Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 365

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:28:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nói đến tứ ca, lúc Quan thị mới chú ý tới Ngũ Thừa Phong, cũng trở về cùng nữ nhi nhà bà. Cũng vì thế, chút phỏng đoán hồi vốn yên lặng , nay nảy ngoài.

 

“Tứ oa cũng ở đây ư……”

 

“Thẩm, mấy Đại Giang thúc bao lâu ? Ta nhanh, để tìm bọn họ về.”

 

“Bọn họ mới bao lâu.”

 

Quan thị đang cần , nhưng bà kịp hết câu, thấy Ngũ Thừa Phong đặt mấy thứ đồ tay xuống và chạy ngoài .

 

“Đứa trẻ …… chẳng mang theo một chiếc đèn lồng.”

 

Lê Tường đưa mắt phòng bếp, phát hiện biểu tỷ và hai tỷ Đào Tử đều ở nhà, e rằng bọn họ ghé qua tiệm thịt hầm .

 

“Nương, dùng cơm xong ? Ta và tứ ca còn ăn bữa chiều , nhóm lửa giúp , nấu chút đồ ăn.”

 

“Chúng sớm dùng cơm .”

 

Quan thị xuống bếp, nhưng bà chuẩn đốt lửa mà đôi tay cầm củi khô vẻ lơ đãng.

 

“Tương Nhi…… Người và tứ oa……”

 

Nghe lời bà , Lê Tường đang nhào bột vội vàng ngừng tay , mẫu nàng Hỏa Nhãn Kim Tinh đó ư?

 

(Tức là tinh mắt.)

 

“Nương, ? Ta và tứ ca chuyện gì hết.”

 

Ít nhất là mắt vẫn chuyện gì hết, nàng đề cập đến chuyện quá sớm. Vì thế nàng chỉ chọc mẫu một tiếng tức khắc chuyển đề tài.

 

“Nương, tủ chén quả là tệ ?”

 

“Quả tệ, mở cũng chẳng sợ va chạm, tiết kiệm bao việc. Chắc giá cũng hề rẻ ?”

 

“Chỉ ba trăm quan tiền thôi, chẳng đắt đỏ là bao, chúng dùng . , nương, chiếc tủ chén cũ ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-365.html.]

Vừa nãy, nàng bước chẳng thấy tủ chén cũ cả.

 

“Ối chao, phụ mang tủ chén mới , tiện tay bán luôn chiếc tủ chén cũ , hai mươi đồng bối, là bán .”

 

Lê Tường: “……”

 

Chu Thị Mộc Tài Hành bao lâu bán hàng, mà vẫn còn tiền nhàn rỗi mua hàng cũ ?

 

“Bán thì cứ bán , miễn là phụ vui vẻ là .”

 

Buổi tối trong nhà còn thừa chút nhân hành thịt bánh bao ban ngày, cho nên Lê Tường cũng chẳng thêm món nào khác, nàng trực tiếp nhồi bột mì chuẩn gói ít sủi cảo.

 

Ngũ Thừa Phong cũng thích dùng món , hầu như buổi sáng nào cũng dùng một chén sủi cảo.

 

Gói xong sủi cảo nàng bên ngoài một lát, phụ và các cữu cữu vẫn về, nên nàng cũng chẳng vội đặt nồi lên bếp, cứ thế sang chuẩn gia vị .

 

Khi một nửa, nàng chợt nhận sa tế trong nhà cạn. Nàng liền mở tủ quầy, lục tìm những hũ sa tế tự tay chế biến từ . Cất giữ chúng trong bình như quả nhiên tiện lợi, thoáng chốc tìm thấy ngay.

 

“Chà? Nương, nơi tảng đá?”

 

Lê Tường đưa tay chạm , cảm thấy điều gì đó bất thường. Nàng liền lấy khối đá khỏi tủ chén, bề mặt lạnh lẽo và thô ráp.

 

Nhìn qua, nàng cảm thấy quen mắt. Rõ ràng là nàng vật là gì, nhưng lời cứ nghẹn ở cổ họng, mãi thốt nên lời.

 

“Vật ư? Đâu đá, mà là thạch cao đó. Tiểu cữu mẫu của con gần đây nhiều, thể nổi mẩn ngứa. Hôm nay hiệu thuốc, lang trung kê cho, dùng thứ nấu nước uống là . Nhớ lát nữa dặn tiểu cữu cữu con mang về.”

 

Thạch cao…

 

Lê Tường chớp chớp mắt, trong lòng dấy lên cảm giác tựa hồ bỏ quên một chuyện cực kỳ hệ trọng.

 

Mắt thấy nàng sắp sửa nhớ điều gì đó, đúng lúc , phụ và tiểu cữu cữu trở về.

 

Bị sự trở về của mấy bọn họ gián đoạn, tia sáng chợt lóe lên trong đầu nàng cũng vụt tắt.

 

Sau khi dùng bữa sủi cảo, Ngũ Thừa Phong cũng nán Lê gia lâu. Dẫu , các vị sư phụ của vẫn còn đang âm thầm bảo vệ ở gần đó, dám lơ là chểnh mảng?

 

 

Loading...