TIẾT BÌNH AN - Chương 88: Đại Điển Sắp Đến
Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:19
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
…
Đầu xuân năm Thiên Thành thứ nhất, cái lạnh mùa đông tan sớm, cuối tháng Giêng tuyết rơi trận cuối cùng của năm, thoáng chốc sắp bước sang tháng Hai.
Đầu tháng hai đại sự, chính là đại điển phong hậu, tân đế mỗi ngày đều hỏi han, thể là coi trọng.
Các nha thự Lễ bộ tất bật chuẩn , bận rộn từ sáng đến tối, chỉ sợ xảy một chút sai sót sẽ mất thánh tâm.
Tân hậu khác với Trương thái hậu năm xưa, năm xưa Trương thái hậu đến kinh thành, cơ bản quyến. Tân hậu cả nhà tỷ , trong đại điển phong hậu, lễ nghi thể sơ sài.
Bởi , Lễ bộ Thượng thư Cung đại nhân đích mang theo cung nhân đến nhà họ Tiết.
Theo Cung Thượng thư thấy, Tiết gia quả là nhà phúc: Tần lão thái quân thể suy yếu, lâu khỏe, mà vẫn trụ qua mùa đông, đón năm mới; Tiết Hãn một bước trở thành quốc trượng, vẫn tận trung với công việc, siêng năng cần mẫn.
Con cháu Tiết gia vốn tưởng ai tiền đồ, giờ đây Tiết Nhị gia trở thành thống lĩnh Cấm vệ quân. Các cô nương cũng giỏi giang, tác phong đoan chính, cốt cách cứng cỏi, càng cần đến việc một vị Hoàng hậu nương nương.
Phú quý của Tiết gia, thể kéo dài thêm ba đời.
Cung Thượng thư Tiết gia, so sánh với chuyện phiền lòng trong nhà. Trước thể lấy "các thế gia ở kinh thành đều như " để tự an ủi, giờ đây Tiết gia, thể như nữa.
Ngày hôm đó, Tiết gia đóng cửa, Phùng phu nhân gọi tất cả các quản sự, tiểu đồng, nha đến. Vì đại điển phong hậu sắp tới, đám hầu đều hãnh diện, mặt mày hớn hở.
Phùng phu nhân ở vị trí chủ tọa bọn họ, sa sầm mặt : "Không cần nhiều, các ngươi cũng phận của nhà chúng khác ."
" ở bên ngoài, Tiết gia đại diện cho thể diện của Hoàng hậu nương nương, bất cứ ai trong các ngươi tuyệt đối lấy danh nghĩa của nương nương, hống hách ngang ngược, cưỡng chiếm ruộng đất, ức h.i.ế.p nam nữ."
"Nếu kẻ nào dám như , đừng trách và lão gia nể tình, áp giải đến quan phủ là chuyện nhỏ, mất mạng mới đáng."
Một trận răn đe, những kẻ vốn chút an phận vội vàng cúi đầu, .
Phùng phu nhân : "Các ngươi hãy giám sát lẫn , ai dám như , cứ việc đến tố giác. Một khi tra là thật, tố giác sẽ thưởng một trăm lượng."
Một trăm lượng! Mọi chấn động, đáp: "Vâng."
Sau khi răn đe đám hầu, Phùng phu nhân phát bạc để ăn mừng. Ân uy cùng dùng như , thê tử của Tiết Chú là Tống Tri Nhã thấy, ghi nhớ trong lòng, đó với Tiết Chú.
Tiết Chú cảm thán: "Hóa là những lúc như thế , mới càng khiêm tốn kín tiếng."
Đương nhiên, Tiết Chú còn nhiều điều học. Giờ đây gia đình phất lên, những đồng học cũ ở Tân Sơn thư viện lũ lượt mời . Hắn đóng cửa tiếp, chỉ là sách, tránh khác giăng bẫy.
như Phùng phu nhân , Bình An trở thành Hoàng hậu, Tiết gia chỗ dựa cho Bình An, thể kéo chân nàng.
Bên phía Lâm gia, Tiết Tĩnh An cũng nhắc nhở nha tương tự, kiêu ngạo.
