TIẾT BÌNH AN - Chương 90: Là Ta

Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:24
Lượt xem: 88

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm đó, gọi nước đến ba .

Thải Chi trực đêm, bình thường chỉ một hai nước, nàng cho rằng Hoàng thượng ham mê sắc dục. Hôm nay gọi đến thứ ba, nàng còn ngẩn .

Hiện tại nàng nghĩ, lẽ là hôm nay phong hậu, hơn nữa Hoàng thượng ở biên cương nhiều tháng, thêm một cũng là chuyện thường.

Chỉ là, nương nương hình như .

...

Trong màn trướng ấm áp, Bình An sấp giường, nàng cắn một góc chăn, khẽ nức nở, bắt nạt quá đáng, dày vò đến mức chịu nổi, cách nào thoát , đành rơi nước mắt lã chã.

Thật đáng thương khiến đau lòng.

Bùi Thuyên nơi đuôi mày khóe mắt mang theo một tia lười biếng. Hắn chậm rãi lau nước mắt cho nàng, khẽ : "Được ."

Bình An vô lực đẩy tay , " " nhiều , nào thực sự .

, Bùi Thuyên thực sự xong.

Hắn cuộn nàng cùng chăn thành một cuộn kẹo ngọt nhỏ, bế lên.

Bình An chậm rãi nâng mí mắt, len lén .

Bùi Thuyên: "Tắm rửa một chút."

Bố cục của Lai Phượng cung khác biệt nhiều so với Tĩnh U Hiên, ngay cả hồ tắm cũng . Thậm chí hồ tắm của Lai Phượng cung còn lớn hơn. Vừa bước , nước mờ ảo, sương mù lượn lờ, tựa như đến chốn tiên cảnh.

Bình An ngâm trong nước nóng, Bùi Thuyên cũng bước theo. Hắn đỡ nàng, bây giờ nàng yếu ớt, chỉ cần sơ sẩy một chút là thể ngã trong nước.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của nàng, Bùi Thuyên cầm lấy một chiếc khăn giúp nàng tắm rửa.

Bình An cũng cảm thấy nhớp nháp, tắm rửa là nhất.

Nàng dựa Bùi Thuyên, nâng bàn tay mềm mại vô lực lên, đột nhiên, khẽ hỏi: "Sao giống hệt như trong tranh ?"

Bình An hiểu, những bức xuân cung đồ vẽ rõ ràng. Tuy nhiên đây, Bùi Thuyên đều dừng đúng lúc.

Mãi đến hôm nay, đáng lẽ câu hỏi trong màn trướng từ một canh giờ nhưng khi đó đầu óc nàng rối bời như một nồi cháo.

Bùi Thuyên lau bụng nàng: "Không ?"

Ánh mắt Bình An tựa như gợn sóng mặt nước, d.a.o động lay động một lúc.

So với niềm hoan lạc đây, cảm giác khí tức của Bùi Thuyên xâm chiếm sâu sắc, khiến mất kiểm soát, .

Nàng chớp mắt, trả lời.

Bùi Thuyên bật một tiếng khẽ, coi như một , tiếp tục bắt nạt nàng, chỉ là nàng : "Vậy là ."

Bình An: "A."

Bùi Thuyên rũ mắt, trầm ngâm, : "Bởi vì, nàng thích khỏe mạnh."

Là cái sức mạnh thể nâng nàng lên.

Bình An cảm thấy cả nóng bừng, nhắm mắt , dựa vai giả vờ ngủ.

Sau nàng sẽ bao giờ khỏa mạnh nữa.

...

Không giống như mùng một tháng hai năm ngoái, Bùi Thuyên còn là vị Vương công quý tộc từng hầu hạ ai. Hắn cẩn thận tỉ mỉ giúp Bình An kiểm tra, lau rửa.

Rốt cuộc vẫn sưng, bôi một chút thuốc.

Chỉ là, đầu ngón tay lướt qua da thịt nàng một cái, đều như đá lửa va , tóe những tia lửa lách tách.

Thiêu đốt khiến hoảng loạn.

Yết hầu Bùi Thuyên khẽ nhúc nhích. Thấy nàng mệt mỏi đến mức mở mắt , hôn nàng, cuối cùng cũng gì thêm.

