TIẾT BÌNH AN - Chương 93: Hoàng Đế Của Thiếp
Cập nhật lúc: 2025-07-18 00:14:31
Lượt xem: 96
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thải Chi ngờ rằng, lời nàng và Phùng phu nhân ở ngoài phòng Bình An thấy.
Tuy nhiên, tai của Bình An vẫn luôn thính, chỉ nhạy cảm với âm lượng mà còn giỏi nắm bắt từ khóa.
Thải Chi , theo bản năng bịa chuyện: "Làm đầy hậu cung chính là tìm vài đến chơi cùng nương nương..."
Bình An yên lặng nàng, đáy mắt trong veo phản chiếu vẻ tự nhiên của Thải Chi.
Thải Chi bịa nữa.
Nương nương xuất giá một năm, trở thành Hoàng hậu, thể coi nương nương là trẻ con mà lừa gạt. Huống chi, cứ giấu nương nương mãi, lỡ như thật sự chuyện đầy hậu cung thì ?
Dù hiện tại tình cảm Đế Hậu sâu đậm, Thải Chi cũng dám đánh cược.
Nàng quyết định thật, cân nhắc một chút : "Từ xưa đến nay, Hoàng đế đều tam cung lục viện, ngoài Hoàng hậu còn tứ phi cửu tần."
"Tứ phi là Quý phi, Hiền phi, Thục phi, Đức phi. Cửu tần thì nhiều hơn, đầu là Chiêu Nghi."
Bình An trở nghiêng, đột nhiên hỏi: "Nhiều quá, đều là ?"
Nghe qua chẳng giống tên chút nào.
Thải Chi nhỏ giọng : "Là , là nữ nhân."
Từng nữ nhân một ban phong hiệu, tiến hậu cung. Vì tranh giành sủng ái, con cái, địa vị mà dùng hết thủ đoạn để leo lên . Mục đích cuối cùng chính là vị trí của Bình An, Hoàng hậu.
Thải Chi cung lâu, một vài bí mật chốn lãnh cung thấy sợ hãi.
Thấy Bình An ngây , Thải Chi : "Tuy nhiên, phu nhân nhà và Thái hậu nương nương sẽ để tình huống xảy ."
Nghe xong lời Thải Chi, Bình An ngáp một cái.
Thải Chi chợt bật , là do nàng lo lắng thái quá. Biết , trong mắt nương nương, những nữ nhân xuất hiện chính là xuất hiện, Bình An lo lắng về họ.
Không khác gì một câu chuyện.
Vậy, nàng quan tâm đến Hoàng thượng? Thải Chi suy nghĩ, nên cho Hoàng thượng, chừng sẽ nổi giận chuốc thêm phiền phức cho nương nương.
Bình An tiếp tục nhắm mắt, Thải Chi hạ màn giường xuống.
Người trong Lai Phượng cung , gần như thấy tiếng động.
Thật , Bình An ngủ nhưng khi nàng nhắm mắt , dáng vẻ quá mức yên tĩnh và ngoan ngoãn luôn thể lừa mắt . Vì , Bình An giỏi nhất là giả vờ ngủ.
Một lát , bên ngoài màn giường vang lên một giọng nam trầm thấp: "Hoàng hậu ngủ ?"
Thải Chi: "Vừa mới ngủ."
Bùi Thuyên xa một chút, lệnh cho đặt tấu chương mang đến lên bàn, hỏi Thải Chi: "Hôm nay cùng Phùng phu nhân những gì?"
Đối với nàng, luôn hỏi han tỉ mỉ việc, bỏ sót thứ gì.
Thải Chi: "Nói một vài chuyện gia đình, liên quan đến Tiết đại gia, nhị gia, , còn Trương tướng quân. Nương nương phụ mẫu ở Hoàn Nam lên kinh, còn xuất cung thăm."
Tin tức về biến cố Canh Ngọ cung khi truyền đến Hoàn Nam qua một tháng. Chu thị và Trương Đức Phúc tin thì kinh hãi, vội vàng lên kinh.
Bùi Thuyên khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, nhàn nhạt : "Khi nào?"
Thải Chi: "Bọn họ đến kinh thành ."