Lâm phu nhân vui mừng, chỉ vì Lâm gia đúng phe, mà còn vì Tiết Tĩnh An.
Bà dặn dò Lâm Chính: "Thê tử của con là đoan chính. Lúc đó nghịch đảng bắt nhạc mẫu của con, chính tức nhi của gánh vác. Cho nên, chuyện cứ theo ý của thê tử con là sai."
Trong tháng Hai, ngoài đại điển phong hậu, Tiết Thường An cũng sắp thành hôn.
Nguyên Tịch nhưng vì hai gặp gỡ , trong lòng nàng luôn yên. Nàng nhờ đưa đến chiếc khăn tay thêu trúc xanh do nàng tự tay thêu, cũng coi như là một phép thử nhỏ.
Không lâu , Hồng Diệp tay trở về, : "Nguyên đại gia , dùng khăn tay."
Tiết Thường An: "Vậy chiếc khăn tay ?"
Hồng Diệp ngẩn : " , trả cho chúng ? Chẳng lẽ vứt ?"
Tiết Thường An: "..."
...
Nguyên Tịch theo lệ cung thỉnh an Nguyên thái hậu. Nguyên thái hậu hỏi về hôn lễ, Nguyên Tịch : "Nhờ cô mẫu se duyên, di mẫu lo liệu, đều chuẩn xong."
Cung nữ dâng lén Nguyên Tịch.
Tân đế tuấn tú phi thường nhưng để ý đến các cung nữ. Sau khi Phục Cẩm nhắc nhở, ít cung nữ từ bỏ ý định đó. Còn Nguyên Tịch là chất nhi của Nguyên thái hậu, cũng tướng mạo tuấn cao lớn, vì công phò tá mà tiếp quản ba vệ kinh kỳ, tiền đồ vô lượng.
Cung nữ chú ý nước b.ắ.n lên tay áo của Nguyên Tịch.
Bàng ma ma khó chịu, trách mắng cung nữ : "Vụng về như , còn mau lấy khăn?"
Nguyên Tịch: "Không ."
Hắn lấy từ trong tay áo một chiếc khăn tay thêu trúc xanh, mở lau tay áo, đó cẩn thận cất .
Đại điển phong hậu sắp tới, Nguyên thái hậu phụ trách quản lý lục cung. Nguyên Tịch ở lâu, khi rời Nguyên thái hậu suy nghĩ một chút cho mời Bình An đến nghị sự.
Trong lúc chờ đợi, bà giơ tay xoa huyệt thái dương, với Bàng ma ma: "Tân đế đăng cơ, triều đình mới thành lập, lâu thảnh thơi .”
Bàng ma ma : "Nương nương vất vả."
Thực , Bàng ma ma rõ, Nguyên thái hậu ngoài miệng than thở nhưng trong lòng vui mừng.
Trước là bất đắc dĩ, chủ tớ các nàng phận khó xử, hành sự vô cùng khiêm tốn, chỉ thể chọn cách nương nhờ cửa Phật. nghĩa là thật sự cả đời như .
Bây giờ triều đình mới khí tượng mới, Nguyên thái hậu quản lý hậu cung, vui mừng kể xiết.
Đương nhiên, đây cũng là do Hoàng đế ngầm đồng ý. Hoàng hậu nương nương cũng dã tâm độc chiếm quyền lực, thỏa mãn tâm nguyện của Nguyên thái hậu, đôi bên cùng lợi.
Không lâu , nha bên ngoài bẩm báo: "Hoàng hậu nương nương giá lâm."
Bình An bước cung, nàng mặc một bộ váy thêu bách điểu bằng chỉ vàng, mày mắt xinh , đôi mắt như nước suối, thuần khiết trong trẻo.
Nguyên thái hậu từng gặp nàng khi thành hôn và khi còn là Dự Vương phi nhưng vẫn kinh ngạc vẻ rạng rỡ của nàng. Tạm gác những chuyện khác sang một bên, con dâu dung mạo xinh như , mắt thoải mái.
