Trước nàng từng dám hé răng, bởi lẽ nàng cần kiếm tiền chữa trị cho mẫu . giờ đây, vết thương của mẫu gần như lành lặn, phụ và A Trạch cũng nguồn thu nhập định.
Nàng nên thẳng với biểu rằng cần tiền công nữa ? Liệu thỏa chăng?
Phỏng chừng đến lúc đó, biểu sẽ nàng quá đỗi khách sáo. Nếu nàng khéo léo lựa lời, khi còn khiến biểu phật ý.
Dạo gần đây, quá nhiều chuyện khiến biểu bận lòng. Thôi thì, hãy đợi đến khi tửu lầu vượt qua cơn phong ba bão táp tính .
Nghĩ đoạn, Quan Thúy Nhi lặng lẽ nuốt những lời định trong. Chờ khi biểu xong, nàng cũng đặt đôi giày khâu chỉnh lên bàn ngả lưng lên giường.
Ngày hôm , tửu lầu của nàng vẫn buôn bán các món chay với giá ưu đãi một nửa như thường lệ, kèm theo hoạt động trúng thưởng ngẫu nhiên. Bởi , lượng khách hề suy suyển, ngược còn đông đúc hơn bao giờ hết.
Trong khu phụ cận, vẫn kẻ dòm ngó tình hình bên , lập tức về bẩm báo. Khiến chưởng quầy Hà khỏi rợn tóc gáy.
Gần đây, nội trạch phủ chủ nhân chẳng ngừng náo loạn, tâm trạng của chủ nhân vốn cực kỳ tồi tệ. Lúc , kẻ nào dám tiến lên trình bày e rằng chẳng khác nào tự rước lấy cơn thịnh nộ.
Dù chủ nhân cũng từng phán, cứ chờ thêm hai ngày, Lê Ký cũng sẽ trụ vững. Cuối cùng, chưởng quầy Hà quyết định cứ chờ tin tức bên xem xét thế nào, bẩm báo chậm trễ một chút cũng chẳng hề hấn gì.
Chưởng quầy Hà bèn đè nén tin tức nhận xuống, vội vàng trình lên cho chủ nhân .
Lê Tường cũng chẳng màng đến những suy tính của kẻ khác , nàng chỉ một mong duy nhất là an lo liệu việc kinh doanh tửu lầu của bản .
Hai ngày qua, nhân công của nàng quả thực đủ dùng. May mắn , cửa hàng thịt hầm đang tạm đóng cửa, tiểu cữu cữu cùng Lạc Trạch chuyển qua đây giúp đỡ.
Ba bọn họ liên tục quán xuyến công việc bên ngoài, cũng khiến nàng bớt phần nào gánh lo, chẳng cần bận tâm đến chuyện tôm hùm đất và cá nữa.
Lúc chạng vạng, thêm một chuyến tôm hùm đất đưa tửu lầu.
Hiện giờ, sân phía hậu viện chỉ chừa một lối hẹp, tất cả những chiếc bàn đều dọn hết, chỉ còn ngập tràn những chậu gỗ mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-522.html.]
Một bên là tôm hùm đất ngâm một ngày, một bên là tôm hùm đất ngâm.
Lê Tường trao xong phần thưởng cuối cùng, nàng liền tức tốc trở về cầm rổ, gắp một thúng đầy tôm hùm đất ngoài.
“Sư phụ, vì Người rửa tôm mà cần đến nhiều dụng cụ như ?”
Đào Tử hiểu, bèn cất lời hỏi.
Vẫn như bình thường, khi sơ chế tôm cần rổ và kéo, thế nhưng tại thêm vật như bàn chải và thùng rác ?
“A Thất, Nhị Sinh, hai ngươi đây, cùng học cách sạch tôm hùm đất.”
Lê Tường cất tiếng gọi, Trúc Thất và Nhị Sinh lập tức tiến lên phía . Dẫu cho bọn họ hiểu tại ngay cả việc rửa tôm cũng cần học hỏi, nhưng bọn họ tỏ cực kỳ lời, chăm chú lắng .
“Các ngươi dám bắt con ?”
“Có gì mà dám chứ? Trước chúng thường xuyên trèo đèo lội suối, bắt thật nhiều những loài kỳ lạ quái dị như .”
Trúc Thất vươn tay nhẹ nhàng bắt lấy một con tôm hùm đất. Con tôm hùm đất nhảy nhót giương càng kẹp lấy y, nhưng lập tức y dùng một bàn tay đè chặt, chẳng thể nhúc nhích.
Lê Tường hài lòng gật đầu.
Lý do nàng chọn hai họ thực hiện việc , là vì lá gan của cả hai đều lớn hơn .
Từ khi tôm hùm đất mang về tửu lầu hôm qua, hầu như chẳng ai dám chạm chúng.
Bọn nữ nhi thì khỏi , các nàng e ngại những loài vật hung tợn như thế là lẽ thường tình, cũng thể thông cảm . Ấy mà ngay cả đám tiểu nhị khác cũng sợ sệt, khiến nàng chẳng cho .
---