Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 352

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:27:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chẳng lẽ hồ đồ ư?

 

“Tỷ, Lê cô nương thực tài ba! Cẩm Thực Đường nhờ công lao của nàng mới đoạt tư cách đảm nhiệm việc nấu cháo Lạp Bát năm nay từ quan phủ đó. Vị sư phụ dạy cũng chẳng tài giỏi bằng Lê cô nương .”

 

“Vậy ……”

 

Vậy là nàng lầm ư?

 

Yến Khoa vẻ mặt khẩn cầu của , nét mặt khát khao và hăm hở hơn nhiều so với lúc bảo theo học nghệ với vị sư phụ của Cẩm Thực Đường . Có lẽ vị Lê cô nương thực sự điểm hơn ?

 

“Vậy để qua hỏi nàng một chút, nếu nàng thu nhận ngươi môn đồ, cũng cách nào.”

 

Nàng cũng vô cùng lo lắng, suy tính cho nhà . Người xưa từng tỷ đại như mẫu, bây giờ song khuất, nếu nàng bỏ mặc thì ai quan tâm đây?

 

Yến Khoa xoa nhẹ mặt, phô vẻ mặt niềm nở vô cùng tới mặt hai mẫu nữ Lê Tường đang chăm chú chọn xiêm y.

 

“Lê cô nương thấy mấy bộ xiêm y ? Mấy vân văn ở tà váy, cổ tay áo đều tượng trưng cho ý nghĩa cát tường, may mắn đó. Hơn nữa đồn cô nương việc trong chốn bếp núc, chắc hẳn môn đồ của cô nương cũng , vặn loại y phục tay lỡ là thích hợp nhất cho việc bếp núc. Nếu cô nương ngại tay áo vướng víu, chỉ cần dùng dây buộc gọn .”

 

Lê Tường khẽ gật đầu, nàng cảm thấy vô cùng ưng ý với những bộ xiêm y .

 

“Chẳng một bộ giá bao nhiêu ngân lượng?”

 

“Một bộ xiêm y ư…… Hoàn bằng vải bông, vạt áo cũng chần bông dày dặn, giá quả rẻ. Lê cô nương, cho một giá hữu nghị, 400 đồng bối một bộ.”

 

Lê Tường khẽ sờ độ dày của lớp bông bên trong xiêm y, trong lòng thầm nhẩm tính, quả thực giá thành hợp lý.

 

“Vậy lấy bốn bộ , còn mấy tấm vải bông nương chọn nữa, tổng cộng là bao nhiêu?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-352.html.]

“Hừ! Chẳng cần tính gộp , và phụ ngươi đủ khả năng chi trả, cứ để chúng tự thanh toán.”

 

Quan thị dứt lời vội vàng rút túi tiền, nhưng bà Lê Tường ấn tay giữ .

 

“Tiền công lĩnh vội tiêu ? Nương, vẫn nên dành dụm chút đỉnh , nữ nhi đây nào thiếu thốn.”

 

Nàng chính là một phú bà nhỏ tuổi, nắm trong tay gia tài hơn trăm ngân bối đó.

 

Lê Tường hào phóng rút tiền thanh toán. Ngay lúc nàng mua sắm xong xuôi, đang chuẩn rời , thấy chưởng quầy gọi với nàng .

 

“Lê cô nương, thể cho dám mạo hỏi một lời ? Người còn thu nhận tử ?”

 

Thu nhận tử ư?

 

Nàng đầu , khi thấy Yến Túc đang trong một góc với ánh mắt đầy trông mong về phía , nàng nhất thời hiểu rõ ngọn ngành. Hóa Yến Túc ý bái nàng sư phụ ?

 

“Lê cô nương, chẳng dám giấu giếm cô nương, tiểu đây vô cùng khâm phục tài năng của cô nương, cũng thiết tha mong bái cô nương thầy. Những lời thốt khi các ngươi bước chân cửa, e rằng tường tận. A Túc, đuổi vì ngu dốt . Chỉ là sư phụ của khăng khăng bắt chế biến ba món ăn trong đại hội ẩm thực ngày hôm đó, nhưng A Túc chẳng chịu thuận theo ý nguyện của sư phụ , bởi sư phụ mới mắng A Túc ngu dốt trục xuất về.”

 

“Yến Túc? Chuyện là thật ?”

 

, ngày đó khi trở về Cẩm Thực Đường, hối thúc chế biến ba món điểm tâm . Ta vẫn kịp theo lời ……”

 

Lê Tường vạn vạn ngờ tới chuyện của Yến Túc ngọn nguồn chính do nàng mà .

 

Nếu nàng chọn lựa tham gia đại hội ẩm thực, cũng sẽ sư phụ của chèn ép, đối xử lạnh nhạt, cũng sẽ đối phương trục xuất một cách vô cớ như .

 

Hơn nữa, điều đáng hơn cả là Yến Túc món bánh rán chiên dầu .

 

---

Loading...