Đại Long thông cảm vỗ nhẹ vai đại ca, đó xoay chào hỏi hai cha con nhà Lê Tường mới rời . Qua màn chào hỏi , thái độ của những trong dịch sở lập tức trở nên niềm nở hơn ít.
Nụ xã giao mặt nam nhân béo chợt pha thêm vài phần nhiệt thành, một nữa xuống đối diện phụ cùng nữ nhi tự giới thiệu. Sau đó, bỗng cảm thán: “Ta sớm danh Lê cô nương từ lâu, thật sự kính ngưỡng, kính ngưỡng!”
Lê Tường thoáng chốc rõ sự tình là gì, chẳng lẽ Đại Long thường nhắc chuyện nhà nàng mặt đại ca ?
Sao thể như ...
“Cô nương quen Thanh Chi chứ?”
“A... Quen .”
Nàng hiểu. E rằng Thanh Chi cô nương tính tình ngay thẳng kể ít chuyện cho nam nhân . Thật thú vị, quanh quẩn , hóa trở về nơi ban đầu.
“Hắc hắc... Thanh Chi nàng tâm sự nhiều chuyện về ngươi với , nàng thực sự quý mến ngươi.”
Vừa nhắc tới Thanh Chi, nụ mặt nam nhân lập tức trở nên hân hoan, phơi phới, còn chút vẻ nghiêm cẩn nào như khi tiếp đón hai Lê Tường lúc ban đầu. Thấy một màn , Lê Tường chợt bật , song đành cố kìm nén.
Không ngờ, Thanh Chi suốt ngày canh giữ bên phu nhân, mà còn thời gian chuyện trò nhiều như thế với một ở chốn xa xôi.
Hai chuyện một lát, phía chọn đối tượng phù hợp và trở . Trong sân rộng mênh m.ô.n.g đến hơn bốn mươi đang . Bởi vì Lê Tường hạn chế giới tính, nên cả nam lẫn nữ đều mặt, bởi nơi đây mới tề tựu đông đảo đến .
“Đây là những trong khu môi giới của chúng phù hợp với yêu cầu của ngươi. Nha đầu, ngươi tự chọn lựa .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-267.html.]
Lê Tường khẽ gật đầu, nàng liền kéo phụ dậy cùng lựa chọn.
Nàng cẩn thận quan sát. Từ khi thấy nàng và phụ bước tới, những trong sân khả năng hai sẽ trở thành chủ nhân mới của họ. Ngay lập tức, khuôn mặt hơn phân nửa hiện rõ vẻ bất mãn, ánh mắt tránh né, cúi đầu đối diện ánh của nàng cùng phụ .
Chỉ cần thoáng qua trang phục và đồ trang sức nàng và phụ cũng đủ hai chỉ là một hộ nông dân tầm thường, mua về chắc chắn cũng là để việc đồng áng. Nghĩ như , hiển nhiên những kẻ lòng mang kiêu ngạo ắt sẽ sinh lòng bài xích.
Nàng ghi nhớ tất cả những mặt khắc rõ chữ bất mãn, đó liền đầu, tức khắc cho những kẻ đó rời . Chớp mắt đó, trong sân chỉ còn chừng hai mươi .
“Trong , ai ngủ ngáy, giơ tay lên.”
Mọi đưa mắt , do dự một chút gần nửa giơ tay. Đương nhiên, bọn họ cũng loại bỏ.
Đây là một việc vô cùng bất đắc dĩ.
Suy cho cùng, mua bọn họ về sẽ sắp xếp chỗ ngủ cho họ ở lầu. giữa hai tầng lầu trong cửa hàng, vách ngăn chẳng mấy kín kẽ. Bởi , ban đêm đang say giấc nồng, chợt tiếng nào đó ngáy khò khò, ắt sẽ thấy vô cùng khó chịu, thậm chí còn ảnh hưởng tới giấc ngủ của .
Đặc biệt nàng là kẻ dễ tỉnh giấc, nếu ở lầu ngáy, chắc chắn suốt một đêm sẽ thức giấc ít .
Nghĩ đến đó, thấy bất an, bởi chi bằng sớm tránh khỏi chuyện thì hơn.
Sau khi loại bỏ hai đợt, hiện giờ chỉ còn mười lăm trong sân, bảy nam và tám nữ. Lê Tường chỉ liếc mắt một cái chú ý tới một đôi chị em song sinh đang trong góc.
Dung mạo hai nàng tuy chẳng lấy gì nổi bật, song chính vì giống như đúc, thêm dáng cao gầy, khiến bao ánh mắt chú mục.
---