Chắc hẳn nhờ phụ mẫu hoặc biểu tỷ khuyên nhủ bọn họ mới xong, hiện giờ thời gian của nàng chẳng còn nhiều, cần nắm bắt thời cơ để tìm thuê cửa hàng.
Xét thấy Tần Lục Gia quả thực đáng dùng, nàng cũng chẳng tìm nơi khác thuê tiệm. Bởi nàng liền trực tiếp tìm đến phủ Tần Lục Gia, bàn chuyện thuê thêm một tiệm khác với .
Thuê cửa hàng của , xem chừng ngay cả bọn du thủ du thực cũng dám đến gây sự. Phúc lợi cố nhiên kèm với cái giá hề nhỏ, song nghĩ nghĩ , dẫu đắt đỏ chăng nữa, vẫn đáng đồng tiền bát gạo.
“Ngươi ngươi thuê thêm một gian cửa hàng ư?”
“ ! Tần thúc, ngươi từng trong tay thúc vẫn còn hai gian tiệm, một lớn một nhỏ, đều thể dùng để bán thức ăn. Giờ hơn một tháng, liệu thêm gian nào còn bỏ trống chăng?”
Tần Lục ngẫm nghĩ một chốc, chợt nhớ đúng là việc đó.
“Cửa hiệu chất đống, thường xuyên đủ hạng đến thanh lý khế ước thuê mướn. Ngươi thuê cửa hàng ? là một gian như . Đợi chút, để tìm chìa khóa.”
Lê Tường: “……”
Quả khiến cảm thán, lòng dâng nỗi ghen tỵ.
Chủ tiệm sở hữu vô cửa hàng, một câu khiến bao kẻ mơ ước.
“À, tìm thấy . Nào, giờ dẫn ngươi xem nhé?”
Lê Tường vội vàng đáp lời, đoạn theo chân Tần Lục bước cửa.
Thoạt đầu, con đường vẫn chung hướng đến cửa tiệm của nàng, chẳng qua khi tới cây cầu gần đó rẽ sang bên . Rõ ràng gian cửa hàng ở đối diện nhà nàng, chỉ ngăn cách bởi một đoạn sông.
“Trước gian cửa hàng cũng từng kinh doanh ẩm thực, là một quán cháo, dọn mười ngày, bệ bếp bên trong vẫn còn nguyên vẹn, kịp tháo dỡ.”
Nói đến đây, Tần Lục đột nhiên ngừng lời đôi chút tủm tỉm : “Cũng vì ế ẩm thua lỗ mà dọn . Trái , là vì ăn phát đạt, nên giờ chuyển đến vị trí sầm uất hơn .”
Lê Tường: “……”
Lòng nàng dâng lên nỗi đố kỵ, chua chát tựa hồ nuốt mấy cân chanh tươi.
“Tần thúc, trong tay ngươi cửa hàng gần phố thị sầm uất ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-227.html.]
Tần Lục kinh ngạc đầu nàng một lượt.
“Phu nhân cho ngươi ? Điền sản của nàng chỉ bấy nhiêu, ngay giữa phố thị sầm uất cũng mấy căn. Chẳng qua những căn ở trung tâm phố thị đều thuê, giá thuê cũng vô cùng đắt đỏ. Tiểu nha đầu ngươi cứ nên xem cái mắt .”
Hai trò chuyện, bước tới cửa tiệm.
Tình hình xung quanh nơi đây khác biệt mấy so với tiệm của Lê gia, chỉ cách một con sông nhỏ.
Lê Tường ở ngay sân trống cửa tiệm, rướn một lượt, thể thấy bậc thang đá bên bờ sông nơi gia đình nàng vẫn thường xuống lấy nước. Thật hai tiệm gần kề .
“Nha đầu, xem qua một chút ?”
“A! Được, đây!”
Lê Tường vội vã theo chân Tần Lục bước cửa tiệm.
Lần qua xem cửa hàng, bên trong bốc lên một mùi ẩm mốc ghê . gian tiệm khá khẩm hơn. Cũng thôi, nhà mới dọn lâu.
“Gian phần nhỏ hẹp, thế nào? Nếu ngươi ưng ý, thể dẫn ngươi xem thêm. Ta vẫn còn hai gian tiệm khác rộng rãi hơn đôi chút.”
“Không , nhỏ một chút hơn.”
Nàng chỉ thuê để kinh doanh món thịt hầm, nên cũng chẳng cần nơi đủ rộng để khách nhân dùng bữa. Chỉ cần chỗ buôn bán, nhỏ một chút cũng hề hấn gì.
Lê Tường kỹ trong ngoài cửa tiệm. Diện tích nơi chỉ nhỏ hơn gian tiệm của nhà nàng đôi chút, chừng vài phần, nhưng đủ rộng để bày biện và kinh doanh món thịt hầm. Hơn nữa, hình như lầu cũng phòng ốc.
“Tần thúc, thuê cửa hàng là thuê cả tầng ư?”
“Đương nhiên là cả hai tầng.”
“Vậy tiền thuê một tháng bao nhiêu?”
“Một tháng ba ngân bối, cũng giống như gian tiệm nhà ngươi đang thuê .”
---