Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 475

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:42:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong tay nàng vẫn nắm chặt thứ , nó ấm áp.

 

Là tay của Ngũ Thừa Phong!

 

Lê Tường tỉnh táo , vội vàng rút tay về. Sau khi tằng hắng một tiếng, xua nỗi ngượng ngùng của , nàng mới vội vàng lấy túi tiền trong lòng , nhét tay .

 

“Ngươi cầm tiền về .”

 

Ngũ Thừa Phong lúc vẫn còn ngơ ngẩn, hồn. Hắn theo bản năng nắm chặt túi tiền, ánh mắt vẫn ngơ ngẩn Lê Tường.

 

“Mau trở về , trễ lắm .”

 

Lê Tường khẽ đẩy một cái, Ngũ Thừa Phong lập tức thành thành thật thật xoay bước .

 

“Khoan !”

 

Tuy trời tối mịt, nhưng đèn trong sân vẫn sáng mờ mờ tới tận nơi đây khiến nàng thấy một đen lưng .

 

Lê Tường tiến lên sờ một cái, lớp vải đen đó khô cứng .

 

Trên lưng mang thương tích……

 

Chắc chắn khi ngoài xiêm y, nhưng lúc nãy đại ca nàng vỗ một cái lưng, e rằng động đến miệng vết thương.

 

“Ngươi tên ngốc ?! Mang thương tích ?”

 

Lê Tường định vỗ một cái, nhưng nghĩ đến vết thương , nàng nỡ , chỉ đành trừng mắt, giục mau chóng về t.h.u.ố.c .

 

Tuy trong nhà nàng cũng chuẩn sẵn một chút t.h.u.ố.c chữa thương, nhưng chỗ t.h.u.ố.c đó chẳng thể chữa khỏi loại vết thương nặng lưng .

 

Ngũ Thừa Phong hổ duỗi tay sờ sờ lưng, sờ đến vị trí , dường như chỉ sờ .

 

“Ta mà, chẳng đau chút nào.”

 

“Mang thương tích mà còn đau? Ngươi coi là kẻ khờ khạo ?” Lê Tường mím môi, thêm vài câu nữa: “Còn một chuyện nữa, lúc ngươi về, ai bôi t.h.u.ố.c cho ngươi ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-475.html.]

 

Ngũ Thừa Phong sửng sốt. , của tiêu cục đều nghỉ cả , mấy Đại Lưu về đoàn tụ cùng trong gia đình.

 

Hắn nào quen những còn ? Lẽ nào bọn họ sẽ vì mà thoa thuốc? E rằng thoa thuốc, mà là thẳng tay đ.á.n.h cho một trận thì !

 

Thế nhưng tiểu nha đầu lo lắng, Ngũ Thừa Phong đang định kiếm đại một nào đó, cảm thấy n.g.ự.c căng chặt.

 

Lại là Tường nha đầu! Nàng túm lấy vạt áo n.g.ự.c , kéo trở bên trong.

 

“Vào , xong t.h.u.ố.c trở về.”

 

Đương nhiên, Lê Tường định tự t.h.u.ố.c cho . Đại ca nàng phòng, chắc hẳn vội an giấc, chi bằng gọi đại ca việc .

 

Ngũ Thừa Phong căn bản chẳng cách nào từ chối, chỉ thể thành thật trong phòng bếp, chờ Lê Trạch đơn giản dùng t.h.u.ố.c trị thương mà băng bó cho .

 

Chờ băng bó miệng vết thương xong , mới Lê Tường ‘đuổi’ ngoài.

 

“Tiểu , tiểu tử Tứ Oa quả tồi.”

 

Chàng thông minh bền bỉ, thể chịu khổ, chịu đựng đau đớn, song phần ngốc nghếch.

 

Nhớ năm đó, Đại cữu tử đ.á.n.h cho mấy vết thương nho nhỏ, lập tức dùng khổ nhục kế đến mặt Vân Châu, khiến nàng thương xót mà trìu mến với bao.

 

Phì, cuối cùng vẫn là thông minh hơn.

 

Lê Tường trả lời câu đại ca , nàng bèn trở về phòng ngủ.

 

Giờ Tý qua, lẽ thường thì nàng sớm chìm giấc ngủ từ lâu mới . nàng cứ nghĩ đến vết thương đầm đìa m.á.u tươi lưng Ngũ Thừa Phong là chẳng cách nào chợp mắt.

 

Ở cái tuổi của , những đồng trang lứa đang cha che chở, vui vầy học tập, thế mà chỉ bôn ba kiếm kế mưu sinh, còn nghề mạo hiểm áp tiêu như .

 

Lần ít vết thương, thương thế càng thêm nghiêm trọng, tiếp theo sẽ gặp chuyện gì đây?

 

Trong cơn mơ màng, rượu thấm đẫm, Lê Tường bỗng nảy ý nghĩ, chi bằng nàng cứ trực tiếp tìm , bảo ở rể Lê gia, để nàng phụng dưỡng ?

 

---

Loading...