Ánh mắt Bùi Thuyên tối sầm , mím chặt môi. Về lý, những đó là nhà của Bình An. Họ yêu thương nàng, cận nàng, Bình An cũng , thật sự bình thường.
mỗi như , tim co rút , ngón tay cũng đột nhiên cuộn , dường như nắm chặt lấy thứ gì đó.
Một lát , Bùi Thuyên đến bên giường.
Ánh nắng ngoài cửa sổ đang rực rỡ, phác họa hình , bóng đổ màn giường, lờ mờ rõ. Bên trong giường, Bình An vội vàng nhắm mắt .
Nàng cũng rõ tại giả vờ ngủ, chỉ là trực giác mách bảo nhắm mắt là đúng.
Bùi Thuyên vén rèm lên.
Ánh mắt đặt lên gương mặt nàng, nóng rực như thiêu đốt, như thể ngậm lấy cả nàng, cắn từng ngụm, l.i.ế.m láp, mút mát.
Khiến nàng phủ đầy dấu vết của .
Bình An nghĩ đến điều gì đó, nhãn cầu mí mắt đột nhiên chuyển động.
Ai nha.
Giây tiếp theo, tay Bùi Thuyên sờ sờ môi nàng, hỏi: "Giả vờ ngủ?"
Bình An mở mắt, thành thật : "Ngủ ."
Bùi Thuyên cởi giày lên giường.
Hắn ôm nàng, từ chiếc mũi nhỏ xinh xắn của nàng hôn xuống, ngậm lấy môi nàng, từng chút một chấm mút nước bọt của nàng, dọc theo đường viền môi, đầu lưỡi quấn quýt.
Như mới thể xoa dịu cơn sóng gió trong lòng .
Sau một tràng âm thanh ướt át, thở Bùi Thuyên chút dồn dập. Hắn Bình An, nàng một tay đặt vai , hàng mi dài khẽ run rẩy rũ xuống, đôi má ửng đỏ, kiều diễm ướt át.
Thoạt giống như khi nhưng giống.
Trước khi nàng động tình sẽ nhăn quần áo vai nhưng hôm nay thì .
Nàng tập trung.
Bùi Thuyên mím chặt khóe môi, nheo mắt, nhớ lời Thải Chi khai báo. Hoặc là Tiết gia xảy chuyện, hoặc là Thải Chi giấu giếm một vài chuyện.
Hắn hôn lên vầng trán trơn bóng của Bình An, : "Ngủ , quấy rầy nàng."
Bình An "Ừm" một tiếng nghiêng đầu, áp tai n.g.ự.c . Nhịp tim của trầm mà quy luật.
Đếm vài nhịp, nàng nhắm mắt .
Đợi Bình An thật sự ngủ say, Bùi Thuyên bình tĩnh một lát. Hắn dậy khẽ, đầu Bình An một cái, mới gọi Thải Chi: "Ra ngoài."
Ra đến bên ngoài, Bùi Thuyên chắp tay lưng, trầm mặt gì. Thải Chi gần như nhịn chuyện đầy hậu cung.
tình hình mắt còn rõ, nương nương giả vờ ngủ, nàng cũng , chứng tỏ nương nương đang suy nghĩ.
Phải cho nương nương đủ thời gian, nếu , còn đợi nương nương hồn, chuyện Bệ hạ nắm trong tay.
Thải Chi đau đầu thôi, đành : "Là... là Tiết gia gây họa. Chuyện gì thì Phùng phu nhân cho nô tỳ ."
lúc , Lưu công công vội vàng bước tới, vẻ mặt cổ quái: "Bệ hạ, Tiết thống lĩnh và Trương tướng quân cẩn thận đánh Cung thượng thư. Đô sát viện Tôn đô ngự sử đến Hưng Dực điện cầu kiến."
Thải Chi: "..."
Quả nhiên là gây họa . Tiết Hạo và Trương Đại Tráng dù thế nào cũng thể đánh quan nhị phẩm triều đình.
Tuy nhiên, đối với Bùi Thuyên mà đây chuyện lớn.
Hắn liếc Thải Chi một cái, Thải Chi lưng đầy mồ hôi lạnh. Hắn với Lưu công công: "Đuổi , trẫm rảnh."
