TIẾT BÌNH AN - Chương 69: Chỉ Có Chàng
Cập nhật lúc: 2025-07-17 02:47:54
Lượt xem: 107
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chu thị và Trương Đức Phúc gặp Trương Đại Tráng ở Lâm Giang Tiên.
Lúc đó sáu mắt , Trương Đại Tráng bỏ chạy, quên đêm giao thừa, Bình An Trương Đức Phúc c.h.é.m .
Tuy nhiên Lý Kính vẫn còn ở đó, là việc nhanh nhẹn, đôi ba câu rõ những chuyện , đang và thể xảy trong cung lẫn ngoài cung.
Gần một năm , Bùi Thuyên sai Lý Kính đến Hoàn Nam điều tra, rõ phận của Trương gia.
Chỉ cần dưỡng phụ dưỡng mẫu của Bình An ở kinh thành, là thể tùy thời xoay chuyển một ván cờ tưởng chừng rời rạc nhưng thực chất liên kết chặt chẽ .
Quả nhiên, tin Bình An bắt cóc liên quan đến một vị Quận chúa. Trương Đức Phúc quát lớn một tiếng: "Làm gì chuyện đó, Quận chúa thì thể gì thì ?"
Trương Đại Tráng cũng quát lớn một tiếng: "Muội của nàng , nàng cũng !"
Chu thị quen , Lý Kính hai giọng kẹp giữa, đầu óc chấn động một lúc, mới chỉ thị Trương Đại Tráng cung.
Trùng hợp là, Trương Đức Phúc trái lệnh tiến kinh, sợ hỏi tội nên mang theo Đan thư thiết khoán, lược bỏ khâu xác minh phận, trực tiếp khiến Trương Hoàng hậu cứng họng, còn sức bảo vệ .
Lúc , vụ án phán quyết, trời tối đen.
Chu thị và Trương Đức Phúc còn đang do dự nên gặp Bình An , Dự Vương phủ đẩy một cái, mời Vương phủ uống , bấy giờ mới yên tâm gặp .
Lần đầu tiên đến khách ở nhà quyền quý thế , hai đều luống cuống tay chân, nghĩ đến lát nữa thể gặp Bình An, kích động lo lắng.
Tâm trạng , khi Trương Đại Tráng đến Dự Vương phủ hơn một chút, bởi vì chuyện trong cung mà Trương Đại Tráng kể liên quan đến Bình An.
Biết Trương Đại Tráng mắng Trương Hoàng hậu, Trương Đức Phúc hạ giọng: "Tốt, mắng lắm!"
Chu thị ngược bình tĩnh: "Bình An bây giờ là Vương phi, dù cũng gặp mặt Trương Hoàng hậu, con mắng quá đáng chứ?"
Trương Đại Tráng: "...Không , ." Cũng chỉ là mấy câu tục tĩu về phân, nước tiểu, mấy câu chửi tổ tông mười tám đời còn kịp .
Mặc dù mắng tổ tông của Trương Hoàng hậu, hình như cũng là mắng tổ tông của .
Nói đến đây, Trương Đại Tráng tò mò: "Vậy Trương Hoàng hậu hóa cũng cùng chi với chúng ?"
Trương Đức Phúc: "Bà cùng chi cũng vô dụng. Năm đó khi tằng tổ phụ của con khởi sự, vốn là một thợ săn, kết nghĩa... Khụ khụ, vị cho lựa chọn."
Hoặc là con cháu đời chỉ thể theo nghiệp văn, hoặc là rời khỏi kinh thành.
Trương gia đời đời thợ săn, võ nghệ thể chất thuộc hàng nhất lưu, bắt sách thì chỉ con đường chết, nếu gì bất ngờ, đời thứ tư thánh ân tự khắc sẽ cạn kiệt.
Tổ tiên Trương gia khó con cháu, dứt khoát rời khỏi chốn phồn hoa, trở thợ săn.
"Quyết định , con nghĩ mà xem đắc tội đến mức nào, cả tộc Trương gia vốn tưởng từ nay về sẽ phất lên, bỗng dưng về Hoàn Nam trồng trọt săn bắn, ai mà chịu đựng nổi? Bọn họ ầm ĩ với tằng tổ phụ của con một thời gian dài."
"Cho nên cuối cùng, tằng tổ phụ của con chỉ mang theo Đan thư thiết khoán, để một chút lộ phí, vàng bạc còn coi như chia cho trong tộc, từ đó chúng qua với họ nữa."
Xét cho cùng, chi của Trương Hoàng hậu và tằng tổ phụ đánh thiên hạ, sớm vì tranh chấp lợi ích mà cắt đứt quan hệ.