Sau khi hành lễ, Nguyên thái hậu ban cho Bình An chỗ , với Bình An về quan phục của đại điển: "Quan phục ngày mai, đeo đai lưng bằng ngọc."
Theo lễ chế, quan phục của Hoàng hậu hai loại đai lưng, một loại bằng ngọc bích, một loại bằng vàng. Cả hai đều quý giá, nhưng ngọc thêm một chữ "trọng", cái gọi là "quý trọng" song , hoàng gia hành sự xưa nay đều như .
Nguyên thái hậu khi còn trẻ duyên phong hậu, bởi , để bà lo liệu đại điển, bà nhất định cho mỹ nhất.
Cho nên, việc đai ngọc nặng cũng cách nào khcas, đành báo cho Bình An .
Bình An gật đầu, phản đối.
Có lẽ do Bình An quá chăm chú, Nguyên thái hậu nhịn thêm: "Phối hợp như , quan phục ngày mai sẽ nặng, con chuẩn sẵn tâm lý."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-88-dai-dien-sap-den.html.]
Bình An chậm rãi : "Thần ."
Nguyên thái hậu ngẩn , một tiếng "thần " vô duyên vô cớ khiến Bình An già hơn chục tuổi, cứ cảm thấy nàng và hai chữ gì đó hợp.
Bất giác, Nguyên thái hậu : "Ở đây ngoài, cứ xưng là 'con' là ."
Bình An thẳng thắn đáp: "Vâng."
Nguyên thái hậu xong, trong lòng cũng thầm nghĩ. Bà vô tự nhủ, con dâu là con dâu, khách khí là , giờ như thành quá mật.
Thôi, lời , thể rút .
Không chuyện gì khác, Nguyên thái hậu bảo Bình An trở về, Bàng ma ma : "Nương nương, phòng bếp nhỏ bánh thạch lựu, mời Hoàng hậu nương nương nếm thử ?"
Nghe thấy ba chữ "bánh thạch lựu", Bình An ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh Nguyên thái hậu.
Nàng thích ăn bánh thạch lựu.
Nguyên thái hậu đến mức cho nàng ăn, : "Đi mang đến cho Hoàng hậu."
Cung nữ bưng lên hai đĩa bánh thạch lựu, Nguyên thái hậu và Bình An mỗi một đĩa. Bình An cầm một miếng lên, cắn từng miếng nhỏ.
Ngọt ngào, thơm dẻo, nàng thỏa mãn nheo mắt , ăn thật ngon lành.
Nguyên thái hậu vẫn luôn , Bàng ma ma với Nguyên thái hậu: "Trong phòng bếp nhỏ còn bánh hạt sen, bánh phù dung, bánh sữa, bánh hoa mai. Hay là đều mang đến cho nương nương thử?"
Nguyên thái hậu bây giờ phận tầm thường, trong phòng bếp nhỏ sẽ chỉ chuẩn bánh thạch lựu, những thứ còn Bình An còn ăn qua.
Nghe thấy một loạt bánh ngọt , nàng về phía Nguyên thái hậu.
Nguyên thái hậu thầm nghĩ, rốt cuộc vẫn là khẩu vị của trẻ con, bà phân phó: "Đều mang lên."
Không lâu , những chiếc bánh nóng hổi mang lên. Bình An cầm lấy bánh sữa, sợ vụn bánh rơi , nàng một tay đỡ, một tay cẩn thận cầm ăn.
Nguyên thái hậu càng càng thấy ngon miệng, tâm tư bà thả lỏng, với Bình An: "Thử bánh phù dung ."
Bình An cầm lấy bánh phù dung.
Nguyên thái hậu: "Thử bánh hoa mai ."
Bình An cầm lấy bánh hoa mai.
...
Không qua bao lâu, đến khi Nguyên thái hậu phản ứng , Bình An ăn mấy đĩa bánh ngọt. Nàng cúi đầu, khẽ xoa bụng: "Con no ."
Nguyên thái hậu: "..."
lúc , thái giám bên ngoài bẩm báo: "Hoàng thượng cát tường."
Đến giờ ngọ thiện, Bùi Thuyên thấy ở Thanh Ly cung nên đến đón Bình An trở về.
