Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 447

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:42:00
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chẳng ngờ chốc lát , còn tìm những hình rùa, cá do chính tay khắc lên mép thuyền thuở ấu thơ. Nhìn những dấu vết đó, những ký ức về thời thơ ấu trong tâm trí cũng theo đó mà hiện rõ mồn một.

 

Chuyến về quê quả thực là một điều thiện lành.

 

Sau nửa canh giờ, hai phụ tử neo thuyền ở trấn , đoạn thả Lạc Trạch xuống. Họ hẹn nơi một đêm, sáng sớm mai khi khởi hành sẽ qua đón cùng trở về.

 

Lạc Trạch mang theo hành lý nặng nhẹ của , nhanh khuất dạng nơi bến đò.

 

Hiện giờ đang vận xiêm y mới, tóc chải gọn gàng, chút cẩu thả. Trên mặt chẳng còn vẻ ngông nghênh ngày nào. Kẻ quen căn bản khó lòng nhận .

 

Ngay khi tới ngõ nhỏ nhà, mấy hàng xóm hề tỏ vẻ né tránh sợ hãi. Trái , bọn họ còn hiếu kỳ ngắm, dò hỏi rốt cuộc là hài tử nhà ai.

 

Mấy vị đại thẩm còn buông lời trêu ghẹo, hỏi thăm phu nhân . Tình cảnh bất ngờ đến , quả thực khiến thích thú.

 

Hắn đành thẳng thắn đáp lời rằng hôn ước, lúc những đại thẩm nhiệt tình mới chịu ngừng trêu ghẹo.

 

Lạc Trạch trực tiếp tới cửa nhà , ghé mắt bên trong. Ngoài cửa dấu vết quét dọn, sạch sẽ tinh tươm, chút bụi nào bám ở bậu cửa. Hiển nhiên đám Trúc Thất ngoan ngoãn lời về đây ở . Hắn hít sâu một , đoạn lên gõ cửa.

 

Bên trong vẫn tĩnh lặng, hề tiếng đáp .

 

Hử? Chẳng lẽ bọn tiểu tử còn đang say giấc?

 

Lại lười biếng đến nhường ư?

 

Lạc Trạch đang định cất tiếng gọi thì đột nhiên thấy một thanh âm truyền đến từ phía .

 

“Ngươi tìm ai ?”

 

“Trúc Thất!”

 

Lạc Trạch đầu, mặt hiện rõ vẻ tinh quái, : “Ta trở !”

 

“Lão đại!!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-447.html.]

 

Trúc Thất kinh ngạc tới mức rơi cả cái bánh tay, nhào lên ôm chầm lấy lão đại nhà thật chặt.

 

“Thật sự là ngươi! Ngươi thật sự trở !!”

 

“Khụ khụ khụ... Buông lỏng chút , khó lòng thở nổi.”

 

Lạc Trạch kéo Trúc Thất , đoạn đẩy cửa bước sân. Sân quét dọn sạch sẽ, mấy cây tùng trồng cũng chăm sóc chu đáo, cành lá xanh , đầy sức sống.

 

“Đám Nhị Sinh ?”

 

Trúc Thất ngừng tay, đoạn đặt những thứ đang cầm phòng bếp mới đáp lời: “Nhị Sinh ngoài việc, lát nữa sẽ trở về.”

 

“Nha, các ngươi lời khuyên của tìm việc ư? Việc thiện lành, việc thiện lành.”

 

Lạc Trạch hì hì mở tay nải , đặt thịt hầm mang về lên bàn.

 

“A Thất, tới nếm thử xem. Đây chính là thịt hầm chỉ trong thành mới , đặc biệt mang về cho các ngươi nếm thử. , đám Nhị Sinh việc gì ? Làm ở ? Chúng cùng một cái? Đã lâu lắm thấy bọn họ, nhớ đến khôn nguôi.”

 

“Chẳng cần ... lát nữa Nhị Sinh sẽ tự trở về.”

 

Sắc mặt Trúc Thất khẽ biến sắc, kể cả khi trong chốc lát nữa khi Nhị Sinh trở về, bọn họ sẽ giấu lão đại, nhưng vẫn giấu thêm chút nữa, để lão đại vui vẻ đôi chút cũng là điều .

 

“Lão đại, ngươi trở về còn nữa ?”

 

“Ừm... Sáng sớm mai trở về thành, việc buôn bán trong cửa hàng bận rộn lắm, sắp ăn tết . Đến lúc đó chắc chắn bận rộn vô cùng, dù cũng chẳng thể về thăm các ngươi . Vừa lúc hôm nay chủ gia trở về cố hương, liền xin nghỉ, theo chân bọn họ cùng trở về nơi . Nào, nếm thử , ngon tuyệt hảo!”

 

Bản cả ngày ở cửa tiệm, bữa sáng bữa tối đều dùng thịt hầm, nhưng ăn lâu như , vẫn hề thấy ngán. Tin chắc tiểu tử Trúc Thất đây cũng sẽ vô cùng ưa thích.

 

Thấy đối phương rốt cuộc cũng chịu động đũa, Lạc Trạch hắc hắc, thò tay lòng ngực, lấy một túi tiền.

 

“A Thất, việc bên trong một cửa hàng trong thành, một tháng sáu trăm đồng bối.”

 

---

Loading...