Ai ngờ đến tận bây giờ, bà còn mượn ánh hào quang của tằng tổ phụ Trương gia để che chở cho vị Quận chúa phạm pháp.
Trương Đại Tráng chỉ cảm thấy mắng sai.
Nói thêm về họ hàng thích năm xưa của Trương gia, lạnh: "Ơn nhỏ còn nhớ, ơn lớn hóa thù!*"
*Sinh mễ ân, thục mễ cừu: Gạo sống thì nhớ ơn, gạo chín thì hóa thù.
Chu thị đột nhiên cảm thấy may mắn vì sự giữ của tằng tổ phụ Trương gia, hậu duệ quả nhiên đều là một lũ đầu óc đơn giản, một ai sách, một đám quê mùa to mồm, vẫn là Bình An nhất.
Nghĩ đến việc hôn sự của Bình An nơi chốn, Chu thị với Trương Đại Tráng: "Tiểu Thúy đợi con một năm , khi nào con về?"
Đây là hôn sự mà Trương Đại Tráng định từ năm , cũng là lý do Trương Đại Tráng dám thư cho phụ mẫu, đây , đây là đang giục đấy .
Trương Đại Tráng: "Sẽ về, sẽ về."
Tòng quân và săn đương nhiên giống .
Đi săn điểm thú vị riêng, là vì sinh tồn. ở Yến Sơn Vệ, Trương Đại Tráng học nhiều điều mà ở Hoàn Nam học , mỗi ngày cưỡi ngựa b.ắ.n cung, đánh lôi đài, chỉ huy binh lính, duyệt binh diễn tập...
Mới nửa năm, từ một tên lính quèn leo lên đến chức Chỉ huy thiêm sự, như cá gặp nước.
Đôi khi cũng tự lẩm bẩm, nếu từ Hoàn Nam lên kinh, còn cả đời con đường như để .
Chu thị thấy Trương Đại Tráng trả lời qua loa, lạnh: "Không cần về nữa, Tiểu Thúy thành ."
Trương Đại Tráng ngược mừng rỡ: "Tốt quá, lỡ dở khác!"
Chu thị cũng lo chuyện của , vẫn là nghĩ đến Bình An thì hơn. Bà quanh, khẽ hỏi: "Vậy Dự Vương gia là thế nào?"
Bà chỉ từ xa, tướng mạo xứng đôi với Bình An nhưng về phẩm hạnh của gì.
Rất nhanh, bà liền hỏi nhầm , Trương Đại Tráng cũng nhiều hơn bà là bao, gãi đầu: "Không ..."
Hắn thể tìm từ ngữ chính xác để hình dung Dự Vương, đột nhiên nhớ điều gì, liền : "Hắn đối xử với tiểu ."
Vừa dứt lời, thấy bên ngoài tiếng bước chân, ba vội vàng xem, Trương Đại Tráng nhảy dựng lên: "Tiểu !"
Chu thị kỹ, ánh trăng, nam tử mặc cẩm y màu đen, khuôn mặt trầm tĩnh. Nếu chỉ thế , thể thấy còn đang cõng một cô nương?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-69-chi-co-chang.html.]
Nhìn cô nương , nàng búi tóc kiểu phụ nhân, tóc bất kỳ trang sức nào, một đôi mắt trong veo, quý giá xinh hơn bất kỳ món trang sức nào.
Có lẽ mới tỉnh ngủ, nàng chằm chằm ba họ, trong mắt lộ một chút mờ mịt.
Trương Đại Tráng gọi một tiếng: "Tiểu , xem là ai ?"
Chu thị mỉm , còn Trương Đức Phúc "oa" lên một tiếng, lau nước mắt.
Giọng Bình An khẽ: "...Không mơ."
Nàng buông tay đang ôm Bùi Thuyên , vặn vẹo, từ lưng Bùi Thuyên trượt xuống.
Lòng bàn tay Bùi Thuyên khẽ giữ nhưng nàng vốn dĩ nhẹ nhàng, như một con cá thoắt cái trượt khỏi kẽ tay .
Ánh mắt tối sầm .
Bình An về phía Chu thị và Trương Đức Phúc. Chu thị và Trương Đức Phúc cũng nhịn nữa, bước nhanh tới.
Chu thị nhéo nhéo mặt Bình An, dùng tay đo vai, khắp nơi: "Cao lên , cao lên quá!"
Trương Đức Phúc: "Tốt!"
Thực Bình An chỉ cao lên, Chu thị cùng Bình An trải qua những năm tháng quan trọng của nữ tử, đến gần , đương nhiên liếc mắt một cái nhận còn một đổi khác.
