Ngày hôm nay thành một món ăn, nàng đang toan nghỉ ngơi đôi chút, chợt thấy chưởng quầy Miêu với vẻ mặt trầm trọng bước phòng bếp.
“Thưa chủ nhân, mối hàng thịt vốn cung ứng cho chúng đột nhiên đổi ý, tiếp tục giao hàng nữa .”
Lê Tường lập tức giật thon thót, trong lòng chẳng còn chút ý niệm thư thái nào nữa.
“Họ cho cớ gì mà cắt nguồn cung ?”
Chưởng quầy Miêu nhíu mày, giọng điệu mấy chắc chắn: “Dường như kẻ giá cao hơn để đoạt lấy nguồn thịt của họ. Tình hình cụ thể , e rằng chờ chúng điều tra tường tận mới .”
“Họ bội ước thì cứ để họ bội ước. Chúng vẫn thể đòi một khoản bồi thường vi phạm khế ước.”
Trừ phi kẻ thể thâu tóm tất cả nguồn thịt trong thành, đoạn tuyệt ngả cung cấp lương thực cho tửu lầu của nàng. Nếu họ đủ khả năng điều đó, e rằng nàng đành bội phục, trực tiếp đóng cửa nghỉ ngơi mà thôi.
“Nếu nguồn cung thịt cắt đứt, thì nguồn cung cá e rằng cũng sẽ chẳng định là bao. Chưởng quầy Miêu, chúng cần sớm sự chuẩn chu .”
Lê Tường đảo mắt xuống bếp. Về phần hàng khô, thể tạm yên tâm trong nửa tháng, bởi thứ cũng dễ bề mua sắm.
Còn về các loại rau củ, bách tính quanh đây trồng trọt vô cùng phong phú, nương nhà nàng cũng gieo trồng ít trong sân, thậm chí còn vây quanh một vòng hành gừng.
Hơn nữa, với bao nhiêu loại rau xanh như , đoạn tuyệt nguồn cung cho tửu lầu cũng chẳng là việc dễ dàng.
Chỉ còn độc nhất một loại, đó chính là cá.
Trong những món ăn chủ lực của tửu lầu nàng, mười phần thì đến tám phần liên quan đến cá.
Nếu kẻ đó hung hăng đoạn tuyệt nguồn cung cá và thịt, e rằng ngày thường tửu lầu chỉ thể bán đậu hũ, món xào rau xanh. Phỏng chừng chẳng quá mấy ngày, khách nhân ắt sẽ bỏ gần hết.
Đến tửu lầu dùng bữa mà chẳng cá, thịt, thì còn gì thú vị nữa?
Lê Tường dặn chưởng quầy Miêu tìm cách ứng phó , còn nàng thì tìm Yến Túc, bảo ngoài hỏi thăm tình hình bến tàu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-511.html.]
Nhìn ý tứ , e rằng trong quãng thời gian gần đây, việc ăn của Lê gia tửu lầu quá đỗi thuận lợi, khiến kẻ khác ngứa mắt thôi.
Song, họ dùng thủ đoạn trắng trợn như còn dễ đối phó, chỉ e giở trò ám toán mà thôi.
“Biểu , liệu điều gì bất trắc chăng?”
“Cứ yên tâm, chúng những kẻ mới chân ướt chân ráo bước kinh thành mà rõ thế sự. Binh tới tướng cản, nước lên đất chắn, xem thử ai mới là kẻ lo sợ. Chuyện liệu tính thỏa, ngươi chớ quá bận lòng.”
“Chỉ là……”
Quan Thúy Nhi hỏi đôi lời xem thể giúp đỡ điều gì . lên thấy bộ dáng thất thần của biểu , nàng nuốt những lời bụng.
Sau khi Lê Tường trấn an mấy biểu tỷ, nàng xoay lên bên ngoài lầu ba quan sát một chút.
Lúc đại tẩu và nương đang ở đó, một sách, một tỉ mỉ xiêm y, khung cảnh thật đỗi hài hòa.
Ngoài cửa Kim Thư bảo vệ, sợ kẻ khác quấy rầy, nàng một chút xuống lầu.
Nàng xuống lầu thấy một lão bá kéo chưởng quầy Miêu khỏi cửa. Nếu nàng nhớ nhầm, lão bá chính là cung cấp cá cho tửu lầu nhà nàng bấy lâu nay.
Nàng lặng lẽ quan sát sắc mặt hai bước . Khuôn mặt chưởng quầy Miêu xám xịt , hiển nhiên tin tức lành gì.
Chẳng lẽ điều dự liệu ứng nghiệm nhanh đến ?
“Phụ , hãy đây, vài lời thỉnh giáo.”
Lê Tường gọi phụ đang bận rộn đón khách ngoài sảnh lớn hậu viện, rõ cho những khó khăn mà tửu lầu sắp đối mặt.
“Lát nữa A Túc trở về, nếu bến tàu thực sự còn nơi nào chịu cung cấp cá cho tửu lầu của chúng , chỉ còn một con đường độc nhất: phụ về trấn , nhờ các vị thúc bá ở đó vận chuyển cá tươi về đây.”
---