Lưu công công đáp: "Vâng."
Bùi Thuyên : "Gọi Viện phán Thái y viện đến đây."
Hắn nghi ngờ Bình An khỏe.
Có lẽ do những năm tháng mất trí nhớ thời thơ ấu, Bình An khỏe cũng ai quan tâm, đến nỗi bây giờ nàng quen với việc im lặng chịu đựng.
Một lát , lão thái y từng ngự y ở Vương phủ đến.
Lão thái y bệnh án đầy đủ của Bình An. Ông đặt tay lên cổ tay Bình An, một lát , thu dọn đồ đạc dậy, cùng Bùi Thuyên ngoài.
Lão thái y : "Đầu tháng năm bắt mạch, khác gì hiện tại."
Bùi Thuyên trầm ngâm một lát, hỏi: "Có là thai ?"
Lão thái y : "Không dấu hiệu."
Nếu lão thái y , hai thật sự hành phòng mới mười mấy ngày , bây giờ hỏi mang thai, chắc chắn sẽ mắng . đương nhiên ông .
Hoàng hậu thai, ông vốn tưởng rằng Hoàng thượng sẽ vui nhưng lông mày Hoàng thượng giãn , sắc mặt cũng lạnh lùng như .
...
Một giấc , Bình An ngủ đến gần giờ Dậu, mặt trời ngả về tây. Nàng cảm giác một bàn tay nóng hổi đang xoa bụng , suy nghĩ của nàng dần dần trở về.
Bàn tay di chuyển đến lưng nàng, lực đạo nặng nhẹ, xoa nắn qua .
Bình An thoải mái đến mức ngón chân cũng duỗi . Nàng mở mắt, liền thấy Bùi Thuyên nửa bên cạnh .
Bùi Thuyên: "Ngủ tiếp, buổi tối sẽ khó ngủ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tiet-binh-an/chuong-93-hoang-de-cua-thiep.html.]
Bình An khép hờ mí mắt , từ mũi, chậm rãi "Hừ" một tiếng, tiếng ngọt mềm, nhẹ nhàng uyển chuyển.
Động tác của Bùi Thuyên khựng , đáy mắt thoáng hiện vẻ khác lạ. Đêm qua nàng mệt mỏi.
Nghe lão thái y thai, thật sự trút bỏ lo lắng trong lòng. Hắn hề vội vàng chuyện con cái, cũng Bình An mang thai sớm như .
Một chiếm hữu nàng còn đủ, tất nhiên để khác chia sẻ, cho dù là con của .
Đêm nay nghỉ ngơi một đêm.
Như thường lệ, cùng Bình An xem tấu chương, dùng bữa tối, chơi cờ, rửa mặt. Thoáng một cái, đến giờ ngủ.
Đêm nay nổi gió, còn đợi Thải Chi thổi tắt nến trong phòng, vài ngọn gió thổi tắt. Nàng vội vàng tới, đóng mấy cánh cửa sổ, hẳn là sắp đợt rét.
Bình An tắm xong, khuỷu tay ửng hồng, thơm tho trơn mịn. Thanh Liên dùng cao dưỡng da thoa lên cánh tay Bình An.
Bình An cũng tự lấy một chút, học theo Thanh Liên xoa đều trong lòng bàn tay, thoa lên mặt. Hai tay xoa xoa má, đôi chân trắng nõn như ngó sen đung đưa qua .
Bùi Thuyên một hồi, miễn cưỡng dời ánh mắt. Đêm nay quyết định gì thì sẽ gì.
Một lát , Bình An xỏ giày đến bên giường.
Nàng cuộn tròn trong chăn, lăn bên trong giường. Mặt giường lún xuống, Bùi Thuyên cũng lên giường.
Trong màn giường màu đỏ hoa hải đường, thoang thoảng hương thơm thiếu nữ.
Bùi Thuyên kéo chăn đắp lên, nhắm mắt .
Bình An nhích gần . Hắn bèn mở rộng vòng tay, ôm nàng lòng, khẽ ngửi tóc mai nàng, một tay nắm lấy tay nàng, xoa nắn đầu ngón tay nàng.
Hắn thấp giọng hỏi: "Tâm tình lên ?"
