Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 343

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:27:07
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lần , tới Cẩm Thực Đường truyền thụ một buổi kiếm năm ngân bối, mà chẳng thấy chia cho những trong phòng bếp lấy một xu nào.

 

“Ngươi bày bộ dạng hào phóng cho ai xem cơ chứ? Phàm là chuyện , tất thảy đều rơi tay ngươi, cớ ngươi dứt khoát ngoài mở tiệm ông chủ luôn ?”

 

Khương Mẫn chẳng đáp một lời, chỉ chuyên tâm nhào bột mì trong chiếc chậu gỗ. Hắn nhịn , nhưng đồ là một kẻ tính tình thẳng thắn, tài nào nhịn nổi khi thấy sư phụ khác châm chọc, liền tức thì phản bác.

 

“Có kẻ, dẫu chua chát đến mấy cũng đành bất lực. Trước , chính bởi đám các ngươi khinh thường chẳng đoái hoài, những chuyện mới rơi tay sư phụ . Giờ đây sư phụ tăng thêm chút lương bổng, nhận thêm vài đồng tiền thưởng thì sớm đỏ mắt ghen ghét. Nếu liệu ngày hôm nay, cớ ngày hôm qua tự giành lấy!”

 

“Phỉ nhổ! Kẻ nào đỏ mắt ganh tị với chứ? Chẳng qua chỉ là một đầu bếp của lâu nhỏ bé, mỗi tháng lương bổng ít ỏi như , keo kiệt đến mức khiến phát bực.”

 

Lời thốt quá đỗi kỳ quái, khiến cho nhiều trong phòng bếp đều kịp phản ứng. Chẳng lẽ Lưu Hữu Kim đầu bếp của lâu chúng ?

 

“Các ngươi đều như gì? Chẳng lẽ sai ? Nhiều năm qua, lương bổng vẫn cứ ít ỏi như , ở nơi sinh chán ghét .”

 

“Nếu sinh chán ghét, ngươi cứ việc rời .”

 

Liễu Trạch với vẻ mặt nặng trĩu bước phòng bếp.

 

Trong quá khứ, khi thấy chủ nhân, Lưu Hữu Kim đều nở nụ lấy lòng, còn tỏ vô cùng ân cần, nhưng hôm nay thấy Liễu Trạch, chỉ hừ lạnh một tiếng.

 

“Chủ nhân tới ư? Nói thật, cần ngươi cũng rời . Giờ đây ngươi chẳng còn là Liễu thiếu gia, còn bày bộ dạng , quả là lố bịch.”

 

Hắn chắc như đinh đóng cột, trong lòng Liễu Trạch cũng hiểu, tất thảy là bởi tìm một chốn dung hơn .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-343.html.]

Cũng chẳng hề gì.

 

“Chưởng quầy Miêu, mau kết toán tiền công cho vị đầu bếp Lưu , cho rời ngay lập tức.”

 

“Đi thì cứ !”

 

Lưu Hữu Kim ném phịch chiếc giẻ lau xuống, đoạn kéo Chưởng quầy Miêu ngoài. Lúc sắp rời , còn ném một ánh mắt đầy ẩn ý về phía .

 

Liễu Trạch sắc mặt của đám trong phòng bếp, trong lòng cũng tính toán riêng.

 

Sau khi im lặng một lát, mới mở miệng hỏi: “Kẻ nào còn rời nữa thì lập tức theo Chưởng quầy Miêu kết toán tiền công . Nếu còn cố tình nán , cứ ở đây chờ, sẽ ký khế ước thêm một nữa.”

 

Vừa đến việc ký khế ước thêm một nữa, đám Lưu Hữu Kim lập tức tài nào yên, đó từng trong bọn họ nối gót rời khỏi phòng bếp. Tính cả Lưu Hữu Kim, tổng cộng ba đầu bếp, ba tiểu đồ cùng hai tiểu nhị đều kéo tìm Chưởng quầy Miêu để kết toán tiền công.

 

Kỳ thực, tiền công việc tại Cửu Phúc lâu vốn hề ít. Chỉ là giờ đây chủ nhân chẳng còn phận Liễu thiếu gia, khiến dạo gần đây ít phu nhân, tiểu thư lui tới dùng điểm tâm.

 

Kỳ thực, vẫn nhiều khách ghé mua bánh bao, nhưng tiền thưởng chẳng chia cho bọn họ. Lại thêm các lâu khác chi tiền hậu hĩnh hơn mời bọn họ về, hiển nhiên khiến tâm tư bọn họ lung lay.

 

Tục ngữ câu: Người hướng thượng, nước chảy chỗ trũng. Chủ nhân há chẳng thể trách cứ bọn họ ?

 

Mấy kẻ bọn họ nhất quyết rời , khiến đầu Chưởng quầy Miêu lớn như cái đấu. Dẫu trong lòng tính toán gì chăng nữa, cuối cùng vẫn kết toán tiền công cho đám .

 

Xong xuôi, lập tức đầu, phơi vẻ mặt ủ dột mà hỏi Liễu Trạch cần treo thẻ bài thực đơn ngoài .

 

---

Loading...