Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 322

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:26:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thỉnh thoảng, khi c.ắ.n những hạt mè điểm mặt thịt, một hương vị thơm lừng khác chợt ngập tràn khoang miệng.

 

Vừa trải qua những món canh ngọt đậm đà phần ngấy ngán, Lý đại nhân đột nhiên nếm thử một đĩa mỹ vị thịt như , quả thực ngon đến nỗi chẳng dừng đũa.

 

Chẳng mấy chốc, ăn hết nửa đĩa. Nếu e rằng phía còn món khác, hẳn tiếp tục chén sạch sẽ.

 

Món ăn mới dâng lên, đành dùng thanh vị, đoạn tiếp tục thưởng thức.

 

Cuộc đại hội phẩm vị diễn khá nhanh chóng, chỉ một canh giờ, Lý đại nhân nếm trọn tất cả các món dự thi.

 

Bấy giờ, sắc mặt của chư vị đầu bếp trong phòng trở nên khó coi.

 

Qua tin tức từ lầu truyền xuống, bọn họ đều rõ Lý đại nhân đặc biệt ưa thích món của Cẩm Thực Đường.

 

Chư vị lão bản lầu , nhưng bọn họ thì tường tận rằng đầu bếp mới của Cẩm Thực Đường chỉ là một tiểu nha đầu mới mười mấy tuổi.

 

Thật hổ thẹn khi , một đám đại lão gia với kinh nghiệm nấu nướng mấy chục năm trời chẳng thể sánh bằng một tiểu nha đầu nhỏ bé.

 

Vả , điều khiến bọn họ canh cánh nhất chính là đó, khi trông thấy vị tiểu nha đầu , họ quá đỗi khinh địch.

 

Bởi khi tiểu nha đầu đó trổ tài, bọn họ đều khinh thường chẳng thèm để tâm. Đến tận bây giờ, bại tay nàng, thua ở điểm nào để mà sửa chữa.

 

Trong đó, sắc mặt của hai đầu bếp Tố Vị Trai là t.h.ả.m hại nhất. Vốn dĩ kẻ chê bai, nhạo của Cẩm Thực Đường chính là bọn họ, tiếp tục lớn tiếng trêu chọc cũng vẫn là bọn họ.

 

Nếu phủ bọn họ giành vị thế , mà Cẩm Thực Đường đoạt , chắc chắn thanh danh của đám bọn họ sẽ vứt xuống đất mặc đời chà đạp, về mặt Cẩm Thực Đường, cũng chẳng còn dám ngẩng đầu lên nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-322.html.]

Bởi , bọn họ chỉ đành nguyện cầu vị thế gánh vác chớ rơi tay Cẩm Thực Đường đó.

 

“Tam chưởng quỹ…”

 

“Chớ kinh hoảng, . Mọi việc thể , chúng đều tận lực , còn cứ phó mặc cho thiên ý . Qua đây, mau dọn dẹp đồ đạc của chúng , đừng để kẻ Đông Hoa chê bai Cẩm Thực Đường chúng bừa bộn, luộm thuộm.”

 

Dù phòng bếp tinh tươm đến mấy, khi chế biến món ăn cũng ắt trở nên ám dầu mỡ, bừa bãi. Lê Tường thói quen khi xong đồ ăn sẽ dọn dẹp bệ bếp, vì thế nàng kéo Yến Túc cùng nàng chỉnh trang bệ bếp và chiếc bàn gần đó cho tinh tươm gọn gàng.

 

Những tiệm khác ngẩng đầu lên thấy dọn dẹp thứ tinh tươm đấy , bọn họ há thể để thua kém nàng , bởi cũng dứt khoát tự thu dọn sạch sẽ phần của .

 

Cũng chính vì lẽ đó mà, đây là cử hành đại hội phẩm vị ẩm thực đầu tiên khi kết thúc, phòng bếp dọn dẹp sạch sẽ ngăn nắp đến lạ. Thậm chí còn kỳ lạ đến mức khiến cho nha dịch tới truyền lời cũng chút sững sờ, ngây chôn chân nơi cửa.

 

Vẻ mặt đầu bếp Tố Vị Trai đầy vẻ mong chờ, tiến lên kéo vị nha dịch phòng bếp.

 

“Tiểu ca, chẳng kết quả lầu rõ ràng ?”

 

“À, kết quả . Năm nay vẫn là Đông Hoa Lâu, còn một nhà khác là Cẩm Thực Đường.”

 

Tựa sấm sét giữa trời quang đãng, xong tin tức , sắc mặt hai đầu bếp Tố Vị Trai đều trắng bệch.

 

Khi tới, đôi bên bọn họ còn vỗ n.g.ự.c cam đoan với chưởng quỹ, hiện tại một cô nương bé nhỏ chiếm hết phong thái. Lúc trở về, chẳng những khen thưởng, còn những kẻ khác khinh thường. Hai họ mang nặng nỗi thống khổ trong lòng.

 

“Tam chưởng quỹ! Chúng giành !!”

 

Yến Túc hưng phấn khôn xiết, chỉ hận thể chạy mười vòng quanh gian bếp , đó hồ hởi hô lớn.

 

---

Loading...