Trở phòng, lấy chiếc khăn tay trắng nhàu nát, đó điểm xuyết những vết đỏ tươi mới.

Chiếc khăn tay năm ngoái dùng ngón tay rạch chảy máu, đưa cho Nguyên thái hậu. Còn chiếc khăn tay bây giờ là của , chỉ thuộc về .

Hắn khoác áo, mở một chiếc hộp, bên trong hai lọn tóc đen buộc với .

Đặt chiếc khăn tay , khóa .

...

Một giấc , ngủ thẳng đến giờ Tỵ ngày hôm .

Ngoài trời sáng rõ, khô ráo ấm áp. Bình An dường như cảm nhận , từ từ mở mắt.

Hôm nay còn gặp Thái hậu, nàng bò dậy.

Bùi Thuyên ở bên cạnh ấn nàng xuống: "Đã sai với Thái hậu, giữa trưa qua."

Có thể tiếp tục ngủ, Bình An đương nhiên vui vẻ, mắt cong cong: "Ồ."

Bùi Thuyên nàng, đôi môi đỏ mọng của nàng còn sưng, đêm qua đôi mắt lóc thảm thiết bao nhiêu, bây giờ đong đầy nước.

Hắn rời giường, đặt tấu chương xuống, đến bên giá rửa mặt, rửa tay thật sạch trong chậu đồng cầm lấy một lọ thuốc mỡ.

Thuốc vẫn bôi.

……

Hậu cung bây giờ là hậu cung đơn giản nhất kể từ khi Đại Thịnh khai quốc.

Phi tần của Vạn Tuyên đế nhiều, quá năm ngón tay. Phi tần của Tiên đế nhiều hơn một chút nhưng phần lớn già yếu bệnh chết, còn sống đến bây giờ chỉ còn vài .

Các Thái phi nương nương địa vị thì ở nơi hẻo lánh, màng thế sự.

Công chúa chỉ một vị Bát công chúa tròn mười lăm tuổi, năm ngoái xuất cung lập phủ, đợi ba năm mãn tang sẽ tìm phò mã.

, chủ tử trong cung cũng chỉ Đế hậu và Thái hậu.

Nguyên thái hậu chờ đợi hai mươi năm mới ngày hôm nay. Trước bà tìm kiếm sự an ủi trong Phật pháp. Bây giờ quản lý lục cung, bận rộn ngừng, cũng bỏ bê Phật pháp, bắt đầu ăn thịt ăn rau.

Người linh hoạt như , trong cốt tủy quá câu nệ quy củ. Nếu buột miệng bảo Bình An tự xưng là "con".

Bởi sáng nay, của Lai Phượng cung đến là Đế hậu vẫn chuẩn xong, đợi đến giờ dùng bữa trưa mới thể qua, bà cũng thấy bất mãn.

Không cần nghĩ cũng , chắc hẳn là Hoàng hậu dậy nổi.

Nguyên thái hậu : "Tuy ngủ quên là nên, nhưng Hoàng hậu tuổi còn nhỏ, ngủ nhiều cũng là chuyện bình thường."

Bàng ma ma thầm nghĩ, Nguyên thái hậu tuổi mười bảy tuổi nhập cung, sớm tối vất vả.

Hậu cung lúc đó đông , tranh đấu ngừng, một khắc yên bình. Bây giờ ít , Đế hậu đến vấn an dùng bữa giống như một nhà, cũng bớt phần nào quy củ.

Nguyên thái hậu ghét cảm giác , hơn nữa đại điển phong hậu qua, cho nên vẫn nghĩ đến việc thêm mới hậu cung.

Tuy Thái hậu vội nhưng vội, chính là các đại thần trong triều.

Tạm đến những lợi ích tranh đấu bên trong, họ lý do chính đáng đường hoàng: con nối dõi ít ỏi sẽ lung lay nền móng Đại Thịnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-90-la-ta.html.]

Cuộc tranh giành giữa phế Thái tử Bùi Số và Bệ hạ cũng là do phế Thái tử con nối dõi. Mà ba mươi năm nay con cháu hoàng gia thực sự ít, cần khai chi tán diệp.

Tất nhiên, từ khi còn ở tiềm để, quan hệ giữa Đế hậu tầm thường. Nghe Hoàng đế ở biên cương một năm, thư cho Hoàng hậu nhiều dày.

