Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 232

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:21:14
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chỉ cần hồi tưởng cũng khiến cảm thấy khó bề hít thở. Nàng tuyệt nhiên cam lòng sống một cuộc đời vô vị đến thế.

 

Sáng sớm hôm , Quan Thúy Nhi tỉnh giấc từ sớm. Sau khi ninh một nồi cháo ngô, nàng còn kịp dùng bữa vội vã mang qua cho phụ mẫu nhà nàng.

 

Lạc Trạch đang buồn bực thì thấy Lê Tường vẫy vẫy tay gọi , còn đưa cho hai chiếc chìa khóa.

 

“Chờ và phụ chợ mua sắm vật liệu, ngươi hãy sang giúp nhà biểu tỷ dọn dẹp cửa tiệm đối diện . Cửa hàng bên đó ngay con phố đối diện với chúng , nhỏ hơn điếm của đôi chút, treo bảng hiệu, kề bên là tiệm bán đồ chơi gỗ, dễ tìm đó. Ngươi giúp họ dọn đồ qua xong thì về ngay nhé, bên đó tiểu cữu cữu của trông nom .”

 

“Ta hiểu !”

 

Lạc Trạch phấn khởi nhận lấy chìa khóa, đó lập tức chạy một mạch theo .

 

“Hài tử , gần đây thích hơn nhiều .”

 

Quan thị vẫn nhớ rõ mấy ngày đầu tiên khi Lạc Trạch tới cửa hàng nhà bọn họ, suốt ngày cứ lầm lì, nếu cần thiết, tuyệt nhiên chẳng chịu thốt lấy nửa lời. Một tiểu hài nhi lanh lợi mà cả đầy vẻ trầm ngâm, quả khiến khỏi bận lòng.

 

“Trước và chúng thiết, giờ đây hơn bội phần. Chỉ e chờ thêm đôi ba ngày nữa, sẽ chuyển sang tiệm đối diện việc. Nương, thể thường xuyên gặp , liệu nhớ thương chăng?”

 

“Nhớ thương gì chứ? Hắn chuyển phương xa, chỉ cách một con sông bé nhỏ thôi mà?”

 

Quan thị nhéo nhẹ má nữ nhi một cái, bỗng nhiên : “Thế nhưng đúng là sẽ nhớ thương đó.”

 

Lê Tường lập tức thấu hiểu ý tứ của mẫu , nàng cũng mỉm theo.

 

Dùng xong bữa sáng qua loa đại khái, Quan thị chẳng chịu yên, bà liền lên lầu đem tất thảy vải bông mua từ đợt , chuẩn khâu vá y phục mùa đông cho trượng phu và nữ nhi tiên. Còn đôi phụ tử nhà Lê Giang đẩy chiếc xe đẩy nhỏ chợ mua sắm vật liệu.

 

Hai trăm cân thịt quả là một lượng chẳng nhỏ chút nào. Nếu thể đặt chúng lên chiếc xe đẩy, hai phụ tử họ sẽ đỡ vất vả hơn bội phần.

 

Nhìn thấy sắp tới sạp thịt quen thuộc, Lê Tường cũng đang định lên tiếng chào hỏi, nào ngờ thấy phụ nàng trực tiếp đẩy xe thẳng qua.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-232.html.]

“Phụ , chẳng nhà chúng thường xuyên mua thịt ở sạp bên đó ?”

 

“Không, từ lâu mua ở sạp đó nữa .”

 

Lê Giang hạ thấp giọng : “Trước đây từng kể với ngươi, sạp thịt bên đó giá cả quả thực rẻ rúng, nhưng lão bán nhiều thịt lợn c.h.ế.t. Chẳng lão kéo từ nơi nào về, nhưng tuyệt nhiên dám đụng đũa.”

 

Thịt lợn c.h.ế.t…

 

Lê Tường trong lòng dấy lên một cỗ buồn nôn, chắc chắn thứ thịt lấy từ những con heo bệnh c.h.ế.t. Biết rõ như mà còn dám mang bày bán, lão chủ tiệm thật quá thiếu lương tâm.

 

“Chẳng lẽ ai để tâm tới chuyện ?”

 

“Nghe bên bọn họ chỗ dựa. Con , đừng bận lòng suy nghĩ về những chuyện đó, một việc, thường như chúng e rằng khó lòng nhúng tay .”

 

Lê Giang đẩy xe hàng đến một quầy tương đối hẻo lánh mới dừng .

 

“Lão Nguyên, đến lấy thịt!”

 

“Ấy chà! Ta với ngươi , bao nhiêu sẽ cho mang qua bên , mà ngươi vẫn cố đẩy xe đến đây gì.”

 

Một đại thúc hình mập mạp, vô cùng nhiệt tình chào hỏi Lê Giang. Sau khi dứt lời, mới phát hiện Lê Tường.

 

“Đại Giang , đây chắc hẳn là nha đầu nhà ngươi? Lớn lên thật quả là xinh .”

 

“Chào Nguyên thúc thúc……”

 

Lê Tường chỉ chào hỏi đơn giản một câu, đoạn đó liền tiến lên xem xét thịt heo của vị Nguyên thúc thúc.

 

Quả nhiên là thực liệu tươi ngon nhất, phụ nàng tinh tường, mắc mưu kẻ gian. Nếu vấn đề gì, hiện tại nàng cũng tiện đưa ý kiến.

 

---

Loading...