Bình An lúc mới hiểu , tại buổi chiều Bùi Thuyên vẻ trầm tư. Thì cho rằng tâm trạng .
Nàng khẽ : "Không gì vui."
Nàng chỉ đang suy nghĩ về chuyện đầy hậu cung nhưng nàng ít khi trực tiếp thể hiện suy nghĩ mặt, trừ khi là chuyện lớn, chuyện tày trời.
Thời gian nàng suy nghĩ còn lâu hơn cả thời gian thuộc "Kinh Thi", vẫn còn nghĩ thông suốt. chắc là sắp xong .
Tựa trong lòng Bùi Thuyên, Bình An bám lấy vai , tựa lên .
Đối diện với đôi mắt đen láy của , ngón tay mềm mại của nàng lướt qua mắt, mũi, miệng . Hắn thật tuấn tú.
Bình An ngẩng khuôn mặt nhỏ lên, nắm tay Bùi Thuyên đặt lên mặt , nàng : "Chàng cũng sờ sờ ."
"Rất trơn, sờ thích."
Bùi Thuyên cong khóe môi, sờ xong mũi và lông mày nàng, đang định dời tay , trong mắt Bình An chút kinh ngạc: "Chỉ sờ chỗ thôi ?"
Bùi Thuyên: "..."
Cổ họng đột nhiên khô khốc, giọng trầm trầm: "Nàng còn sờ chỗ nào?"
Bình An mím môi, nắm tay đặt lên eo khẽ liếc mắt . Trong đôi mắt long lanh ngập nước ẩn chứa bao nhiêu vẻ quyến rũ, ánh mắt lướt qua như ánh vàng lấp lánh, càng nồng nhiệt hơn cả xuân sắc.
Bùi Thuyên ánh mắt thâm trầm, khỏi thả lỏng hô hấp.
Trước Bình An cũng từng chủ động, chính là khi đại hôn, nàng nhắm mắt hỏi ăn miệng . Chỉ là khi đó nàng biểu lộ ít ý vị tình dục.
khi trêu chọc, đến sự hổ, nàng liền như nữa. Lần chủ động , thật sự là đầu tiên.
Nàng ngọt ngào mềm mại như , chỉ cần chủ động một chút liền thể khơi dậy sóng trào mãnh liệt, khiến quyết tâm định như gặp lũ lụt, đột nhiên vỡ đê, tuôn trào ngàn dặm.
Không thể gì.
Bùi Thuyên giữ lấy cằm nàng, sức hôn. Lần , Bình An giống như buổi chiều, cũng chậm rãi đáp .
Cùng với tiếng rên khẽ khe khẽ của Bình An, giọng của Bùi Thuyên càng thêm khàn khàn: "Sờ chỗ ?"
"..."
"Hay là chỗ ?"
"..."
"Quả nhiên trơn."
Trong màn càng lúc càng nóng, nhiệt độ cơ thể hai hòa quyện, mồ hôi mỏng lấm tấm.
Hồi lâu, Bình An bấu chặt cánh tay Bùi Thuyên, thở gấp gáp, ánh mắt cũng chút tan rã, thấy giọt mồ hôi trán rơi xuống .
Nàng dừng một chút, ấn cánh tay , khẽ ngẩng cổ, ghé sát tai khẽ một câu:
"Thật cứng."
Thì , câu trong lúc hoan ái.
Bùi Thuyên dừng .
Giây tiếp theo, bàn tay giữ chặt eo nàng, kéo nàng lên.
...
...
Bùi Thuyên ngủ mấy.
Hắn cảm giác ước nguyện thành hiện thực, sẽ ngừng tỉ mỉ hồi tưởng từng khoảnh khắc. Sự thỏa mãn gì sánh .
Nửa đêm, Bùi Thuyên ngậm lấy môi Bình An hôn một hồi, lúc mới ôm nàng dậy, gọi Thải Chi: "Thay tấm trải giường."
Thải Chi tấm trải giường, mặt đỏ bừng như sắp luộc chín.
Đợi Bùi Thuyên ôm Bình An tắm rửa xong, trải giường cũng xong. Hắn và nàng xuống , Bình An lẩm bẩm một tiếng gì đó nhưng nàng quá buồn ngủ, rõ, Bùi Thuyên rõ.
