Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 284

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:24:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thôi, chẳng phí lời bàn chuyện về bà nữa. Người ngoài xem thử khách dùng bữa xong ? Nếu xong xuôi, hãy dọn dẹp đóng cửa tiệm nghỉ ngơi .”

 

Lê Tường dứt lời, chợt một tiếng sấm rền vang trời, chấn động cả trung.

 

“Sấm sét...”

 

Đây là đầu tiên kể từ khi nàng Lê Tường xuyên tới chốn , tiếng sấm rền. Đã sấm chớp, há chẳng trời sắp đổ mưa ư?

 

Chừng một nén nhang qua , trung liền trút xuống những hạt mưa lớn như đậu nành, vẻ càng lúc càng nặng hạt hơn. Lê Gia Tiểu Thực liền đóng chặt cửa lớn, cài kín cửa sổ, cả nhà đều tề tựu nơi hạ sảnh.

 

Lê Giang lau khô bàn, đoạn trải nguyên liệu thêu thùa bên cạnh tức phụ. Còn Lê Tường và Quan Thúy Nhi thì phòng bếp, chỉ dẫn hai tỷ Đào Tử các loại cách thức vỏ và gói bánh.

 

Vừa lúc cũng cần gói sẵn, chốc lát nữa sẽ dùng món bữa chiều luôn.

 

“A, đây, theo. Hãy dùng hai ngón tay giữ lấy mép vỏ bánh bao, ngón cái giữ nguyên, ngón trỏ gấp về phía niết một cái, tựa như thế . Lúc đầu chậm một chút cũng chẳng , khi thành thục ắt sẽ nhanh hơn nhiều.”

 

Lê Tường mẫu gói một chiếc bánh bao, tiến sửa thế tay của Đào Tử cho đúng. Nàng và biểu tỷ, mỗi kèm cặp một tử. Chẳng hiểu vì , Hạnh Tử học gói bánh bao nhanh , còn Đào Tử thì phần vụng về hơn, ít nhất chỉ dẫn mười mấy lượt mới miễn cưỡng nắm chút cách thức.

 

Giữa lúc đang chỉ dẫn hăng say, chợt cửa vang lên tiếng gõ mạnh dồn dập.

 

“Thúy Nhi, mau mở cửa.”

 

Ấy là tiếng của Lạc Trạch!

 

Quan Thúy Nhi vội vàng dậy mở cửa, miệng nàng ngừng lẩm bẩm.

 

“Trời đổ mưa to như , ngươi tới đây chi? Vết thương tay ngươi còn lành, chẳng thể dính nước đấy!”

 

Lạc Trạch tháo chiếc áo tơi khỏi , treo lên phía cánh cửa, nở một nụ lấy lòng mà : “Không ướt , áo tơi che chắn cả mà. Ta... qua đây đưa tiền lời.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-284.html.]

 

Lê Tường nhận lấy túi tiền, đoạn khẽ trêu chọc.

 

“Đâu chỉ là qua đây đưa tiền lời? Rõ ràng là kẻ nào đó sợ mang cơm sang mưa xối ướt, nên mới lặn lội tới đây thôi.”

 

Lạc Trạch hắc hắc một tiếng, khiến Quan Thúy Nhi mặt đỏ bừng, ngượng ngùng thôi. Nàng liền đem nước ấm tới, đoạn tìm một tấm khăn sạch sẽ dự phòng đưa cho Lạc Trạch lau khô .

 

“Vết thương tay ngươi, dính nước chăng?”

 

“Không , ! Vẫn còn nguyên vẹn đây thôi.”

 

Lạc Trạch đưa cánh tay thương gần ngọn đèn, quả nhiên dính chút nước nào. Bấy giờ, Quan Thúy Nhi mới thở phào yên tâm.

 

“Vậy ngươi cứ chờ một lát, chẳng mấy chốc chúng sẽ gói xong cả thôi.”

 

Lê Tường đôi uyên ương ngươi xướng họa một hồi, rốt cuộc nhịn mà khẽ mỉm . Nhìn dáng vẻ đôi lứa , ai mà tin rằng giữa họ chẳng hề chút tình ý nào?

 

Nàng tế nhị vô cùng, dẫn Đào Tử cọ nồi, chuẩn hấp bánh bao và luộc sủi cảo, còn Hạnh Tử thì nàng gọi tới nhóm bếp lửa.

 

Hai tỷ bận rộn cả ngày trời, giờ mới dịp chính thức động tay bột mì trong chốc lát, hiển nhiên nàng cho bọn họ cơ hội thực hành .

 

Đêm đến, khi an giấc, Lê Tường đưa tiền cho phụ , dặn ngày mai khi ngoài nhớ đổi sang ngân bối. Một hũ tiền đầy ắp như , khiến Lê Giang trằn trọc suốt cả đêm, tài nào an giấc nổi.

 

Gia đình bọn họ dẫu mới đặt chân thành vỏn vẹn hai tháng, thế mà thủ đắc ngần tài sản, liệu việc là sự thực?

 

Mới hai tháng , vẫn còn vò đầu bứt tai vì món bạc trăm đồng mua t.h.u.ố.c cho tức phụ, mà giờ đây, mỗi ngày phủ thể thu về ngần đồng bối. Hắn cứ ngỡ đang chìm trong mộng ảo. Chẳng lẽ quả là do tổ tông hiển linh phù hộ?

 

Không do ngày đêm trăn trở, đêm về mộng mị chăng, chỉ đêm hôm , chiêm bao thấy thái gia gia của .

 

---

Loading...