Có bao nhiêu trong họ tư cách nhận thư tay của Hoàng đế.

Thêm đó, Hoàng đế còn trẻ, nắm giữ tam quân, thủ đoạn mạnh mẽ, giống Vạn Tuyên đế nhân hậu. Cho nên dù lợi ích hấp dẫn đến , các lão thần Lễ bộ can gián cũng suy nghĩ cân nhắc xem lúc nên mở miệng .

Không ai vì chuyện mà đắc tội tân đế.

Cách nhất, chính là để phu nhân trong nhà cung dò xét.

Mồng bảy tháng hai, Tiết gia tổ chức hỷ sự, tam cô nương Tiết gia thành .

Quan viên trong triều đưa hậu cung về bản chất sẽ xâm hại lợi ích của Tiết gia. Không ai ngốc đến mức thông báo cho Tiết gia. Vừa hôm nay, Tiết gia bận rộn sẽ chú ý đến một động tĩnh.

, phu nhân của Thượng thư Lễ bộ Cung đại nhân là Kiều phu nhân, đưa cung bài cung.

Không lâu , nội thị từ chối: "Hoàng hậu nương nương hôm nay khỏe trong , xin mời phu nhân về cho."

Nghe qua là thoái thác. Kiều phu nhân thầm nghĩ, lẽ nương nương đoán mục đích của bà, hạ uy phong của bà ?

Tuy khi Hoàng hậu còn là Nhị cô nương ở Tiết gia, Kiều phu nhân nàng là hiền lành. cung nữ ma ma bên cạnh Hoàng hậu bây giờ, đều là do Hoàng đế chọn lựa.

Những cung nhân đó ai nấy miệng đều kín, trung thành tận tâm, vì chủ tử nhất định hậu cung nạp thêm mới lúc .

Nghĩ đến đây Kiều phu nhân khỏi ảo não, xem thể tìm Hoàng hậu nương nương.

Tiết gia.

Không giống , bây giờ Tiết gia tổ chức tiệc, cửa nhà tấp nập khách khứa . Người còn tưởng là Tiết Hạo cưới thê tử chứ Tiết Thường An xuất giá.

Tiết Hạo cuối cùng cũng dưỡng bệnh xong.

Hắn thương nặng trong cuộc chính biến, lệnh tĩnh dưỡng. Hơn một tháng nay, giam lỏng ở nhà đến sắp mốc meo. Nhân dịp đại hỷ, tìm Trương Đại Tráng giải sầu, tìm hiểu tình hình cấm vệ quân hiện nay.

Khi ở đó, Trương Đại Tráng tạm thời quản lý Cấm vệ quân.

Điều bất ngờ là, một lát , Trương Đại Tráng sai binh đến đuổi . Thân binh nhắn : "Tướng quân nhà hôm nay việc quan trọng, hẹn ngày khác gặp ."

Tiết Hạo: "Việc quan trọng gì?"

Thân binh gãi đầu: "Tướng quân với ."

Tiết Hạo đuổi , cũng mất hứng, dù hôm nay là ngày tam xuất giá. Hắn mái hiên khoanh tay, khỏi nhớ ngày nhị xuất giá, trong lòng cảm khái.

Không Bình An ở trong cung bây giờ thế nào.

Thân binh của Trương Đại Tráng khi trở về, hỏi Trương Đại Tráng đang xổm ở góc tường phố Vĩnh An: "Tướng quân, chúng với Tiết Thống lĩnh là chúng đang bảo vệ..."

Trương Đại Tráng: "Ta cướp mất chức trách của , nhất định sẽ đánh !"

chuyện , cũng để cho Tiết Hạo . Hai bọn họ là bạn , nhưng đối với việc Bình An rốt cuộc là Tiết gia Trương gia, hai ai phục ai.

Bây giờ, so với Tiết Hạo thêm một điểm tự hào.

Trương Đại Tráng ngẩng đầu, bức tường cao của Quốc công phủ, xoa xoa tay ——

Chuyện thật là quá kích thích!

Trong Quốc công phủ.

Tiết Thường An sáng sớm trang điểm xong, đang bận rộn. Hồng Diệp đột nhiên : "Thật kỳ lạ, ai lấy bánh bột sắn bếp lò , thiếu mất một miếng."

