May mắn , khi xuyên , nàng chọn đúng một gia đình bình dị, phụ mẫu yêu thương, cho nên hiếm khi chứng kiến những chuyện thị phi phức tạp như .
Liễu thiếu gia thật đáng thương xót, chứng kiến sự nghiệp đang đà hiển hách, bỗng chốc bại lộ phận, con ruột của Liễu gia. Hiếm ai kham nổi sự chênh lệch phận lớn đến nhường .
“Tương nha đầu, phu nhân dặn dò thể tiết lộ chuyện cho ngươi , bởi mới dám , điều ngươi xong tuyệt đối để lộ ngoài đấy.”
“Biết , lời từ miệng ngươi chỉ chui tai một , tuyệt truyền cho khác .”
Trên đường , hai tiếp tục trò chuyện đôi câu về sự tình mới diễn trong thành. Chẳng mấy chốc, xe ngựa tới Liễu gia tổ trạch.
Hôm nay Lê Tường dẫn theo mấy vị biểu tỷ phụ tá, bởi lẽ chỉ là một bàn tiệc nhỏ, thực khách cũng chẳng nhiều nhặn gì. Nàng chỉ dự tính dăm ba món là đủ, dùng mấy trong phòng bếp là .
Liễu Kiều ưa vị ngọt, còn Liễu thiếu phu nhân chuộng món cay nồng. Lê Tường tức thì chọn lựa vài món đủ vị chua ngọt, chua cay, chế biến thành ba món chính. Nàng còn ninh thêm một hũ canh bồ câu hầm táo đỏ, cẩu kỷ, tĩnh thai an thần.
Chờ tất cả đồ ăn đều xong xuôi, đám nha bà tử trong phòng bếp cũng nhàn rỗi hơn nhiều. Từ nãy tới giờ, bọn họ sớm thán phục tài nghệ của Lê Tường, bởi họ tha thiết cầu khẩn nàng chế biến giúp vài món cho bữa tối nay.
Hiện giờ Thanh Chi vẫn tới, Lê Tường cũng khá vui với bầu khí việc trong gian bếp , bởi nàng hân hoan nhận lời.
Nàng liếc một lượt, trong bếp còn ít rau xanh, vài con cá nhỏ, cùng chút thịt tươi.
Lê Tường trực tiếp nấu rau xanh thành một nồi cháo, bảo bọn họ sạch cá nhỏ, tiếp theo mới đem cá ướp gia vị, chuẩn nướng dùng kèm với cháo. Sau đó nàng chỉ cần xào chút thịt tươi lên là đủ một bữa cơm tươm tất.
“Tài nghệ của Lê cô nương quả là tinh xảo, nguyên liệu tầm thường như , qua tay cô nương hóa thành mỹ vị tuyệt luân.”
“ , nếu Lê cô nương thể thường xuyên ghé thăm phủ thì mấy, đáng tiếc……”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-329.html.]
Tiểu nha thốt lên hai tiếng đáng tiếc, những khác cũng phụ họa thở than theo.
“Phủ chúng sắp tan tác , những hạ nhân như chúng sẽ nương tựa !?”
Lê Tường rõ tình huống bên trong Liễu phủ, nhưng nàng Liễu phu nhân vốn phẩm hạnh nhân hậu, chắc chắn sẽ bạc đãi những hạ nhân .
“Đâu nhất định sẽ tan đàn xẻ nghé chứ? Hiện giờ Liễu…… , Tần phu nhân và phu quân nàng trở về chủ trì đại sự, chắc chắn hai sẽ an bài thỏa đáng cho các ngươi.”
“Lê cô nương cũng đúng, , tiểu thư và cô gia chúng đang cân nhắc chọn một vị thiếu gia con nối dõi đấy, đến lúc đó Liễu phủ chúng thiếu gia mới . Chắc hẳn khi vị thiếu gia mới về phủ, chúng cũng thể tiếp tục việc trong phòng bếp.”
Nói đến thiếu gia mới, trong phòng bếp nhịn mà cảm khái.
“Đại thiếu gia ưu tú như , tiếc chẳng con ruột, quả là đáng tiếc vô vàn.”
“ , đại thiếu gia và thiếu phu nhân đều quá đỗi bụng, mỗi bận hai phủ, chúng đến thỉnh an, họ đều mỉm gật đầu. Ta sớm đến phủ họ hầu hạ, tiếc là vẫn cơ duyên.”
Đại nương nhóm lửa .
“Giờ đây đại thiếu gia tay trắng, ngươi cũng đành vô ích.”
Mọi vang cả gian bếp.
“Ai nha… các ngươi thử đoán xem, khi đại thiếu gia trả gia nghiệp Liễu gia, liệu tìm quyến của ?”
---