Hỏi thì Bình An ngủ say.
Hắn sắc trời, hôm nay buổi thiết triều, lúc mới lưu luyến rời nhắm mắt .
Ngủ bao lâu, Bùi Thuyên dậy.
Buổi thiết triều diễn ngay tại đại điện Hưng Dực điện. Đêm qua ấm lạnh, gió lạnh hiu hắt, sáng nay chỉ thấy mây, thấy ánh mặt trời.
Các đại thần mặc triều phục, thấp giọng bàn luận đại điện, theo thứ tự. Hôm qua Tiết Hạo đánh Cung thượng thư, triều đình đều . Trong buổi thiết triều, Đô sát viện dâng sớ đàn hặc Tiết Hạo. Bùi Thuyên giải quyết, những khác thức thời, khỏi hàng cũng ít .
Đợi buổi thiết triều tan, Lưu công công mời Cung thượng thư: "Cung đại nhân, mời đến Hưng Dực điện."
...
Chuyện của Tiết Hạo, Trương Đại Tráng và Cung thượng thư, là trùng hợp.
Hôm qua, Kiều phu nhân tiến cung tìm cơ hội, cũng sai đến cầu xin đám bạn bè ăn chơi của Cung Miễn.
Trong kinh thành, đám công tử bột một vòng kết giao. Những công tử từng uống rượu với Tiết Hạo, bèn mặt dày mày dạn đến cửa tìm Tiết Hạo.
Tiết Hạo từng là một kẻ công tử vô dụng nhưng cùng đường với bọn họ. Ít nhất từng phóng ngựa giữa phố, cũng la cà kỹ viện, càng giao tình gì với bọn họ. Bởi nhận lời.
cũng tò mò tại Trương Đại Tráng tay mạnh như , còn giam . Sau khi hỏi Trương Đại Tráng, mới hóa hôm đó Đế Hậu xuất tuần.
Cung Miễn mạo phạm Đế Hậu, thì đáng đời.
chuyện nào chuyện đó, Trương Đại Tráng dám cướp việc của , còn giấu giấu giếm giếm!
Tiết Hạo vui, hai hai lời liền đánh , mượn cớ là tỷ thí. Lúc đó đang ở nha thự, còn tan tầm, khiến nhiều quan viên dừng chân vây xem.
lúc Cung thượng thư trở về khi hết ngày phép, khuyên một câu: "Hậu sinh khả úy nhưng thể đánh ở đây."
lão nhân gia xem náo nhiệt quá gần, Tiết Hạo vung tay trúng một cái.
Chuyện truyền ngoài, thành: Tiết Hạo và Trương Đại Tráng hợp lực ẩu đả Cung thượng thư, một lão nhân sáu mươi tuổi.
Gần đây, thế lực Tiết gia quá lớn, sớm mắt.
Bọn họ mượn chuyện để gây sự, cắn một miếng thịt từ nhà họ Tiết. Cho dù Cung thượng thư , cũng còn liên quan đến ý của ông nữa.
Cung thượng thư lăn lộn quan trường bao nhiêu năm, khác lợi dụng dùng bia đỡ đạn. Ông chỉ kêu trời, câu cá nào cũng trắng tay, còn vướng chuyện , thật đắc tội vị thần thánh phương nào!
Bùi Thuyên gọi bọn họ đến thư phòng ngoài Hưng Dực điện. Cung thượng thư cầu còn , ông thật hy vọng bệ hạ sáng suốt, chuyện hề liên quan đến ông!
Không lâu , ông gặp Tiết Hạo và Trương Đại Tráng.
Tiết Hạo và Trương Đại Tráng là thù dai, đánh xong là xong. Hai còn tạ với Cung thượng thư: "Hôm qua là chúng lỗ mãng."
Cung thượng thư: "Không , chỉ là Đô sát viện Tôn đô ngự sử giám sát bách quan, lẽ dễ dàng bỏ qua chuyện ."
Nếu đánh riêng tư thì còn , đằng ngay tại nha môn lục bộ.
Hôm qua Tiết Hạo sớm Tiết Hãn mắng cho một trận tơi bời, trong lòng lo lắng yên.