Hai vị quan sai tiến lên xem xét, liền nhíu mày.
“Thật chút hôi hám.”
“Hắc hắc, quan gia thứ , lúc tiện sở, lỡ quên mất...”
Hắn dứt lời, xung quanh tỏ vẻ ghê tởm, né tránh xa khỏi . Khả năng chịu đựng của Lê Tường vốn dĩ tồi, nhưng chứng kiến cảnh , nàng cũng khỏi cảm thấy kinh tởm. Nàng chẳng dây dưa thêm, chỉ mong lập tức tống cổ kẻ bẩn thỉu ngoài.
“Ngươi dối! Đó rõ ràng là mùi từ chính thể ngươi. Ta tận mắt trông thấy ngươi thò tay trong y phục, lau thứ mùi đưa cho tức phụ ngươi ngửi.”
Nam nhân đang tươi , nụ gương mặt chợt trở nên méo mó, biến dạng. Hắn chẳng thể hiểu vì Lê Tường thể đoán chuyện . quan ở đây, lời nguỵ biện của đều vô ích. Dù hiệu nghiệm chăng nữa, chỉ cần gần ngửi một chút là rõ ràng ngay tức thì. Mùi vị cánh tay thể dối trá, đủ sức minh chứng kẻ dối ở đây chính là .
Hai kẻ nhanh áp giải . Trong lòng Lê Tường khẽ gợn sóng ưu phiền. Hôm nay Đông Hoa thì cũng là Thực Vi Thiên tay. Chỉ cần quán rượu của nàng còn tiếp tục kinh doanh, ắt tránh khỏi những chuyện phiền nhiễu như thế . Một hai , ba lượt, càng nghĩ nàng càng thêm nhức đầu.
Nàng đang định tìm một phương cách để khiến những kẻ đó chịu thiệt hại nặng nề, mới dám tiếp tục tay quấy phá nữa.
Ngay khi Lê Tường còn đang suy tính chuyện , đến buổi chiều, một cỗ xe ngựa vô cùng hoa lệ dừng cửa tửu lầu Mãn Nguyệt.
Chiếc xe ngựa chỉ vẻ ngoài tráng lệ, mà còn ít hộ vệ theo, chỉ qua kẻ bên trong ắt hẳn là nhân vật phi phàm.
Chưởng quầy Miêu tiến gần, trông thấy một tà váy thải vân sa tha thướt lướt từ xe ngựa. Một màn khiến khỏi hít sâu một khí lạnh.
Thải vân sa, vốn là một loại tơ lụa trứ danh của Quảng Châu, quý giá đến nỗi mười lượng vàng cũng chỉ đổi một cuộn. Chất liệu lụa mỏng manh, tung bay theo gió, khiến mặc toát lên tiên khí thoát tục. Đây chính là thứ tơ lụa khiến các phu nhân, tiểu thư danh gia vọng tộc tranh đoạt đến điên cuồng.
Vị đại nhân vật rốt cuộc đến từ chốn nào đây...
“Chưởng quầy, phiền ngươi trong bẩm báo một tiếng, Liên nhị tiểu thư từ Hồ Châu đến viếng.”
Liên nhị tiểu thư từ Hồ Châu?
Chưởng quầy Miêu khỏi ngạc nhiên, bởi lẽ từng qua một đại gia tộc họ Liên nào ở Hồ Châu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-532.html.]
dẫu nghi hoặc, vẫn nhanh chóng bên trong bẩm báo.
Nghe đến danh xưng Liên nhị tiểu thư từ Hồ Châu, Lê Tường còn kịp định thần, thấy đại tẩu Kim Vân Châu vẻ mặt hân hoan, Kim Thư dìu bước từ trong phòng.
“Tiểu , vị Liên nhị tiểu thư là biểu tỷ của , hãy theo chào hỏi nàng một tiếng.”
Kim Vân Châu nương theo cái bụng lớn bước , Lê Tường vội vàng tiến tới đỡ lấy nàng.
“Đại tẩu, đây quả là biểu tỷ của ?”
“Ừm, từ nhỏ bọn lớn lên cùng . Đầu năm nàng gả tới Hồ Châu. Khuê danh của nàng là Nghi Lan, cứ gọi nàng là Lan tỷ tỷ.”
Kim Vân Châu giới thiệu ngoài. Lúc , bên ngoài tửu lầu ít kẻ đang tụ tập bàn tán, cũng thể trách bọn họ, bởi lẽ thải vân sa quả thực quá đắt đỏ hiếm .
“Biểu tỷ!”
“Biểu !”
Liên Nghi Lan nãy còn giữ vẻ lạnh lùng ít lời, nhưng thấy Kim Vân Châu nở nụ tươi thắm như đóa hoa đang độ hé nở, rạng rỡ đến nỗi khiến những kẻ xung quanh đều ngẩn ngơ.
“Nhanh nào, chúng cùng lên lầu trò chuyện.”
Kim Vân Châu trực tiếp đưa biểu tỷ nhà lên lầu ba, đoạn giới thiệu Lê Tường với nàng.
“Biểu tỷ, đây là của Hoài Chi, cứ gọi nàng là A Tường.”
“A Tường , chào .”
“Lan tỷ tỷ, chào .”
---