Lớp lông tơ non nớt mặt Bình An đây biến mất, làn da mịn màng trắng nõn như trứng gà, đường cong n.g.ự.c cũng rõ ràng hơn, dáng mềm mại xinh , thêm chút quyến rũ.
Thật sự xuất giá, Chu thị trong lòng cảm khái muôn phần.
Chỉ điều Trương Đức Phúc quá ồn ào, Chu thị trừng mắt, ông dùng ống tay áo xì mũi, thu liễm một chút.
Bình An cũng đang ngắm họ, một lúc lâu , nàng gọi: "Phụ , nương."
Chu thị, Trương Đức Phúc: "Ừ!"
Họ đáp sảng khoái, mặc dù chút lo lắng Tiết gia bên , phụ mẫu ruột sẽ vui, nhưng tận mắt thấy Bình A, vẫn là một cảm giác khác.
Chu thị chỉ nghĩ đến việc trở về bắt đầu nỡ.
Bùi Thuyên bước tới, Trương Đại Tráng chắp tay : "Tham kiến Vương gia."
Trương Đức Phúc giật , suýt chút nữa quỳ xuống như khi gặp quan huyện, Chu thị kéo một cái. Hai liền học theo dáng vẻ của Trương Đại Tráng hành lễ, mặc dù đúng.
Bùi Thuyên chỉ : "Miễn lễ."
Vị dưỡng nữ tế (con rể nuôi) chính là Vương gia đương triều, mặc dù phần lớn bách tính bình thường chỉ trong kinh thành một vị Hoàng đế, nhưng Dự Vương gia thực sự đặc biệt.
Ngay cả Trương Đức Phúc ở nơi nhỏ bé như Hoàn Nam thỉnh thoảng cũng những lời đồn về việc Dự Vương là kế vị.
Trong lòng họ thấp thỏm, bắt chuyện với vị nữ tế cao quý thế nào, thấy Bình An nắm lấy tay Bùi Thuyên.
Nàng kéo kéo ngón tay , Bùi Thuyên theo nàng một bước, mặt Chu thị.
Bình An với Chu thị: "Đây là Vương gia, Bùi Thuyên."
Bình An chủ động giới thiệu Bùi Thuyên.
Khi nàng tên đầy đủ của Bùi Thuyên, khiến mấy Chu thị giật nảy . Tên của Dự Vương gia họ thể ? Chu thị theo bản năng về phía Bùi Thuyên.
Bùi Thuyên mới dời ánh mắt từ bàn tay Bình An đang nắm tay .
Trên mặt chút d.a.o động nào, thấy một chút khó chịu nào vì mạo phạm, rõ vui giận, : "Nhạc phụ, nhạc mẫu."
Trương Đức Phúc kinh hãi, bình tĩnh như Chu thị cũng nhịn kinh hãi trong lòng – Chết tiệt! Vương gia đương triều gọi bọn họ là nhạc phụ nhạc mẫu?
Không đợi hai hồn, Bình An tiếp tục giới thiệu, thốt một câu: "Vương gia trai, khỏe mạnh."
Bùi Thuyên: "..."
Trương Đức Phúc và Trương Đại Tráng hiểu, nhưng thể dùng hai từ để đánh giá Vương gia thôi ? Hít một , chẳng họ cũng thể đánh giá Hoàng đế : Không , khỏe.
Hốc mắt Chu thị đỏ hoe.
Năm , bà và Bình An chuyện về phu quân, Bình An còn nhỏ, chọn phu quân thế nào.
Chu thị khai sáng cho nàng, thủ thỉ: "Phải trai, cũng khỏe mạnh."
Hai đặc điểm ở nam tử thôn dã thường xuất hiện đồng thời, chẳng hạn như Trương Đại Tráng khỏe như trâu nhưng da đen, ngũ quan chỉ coi là cân đối, phù hợp với định nghĩa tuấn mỹ của đời.
Mà nam tử ở thôn dã tướng mạo , cho thấy trong nhà từng cưới cô nương xinh , gia đình hoặc là tiền hoặc là chút bản lĩnh, nếu tranh mỹ nhân với mấy vị quan lão gia .
Khỏe mạnh chứng tỏ thể , cho dù thi cử đỗ đạt, cũng năng lực tự nuôi sống bản .
Mà bây giờ, Bình An nắm tay Vương gia, đáy mắt nàng như một khối ngọc ôn nhuận thuần khiết, lặng lẽ Chu thị.
Nàng , Vương gia trai, khỏe mạnh.
Cho nên, bọn họ cần lo lắng.
Chu thị mỉm , tiểu Bình An trưởng thành .
...