Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 207

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:20:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Ngươi cảm thấy tẻ nhạt khi những cố sự năm xưa ?”

 

Lê Tường lắc đầu, thậm chí nàng còn thấy rằng đôi khi những ân oán tình thù như vô cùng lý thú.

 

“Vậy, cớ gì Hoài Ca chán ghét song của ?”

 

Nghe hết cả cố sự, nhưng khúc khiến nàng khó bề lý giải nhất. Trên đời vốn chẳng thiếu những bậc phụ mẫu đối xử tệ bạc với ngoài, nhưng đặc biệt thương yêu cốt nhục của .

 

Đặc biệt hơn nữa, Hoài Ca là đích tử duy nhất của hai bọn họ, cớ gì bọn họ khiến cho nhi tử của cận, thậm chí còn nảy sinh lòng chán ghét chính song ruột thịt?

 

“À, về chuyện ư? Phụ từng , đại ca quá mực mong nhi tử của lớn lên ưu tú, bởi , khi Hoài Ca còn nhỏ, đại ca đối xử với vô cùng khắc nghiệt. Huống hồ, phu thê hai vốn dĩ là kẻ ích kỷ, thể thương yêu cốt nhục của đến nhường nào? Hắn cận với bọn họ mới là chuyện lạ đó chứ! Năm lúc Hoài Ca trở về, vẫn còn hằn ít vết thương cũ, đầy rẫy thương tích, nào còn dáng vẻ của một thiếu gia. May mắn , khi phụ đón về, bình phục như xưa.”

 

Bằng , e rằng đứa bé ngoan hiền hai kẻ biến thành dáng vẻ gì .

 

Liễu Kiều ăn uống no đủ, kể hết chuyện xưa, thời gian cũng dần tới lúc nàng ngọ . Lê Tường hiểu ý, bèn cất tiếng cáo từ xuống lầu.

 

Mãi cho đến khi rời khỏi tiệm sách thật xa, nàng mới chợt tỉnh ngộ, quên để túi bạc bên Liễu Kiều .

 

Phản ứng đầu tiên của nàng là mau chóng trả tiền, nhưng thấy tiệm sách của đóng cửa.

 

Thôi , tiệm sách há cất cánh mà bay ? Ngày mai mang trả cũng muộn.

 

Lê Tường cất giấu cẩn thận túi bạc vội vàng trở về cửa hàng, cùng biểu tỷ tất bật toan lo công việc.

 

Thế nhưng, từ khi thấy lời cảnh báo của Liễu phu nhân về việc khả năng sẽ kẻ tìm đến cửa gây chuyện, đến tận khi trở về cửa hàng, lòng nàng vẫn yên .

 

Nếu như thật sự kẻ đến gây sự, trong tiệm nhà nàng chỉ phụ và Lạc Trạch, liệu hai họ thể ngăn cản ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-207.html.]

 

Lại , nàng tiện kể điều với nhà, vì một nàng cứ mỗi ngày tất bật quán xuyến việc buôn bán, lo lắng đề phòng nhẽ.

 

Lo lắng vài ngày, kết quả tình hình vẫn cứ sóng yên biển lặng, chẳng thấy kẻ nào tìm tới cửa nhà nàng để gây chuyện hết. Dần dần nàng cũng xao nhãng chuyện , còn bận tâm đến nữa.

 

“Tương Nhi, món cá hương thịt ti của bàn thứ ba xong ?”

 

“Có ngay đây!”

 

Bị khách nhân hối thúc, Lê Giang đành bước hậu trù. Cũng vặn, ái nữ của y bày biện món ăn đĩa , liền bưng ngoài.

 

Ngay khi mới đặt đồ ăn xuống, thấy ít khách nhân bước trong tiệm, trực tiếp chiếm kín hết những bàn ghế còn trống bên trong quán.

 

Bọn còn mang theo đao kiếm, thoáng qua khiến kẻ khác rùng .

 

“Khách quan, các vị dùng món gì……”

 

“Đại Giang thúc?!”

 

Lê Giang kịp xong lời chào hỏi quen thuộc, một gã trong đó cắt ngang. Một tiếng “Đại Giang thúc” khiến lập tức sực tỉnh.

 

“Tứ oa! Là ngươi ư? Trời ạ, ngươi đổi quá nhiều, kịp nhận .”

 

Ngũ Thừa Phong chút ngượng ngùng , y lập tức dậy giới thiệu: “Đại Giang thúc, những đều là các trong tiêu cục. Chúng hồi kinh đầy nửa ngày, ngang qua đây, thấy một cửa hàng mới mở, tò mò ghé qua. Chẳng ngờ nơi là cơ nghiệp của nhà thúc.”

 

là bảng hiệu rõ ràng đề bốn chữ “Lê Gia Tiểu Thực”… chỉ là y để ý mà thôi.

 

---

Loading...