Một nha khác : "Chắc là nãy đếm nhầm."

Hồng Diệp nghĩ nhiều, lúc còn nhiều việc .

Chỉ là lâu nàng phát hiện bánh bột sắn thiếu mất một miếng. Hồng Diệp mặt mày ủ rũ, bánh bột sắn đó là để tế thần hôn nhân, cầu cho tam cô nương ngày ở nhà phu quân thuận lợi.

Rốt cuộc là ai ăn?

Nàng giấu chuyện trong lòng, Tiết Thường An liếc mắt một cái . Nàng đành thật: "Đó là đồ cúng thần, rốt cuộc ai tham ăn như ."

Tiết Thường An quan tâm. Vương di nương tín Phật, cũng cả đời giam trong ngục tù .

Nàng : "Ai đói thì lấy ăn thôi."

Hồng Diệp: "Hây, thật là kỳ lạ."

Nàng còn lẩm bẩm, tâm tư của Tiết Thường An bay xa.

Một lát , Hồng Diệp gọi , Toàn Phúc phu nhân cũng gặp Phùng phu nhân.

Lúc , đáng lẽ tỷ trong nhà nên đến từ biệt. Tuy nhiên, Tiết Thường An, trong nhà còn đứa trẻ nào nữa.

Hơn nữa, Bình An ở trong cung, thể nào đến Quốc công phủ. Tiết Tĩnh An mặc dù thể đến phủ, nhưng nếu nàng thật sự đến, Tiết Thường An còn một tiếng xui xẻo, hai đều hiểu rõ.

, Tiết Thường An một .

Nàng đột nhiên nhớ tới mẫu ruột Vương di nương. Bây giờ nàng gả cho , đại ca cũng cưới thê tử, ở nhà sách cho . Không đến bây giờ bà thể yên tâm phần nào .

Lại nhớ đến nam nhân Nguyên Tịch khá. nàng hắt nước , còn thể duy trì dáng vẻ dịu dàng của .

nữa, cũng thử xem.

Trong lúc mơ hồ, Tiết Thường An nghĩ về Bình An.

Không lâu , Bình An ban cho Tiết gia cung bài hoa văn rồng phượng, đại diện cho việc nữ quyến Tiết gia thể tự do nội cung. Tiết gia tự phận, sẽ dễ dàng sử dụng.

Nếu nhị tỷ tỷ vẫn là Vương phi, lúc hẳn sẽ ở đây.

là Hoàng hậu, rốt cuộc phận khác.

Tiết Thường An sớm , thời khắc cuối cùng cô nương của chỉ thể trải qua trong im lặng. Những lúc như thế khi Bình An trở về, còn ít .

Cho nên, nàng hề cảm thấy cô đơn, cũng cảm thấy lạc lõng.

Nàng cúi đầu cắn môi, siết chặt ngón tay.

Đột nhiên, phía vách ngăn truyền đến một loạt tiếng sột soạt.

Tiết Thường An hồn.

Nàng ngẩn , lắng tai , giống như tiếng quần áo cọ xát. Ai lúc lén lút như ? Chẳng lẽ trong Thính Vũ các trộm?

Nàng lập tức nín thở, cầm lấy gối sứ: "Ai đó?"

Giây tiếp theo, vách ngăn lộ một khuôn mặt nhỏ nhắn tươi tắn.

Tiết Thường An rơi gối sứ tay xuống đất, từ từ mở to mắt.

Chỉ thấy Bình An búi song kế, hai bên buộc dải lụa đỏ. Nàng mặc một bộ áo váy màu hồng đào, giống như một tiểu yêu hoa xinh .

Đến gần , dung mạo của nàng xinh rực rỡ, ánh mắt lấp lánh, mi mắt thanh tú trong veo, thuần khiết như xưa, sống động như từng xuất giá. Khóe miệng còn dính một chút vụn bánh bột sắn.

Thấy Tiết Thường An gì, nàng hạ thấp giọng, thở nhẹ nhàng êm dịu: "Là , nhị tỷ tỷ đây."

Nàng cầm một miếng bánh bột sắn, đưa đến tay Tiết Thường An: "Cái ngon, lót ."

Loading...