"Thật , sáng nay khi tới An Lăng, ghé thăm Mông lão . Ngày mai, sẽ đích tới Đông Hoa tửu lầu đó dò xét một phen, xem như chuyến thể giải quyết dứt điểm chuyện. Trước khi rời , cũng sẽ bẩm báo với lão nhân gia một tiếng; , nếu chuyện gì khó giải quyết, hoặc việc gì quá cấp bách, cứ việc tìm tới lão nhân gia."
"Mông lão? Chẳng lẽ là vị Mông lão mà đang nghĩ ?!"
"Chính xác, ngoại trừ đó , còn thể là ai? Muội , năm ngoái đặt chân tới An Lăng, mà vẫn luôn ẩn nơi thâm trạch, ít ai diện kiến mà thôi."
Mông lão mà Liên Nghi Lan nhắc tới chính là cựu Đại Tư mã đời , cũng là phụ của đương triều Vương Hậu, địa vị của cao quý tột bậc, chính là Quốc Trượng của triều đình.
Lão nhân gia kinh qua nửa đời binh nghiệp, nay chẳng còn về chốn quan trường hiểm ác, chỉ cầu tìm một nơi sơn thủy hữu tình, phong cảnh thanh bình mà an hưởng tuổi già.
Cũng bởi lão nhân gia là vô cùng khiêm nhường, thế nên ít ai thấy dung mạo thật sự của .
Mà Đại Tư mã đương nhiệm quan hệ tựa thầy trò với vị , Liên Nghi Lan tới An Lăng, lẽ dĩ nhiên ghé thăm lão nhân gia , mới là hợp tình hợp lý.
"Lão gia tử là một bậc nhân từ, chỉ cần thành tâm cầu xin một lời, chắc chắn sẽ chối từ."
Kim Vân Châu cảm thấy trong lòng chút băn khoăn, một thương nhân như mong kết giao với vị Quốc Trượng cao cao tại thượng đó, nghĩ nghĩ vẫn thấy gì đó .
Huống hồ, quan hệ giữa biểu tỷ với biểu tỷ phu vốn dĩ khiến lấy kỳ lạ .
"Được , , rõ. Nếu quả thực chuyện gì nan giải thể vượt qua, đến lúc đó hãy tính tiếp. Lần tỷ tới chỗ dựa cho nhà , e rằng đám sẽ chẳng còn dám gây sự nữa ."
Liên Nghi Lan khẽ nắm tay biểu , mỉm gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-538.html.]
Hai tỷ tình thâm họ từ nhỏ cùng lớn lên. Bởi vì khi còn trẻ, phu thê Liên gia chỉ một lòng chăm sóc cho nhi tử ốm yếu, chẳng còn thì giờ bầu bạn cùng nữ nhi.
Suốt một năm, Liên Nghi Lan tới hơn nửa năm sinh sống tại Kim gia, chính bởi lẽ đó, nàng còn thiết với Kim Vân Châu hơn cả những tỷ ruột thịt trong nhà.
Giờ đây, cả hai đều xuất giá, gặp mặt một cũng chẳng mấy dễ dàng. Lần tới đây, nàng hiển nhiên thu xếp thỏa chuyện cho biểu , mới thể an tâm bầu bạn cùng một thời gian.
Trong mắt Liên Nghi Lan, biểu mà ngây ngô quá đỗi, biểu phu chẳng gia sản dư dả, một nhà họ đáng thương đến mức còn kẻ khác ức hiếp. Nàng là tỷ tỷ, đương nhiên tay che chở cho ruột thịt của .
Ngày kế đó, hai tỷ say giấc nồng đến tận giữa trưa, chỉ khi mặt trời bóng mới chịu thức giấc.
"Đông Hoa tửu lầu nào giống phủ nhà mà riêng một gian phòng cho t.h.a.i p.h.ụ tĩnh dưỡng như . Nơi lui tới tấp nập, bất tiện. Muội cứ ở nhà, đừng theo gì. Lỡ lúc kẻ vô ý va chạm , nào gánh nổi trách nhiệm ."
Dù Liên Nghi Lan thế nào cũng chẳng chịu mang Kim Vân Châu theo. Kim Vân Châu đang định nũng, nhưng đưa tay xoa nhẹ bụng một lượt, cuối cùng vẫn quyết định lời tỷ tỷ. Chốn náo nhiệt há tất tới chiêm ngưỡng, cốt yếu vẫn là hài tử trong bụng.
Bởi , nửa canh giờ , chỉ thấy chiếc xe ngựa hoa lệ một chở Liên Nghi Lan dừng chân cổng Đông Hoa tửu lầu.
Hôm nay, nàng còn vận bộ thải vân sa của ngày hôm , đó là một bộ váy gấm đen tuyền thêu kim tuyến bạc lấp lánh.
Thoạt , bộ váy gấm chẳng chói chang tôn quý bằng bộ thải vân sa hôm qua, song chỉ nét hoa văn thêu dệt tinh xảo gấm, cũng đủ rõ, đây là y phục chỉ dành cho gia quyến nhà quan mới phép khoác lên .
tước văn: hoa văn hình chim
---