Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:22:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hàng xóm lân bang đưa mắt , khóe môi khỏi giương lên nụ thầm kín. Rồi giả bộ như gì, lui trong nhà, ghé tai cửa lắng động tĩnh bên ngoài.

 

“Ngươi với những kẻ liên can gì? Được ích chi chứ!”

 

Ngũ Đại Khuê đau đầu khôn xiết, đang định xoay đưa cả nhà trở về bến tàu.

 

“Chư vị đường đột tới đây, nhất thời kịp sắp đặt chỗ ở chu đáo. Các ngươi hãy tạm về, đợi đến mai sẽ sắp xếp về thăm.”

 

“Phụ , tòa nhà nào chỉ một mà tới năm căn trạch viện cơ mà.”

 

Ngũ lão đại tức giận vô cùng, lập tức vạch trần lời dối trá của phụ . Rõ ràng phụ trạch viện rộng lớn như cho chúng con , thật chẳng đạo.

 

“Phải đó phụ , rõ ràng tòa nhà chính là tài sản của gia đình chúng . Nói gì thì cũng để chúng con bước chiêm ngưỡng một phen chứ.”

 

Mấy nhà họ Ngũ nào chịu rời , nhao nhao đòi bước cho kỳ . Bỗng nhiên, v.ú già trong nhà thấy động tĩnh bên ngoài, lập tức mở cửa .

 

“Lão gia trở về ạ.”

 

Một tiếng ‘lão gia’ khiến trái tim Ngũ Đại Khuê gần như nhảy khỏi lồng ngực. Kiều thị c.ắ.n răng nghiến lợi, đôi mắt ngập lửa giận xen lẫn sự khó tin.

 

Phu quân của nàng trạch viện lớn như thế, còn thuê cả , cuộc sống thường nhật quả nhiên sung tướng thoải mái bao!

 

“Ngũ Đại Khuê! Ngươi quả nhiên khiến thất vọng.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-245.html.]

“Có chuyện gì, các ngươi cứ tạm về hẵng bàn. Ngày mai sẽ bớt chút thời gian về nhà một chuyến, ?”

 

Ngũ Đại Khuê vô cùng thiếu kiên nhẫn, xô nàng một cái, chẳng hề ý định cho nhà bước bên trong. Dĩ nhiên Kiều thị nào chịu lời . Người nhà bọn họ tới đây , là trạch viện của phu quân nàng, cớ gì nàng ?

 

Giờ đây trong thành trạch viện, nàng nào chịu tay về căn nhà nát trong thôn .

 

“Không trở về! Về cũng trở về nữa. Chúng sẽ ở nơi đây! Ngược xem, con yêu nữ ngươi nuôi dưỡng rốt cuộc dung mạo !”

 

Kiều thị đưa mắt hiệu cho cùng mấy nhi tử, tức thì Kiều Hữu Tài và mấy Ngũ gia lập tức xông lên giữ chặt Ngũ Đại Khuê. Những còn như một đàn ong vỡ tổ, theo Kiều thị vọt thẳng trong nhà.

 

“A! Không bước ! Các ngươi ? Mau ngoài cho ! Kiều Hữu Tài, đồ khốn nạn, ngươi mau buông tay!”

 

Ngũ Đại Khuê nóng ruột khôn xiết, Ngọc Nương của liễu yếu đào tơ như , thể là đối thủ của Kiều thị đanh đá chứ. Không , nhất định xông cứu nàng !

 

Bấy nhiêu nam nhân chen lấn hỗn loạn, cuối cùng vẫn là v.ú già chạy giúp Ngũ Đại Khuê một phen, mới thoát .

 

Hắn thoát , tức thì lập tức xông nhanh trong nhà. Từ đằng xa, thấy một tràng tiếng kêu thất thanh của nữ nhân, trong đó ngập tràn nỗi sợ hãi cách nào che giấu. Chạy bên trong, ngước mắt lên, cảnh tượng hiện mắt khiến trợn tròn mắt, khó mà tin nổi.

 

Chính thất cùng các tỳ của y đều đám nha , bà tử ghì chặt mặt đất. Riêng tiểu kiều nương đang nép trong lòng y, với vẻ mặt hung tợn từng thấy, dẫm đạp lên bàn tay của Kiều thị.

 

“Ngươi chớ đặt chân đến địa phận của mà giở trò trưởng bối! Hãy tự xem dung nhan già nua của , liệu Đại Khuê lấy vui khi trông thấy ngươi chăng? Dù ngươi ở trong tòa nhà , e rằng cũng chẳng còn mặt mũi nào mà bước ngoài đường đó!”

 

Từng lời Ngọc Tiểu Nương thốt như trăm ngàn mũi kim châm tâm can Kiều thị. Song, Kiều thị nào hạng cam chịu, bà nén đau, bỗng trở tay tóm ngược , khiến Ngọc Nương yểu điệu ngã phịch xuống đất.

 

---

Loading...