Mấy bận Lê Trạch cất lời đều Vân Châu chen ngang, đó thấy thần thái vui mừng khôn xiết của phụ mẫu, cũng tiện thêm lời nào.
Nửa canh giờ , Kim Vân Châu dùng bữa no nê một chén tương sữa ấm bụng, theo Quan thị chiêm nghiệm phòng ốc.
Nhìn một hồi lâu, đợi đến khi Quan thị trở , hai hóa thành một, còn một khác giường ngáy khò khè .
Lê Trạch: "..."
Thấy giường đang ngủ say, Lê Trạch chỉ đành khẽ khàng rút lui ngoài.
"Tiểu , giường thứ gì ? Sao to lớn đến thế..."
"Thứ đó ư? Chính là món đồ nhắc đến, cho đại tẩu. Đại tẩu vẫn than phiền nàng đau eo chịu nổi, bởi mới chế tác cho nàng loại gối tựa như . Gối thể nâng đỡ vòng eo, chờ đến khi bụng nàng lớn hơn, còn thể nâng bụng nữa, chắc chắn sẽ giúp nàng ngủ cực kỳ thoải mái."
Lê Tường thấu hiểu Kim Vân Châu là tiểu thư khuê các, chẳng thiếu thốn món gì, bởi nàng mới chế tác một món quà chú trọng tính tiện lợi.
Ở kiếp , ít nàng xem qua kiểu dáng gối tựa dành cho phụ nhân m.a.n.g t.h.a.i các quảng bá. Sau đó nàng chỉ cần vẽ kiểu dáng thuê may là , phần còn chỉ là bỏ thêm bông cho êm ái mềm mại mà thôi.
"Đại tẩu ưng ý chăng?"
"..."
Thần sắc Lê Trạch phức tạp vô cùng, nhưng vẫn khẽ gật đầu. Hắn linh cảm mách bảo, với cái gối đầu to lớn , địa vị của e sẽ rớt xuống ngàn trượng mất.
Hơn nữa, Vân Châu chẳng những yêu thích vô cùng, cái dáng nàng ôm nó ngủ kìa, còn quyến luyến hơn cả trượng phu nữa.
"Tiểu , đa tạ ."
"Chậc, chúng dưng, khách sáo gì? À đúng đại ca, chưởng quầy Miêu tửu lâu của chúng tìm nguồn cung cấp nguyên liệu nấu ăn , nhưng hai ngày hai đổi ý, bọn họ thà trả tiền vi phạm hợp đồng cũng từ chối. Chắc chắn đằng kẻ phá đám, nhớ tra xét cho rõ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-401.html.]
"Được, rõ. Muội hãy nghỉ ngơi một chốc , bận rộn một thời gian dài như thế ."
Lê Trạch khẽ xoa đầu tiểu , đó liền xoay đến chính sảnh tìm chưởng quầy Miêu. Hắn , Ngũ Thừa Phong tiến đến.
"Tường nha đầu, ba ngày nữa chúng sẽ khởi hành đến Dụ Châu, cũng chẳng kịp trở về tết chăng."
"A? Nhanh đến ư? Nói khi tửu lâu khai trương, e ngươi chẳng thể hiện diện ..."
Trong lòng Lê Tường chút thất vọng, chẳng qua chính sự của , nàng cũng đành chịu.
Nói thì , song ngẫm nghĩ, nàng vẫn chẳng khỏi đôi phần lo lắng. Việc áp tải vốn là công việc đầu đao dính máu, may mắn thì thuận buồm xuôi gió, nhược bằng vận khí chẳng lành...
Nàng giật khẽ rùng , đó hồn, khẽ thở dài cất lời: “Vậy đường , ngươi hãy chú ý đến sự an nguy, cũng nên chuẩn thêm chút vật dụng cần thiết.”
“Ta .”
“Hay là khi khởi hành, ngươi hãy ghé qua tửu lâu một chuyến? Ta sẽ giúp ngươi chuẩn chút lương khô dễ cất giữ để phòng ?”
Lê Tường chỉ nhất thời xúc động mà thốt lời , bởi lời thoát khỏi môi, nàng đôi chút hối hận. Nàng giúp chuẩn lương khô, e rằng sẽ quá mức mật, dễ gây hiểu lầm.
Hay là lấy tiền ?
Dáng vẻ rối rắm của nàng quả thực hết sức đáng yêu.
Ngũ Thừa Phong chỉ khẽ , chẳng đáp lời đến , chỉ lưu luyến nàng thêm vài lượt, lúc mới sang tìm Lê Giang và những khác để lời từ biệt.
Dẫu còn ba ngày nữa y mới khởi hành, song tiêu cục của họ rục rịch chuẩn từ mấy ngày đó.
Hơn nữa, trong thời gian mỗi chuyến hàng, tiêu cục đều quy tắc nghiêm ngặt, y cũng chẳng tiện ngoài.
---