“Nếu khách quan cần sợi dây nhân duyên , cũng thể đổi lấy một trăm đồng bối mang về. Đó chính là giải ba.”
Đám thực khách càng càng thêm hưng phấn, lòng nóng như lửa đốt, vội vàng hỏi: “Vậy giải nhất, giải nhì ?”
Giải ba giá một trăm đồng bối, hai giải phía thì thế nào? Thật khiến lòng ngứa ngáy khôn nguôi.
Chưởng quầy Miêu cũng chẳng bày trò úp úp mở mở, nhờ Minh Tâm lui quầy, xoay lấy năm tấm thẻ bài bằng gỗ do Lê Tường đặc chế.
Tấm thẻ bài bằng gỗ trông ngăn nắp, chẳng quá đặc biệt, nhất là hàng chữ tiếng Anh do Lê Tường lên đó.
Nàng thật qua loa, song những khác ắt hẳn tài nào mô phỏng y như .
“Đây là thẻ bài may mắn do chủ nhân chúng đặc chế, tổng cộng năm miếng. Nếu bên đĩa đựng thức ăn khắc một chữ Vận, đó sẽ đổi một tấm thẻ bài. Một miếng thẻ bài trị giá một ngân bối, thể trực tiếp mang nó tới tửu lầu chúng để khấu trừ!”
“Oa! Lại chuyện thế ?!”
“Một ngân bối! Chừng bạc, e rằng ngày ngày tới đây dùng bữa, cũng đủ cho hai tháng dư dả!”
Phần thưởng của giải ba dường như mấy khiến động lòng, song , quả khơi đúng tâm ý của quần chúng !
Chỉ cần chọn vài món chay mà thưởng thức, liền cơ hội trúng thưởng, hỏi ai chẳng thử vận may một phen? Huống hồ giờ đây, thức ăn chay giảm nửa giá, còn mua ba tặng một, một bữa ăn chỉ tiêu tốn ba bốn mươi đồng bối. Dẫu cho trúng giải nhì, giải ba, đoạt lấy một trăm đồng bối cũng uổng phí chút nào.
“Chưởng quầy Miêu, giải nhì của quý tửu lầu đáng giá một ngân bối, giải nhất rốt cuộc là bảo vật gì?”
“Thứ chúng tạm thời thể trưng ngay, nhưng thể hé lộ đôi điều cho chư vị. Giải nhất chính là một bức họa do chính tay trụ trì Tĩnh Từ của miếu Huyền Nữ hạ bút vẽ.”
“Là một bức họa do chính tay trụ trì Tĩnh Từ của miếu Huyền Nữ vẽ đó ?!!”
Hầu như tất cả đều chấn động bởi tin tức .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-515.html.]
Trong ba giải thưởng , thoạt thì giải nhì và giải ba vẻ thiết thực hơn cả, thế nhưng đối với những bậc phú quý như bọn họ, một bức họa của Tĩnh Từ mới đích thực là phần thưởng đáng giá.
Chưa xét đến việc Tĩnh Từ vốn là huyết mạch vương thất, chỉ riêng phận hiện thời của nàng cũng đủ để nàng là một nhân vật đức cao vọng trọng bậc nhất thiên hạ.
Biết bao nhiêu phu nhân, tiểu thư chỉ mong ước diện kiến và trò chuyện với nàng một mà vẫn mãi tìm cơ hội nào.
Thế nên mới , ngay cả gặp mặt một cũng khó , huống hồ là một bức họa do chính tay nàng hạ bút?
“Chưởng quầy Miêu, mới thể lĩnh giải nhất ?”
“Rất đơn giản, chỉ cần đáy chén khắc chữ 'Huyền', vị khách quan may mắn thể tới tìm chủ nhân của mà lĩnh thưởng.”
Chưởng quầy Miêu dứt lời, khách nhân trong đại sảnh liền trở nên sôi nổi, nhao nhao chọn thức ăn chay.
“Cho một phần tào phớ ngọt, một phần đậu hũ tự , một phần cải trắng trộn dấm chua!”
“Ta cũng tào phớ, nhưng dùng ngọt, cho tào phớ cay ! Thêm một phần khoai tây sợi chua cay và khoai tây nghiền!”
Hầu như ai nấy đều chọn ba món thức ăn chay.
Kỳ thực cũng bởi thức ăn chay của Lê Ký Tửu Lầu cực kỳ ngon miệng, bằng , nếu chỉ là những món rau thái canh xuông tầm thường, chắc chắn bọn họ sẽ gọi thêm vài món mặn thịt.
Chưởng quầy Miêu quá nửa khách nhân đều chọn thức ăn chay, khối đá đè nặng trong lòng cuối cùng cũng vơi phân nửa.
Cứ theo tình huống phát triển, lượng thịt trong phòng bếp thừa sức duy trì đủ một ngày.
Dẫu lợi nhuận hao hụt đôi chút cũng chẳng đáng kể, đây vốn là ý chỉ của chủ nhân, ngay cả khi tổn thất một hai phần cũng chẳng hề hấn gì.
Hắn thật ngờ, đại chủ nhân vắng mặt, mà tiểu chủ nhân thể nghĩ diệu kế tuyệt vời đến thế.
---