Vừa bước chính điện của Thái Thọ cung, ngửi thấy một mùi thơm ngọt ngào của bánh ngọt. Hắn về phía bàn cạnh chỗ của Bình An, bốn đĩa trống , một đĩa bánh ngọt ít nhất cũng đặt bốn cái.
Lại Bình An, nàng hai tay bưng một tách uống cho trôi, hai mắt mờ mịt, dáng vẻ ăn no xong thả lỏng.
Nhìn thấy Bùi Thuyên, nàng dậy, khẽ: "Ợ."
Nguyên thái hậu: "Khụ khụ."
Bùi Thuyên nhíu mày, giọng hiếm khi trầm xuống: "Mẫu hậu, đừng để Hoàng hậu ăn nhiều như bữa ăn."
Nguyên thái hậu đáp: "Được."
Đế hậu rời , Nguyên thái hậu ngửi thấy mùi thơm của bánh ngọt trong khí vẫn hồn.
Bà chút hổ, chính tận mắt đứa trẻ ăn, thấy nàng ăn ngon liền cho ăn ngừng, chỉ sợ trưa nay nàng ăn ngon.
Có lẽ là do , Nguyên thái hậu bất giác cứ nghĩ mãi về Bình An.
Thực Bình An dù ăn nhiều đến , sức lực của nàng cũng lớn đến thế. Nguyên thái hậu hiểu rõ điểm , nên mới nhấn mạnh nhiều là quan phục ngày mai nặng.
Mặc dù bà với nàng, nhưng đứa trẻ quá thật thà, lươn lẹo. Thật sự để nàng đeo một chiếc đai ngọc nặng trịch cả ngày, chẳng sẽ nàng mệt lả ?
Hơn nữa, Nguyên thái hậu kinh Phật nhiều năm như , thể diện đều là cho khác xem. Nếu bản thoải mái, thể diện cũng là gánh nặng, cho nên đai lưng nạm vàng đủ .
Bởi , bà gọi Bàng ma ma: "Đai lưng ngọc quan phục của Hoàng hậu, đổi thành đai nạm vàng."
Bàng ma ma nhịn , đáp: "Vâng."
Thực ngay từ đầu, bà đoán Thái hậu nương nương cuối cùng vẫn thương Hoàng hậu, nỡ dùng đai lưng quá nặng.
Chỉ là Thái hậu nương nương đến giờ vẫn tự nhận .
Bởi vì ở trong thâm cung hai mươi năm, qua bên cạnh đều là những gương mặt cũ, Thái hậu nương nương đối với việc xây dựng một mối quan hệ mới trở nên chậm chạp.
…
Bên , Bùi Thuyên đưa Bình An trở về Thanh Ly cung.
Hắn luôn cảm thấy Bình An ăn nhiều, nhưng nếu lúc bảo nàng dùng ngọ thiện, nàng cũng sẽ ăn một chút.
Trước tưởng là do Bình An thích ăn, giờ đây thể hiểu. Do bốn năm lúc nhỏ nàng bỏ đói đến phát sợ, hiện tại bao nhiêu liền ăn bấy nhiêu.
Cảm giác no của nàng chậm, bình thường nàng ăn chậm nên cũng . Chỉ sợ nàng ăn những món bánh ngọt yêu thích nên chừng mực.
Ngọ thiện tất nhiên là ăn, Bùi Thuyên mím chặt môi, cho lui tả hữu.
Đang suy nghĩ nên truyền thái y , ôm Bình An lên đùi, một tay nhẹ nhàng xoa bụng Bình An, hỏi: "Cảm giác thế nào?"
Bình An khẽ vặn eo, từ từ má nàng lan một vệt hồng.
Dường như chút ngượng ngùng, nàng ghé sát tai , khẽ : "Chàng đang sờ cảm giác của ."
Bùi Thuyên: "..."
Hắn đột nhiên thả lỏng môi, véo nhẹ vòng eo mềm mại của nàng, hỏi: "Bây giờ thì ?"
Bình An lắc đầu.
Nàng .