Gia quyến phẩm cấp hạ chỉ thêu một vòng tước văn biểu thị chức vị nơi mép váy; địa vị nhỉnh hơn đôi chút, như Phu nhân Lý tri châu, thêu lên tà váy, kế đó mới đến bên hông, cổ tay áo cùng cổ áo.
Liên Nghi Lan dẫu thêu lên cổ áo, bởi vị trí vốn chỉ dành riêng cho bậc Vương phi tôn sư, song nàng cũng chẳng kém cạnh bọn họ là bao. Bên hông và cổ tay áo của nàng đều thêu tước văn bằng kim tuyến bạc lấp lánh chói mắt.
Vạn Trạch quốc tôn sùng Huyền Điểu, Huyền Nữ(), chỉ cần liếc thấy tước văn, địa vị chủ nhân chiếc váy hiện rõ mồn một. Chưởng quầy Hà ngoài, trông thấy cảnh , liền tức tốc quỳ mọp xuống.
Cửu Thiên Huyền Nữ là Nữ Thần Chiến Tranh trong Thần Thoại Trung Hoa. Kinh sách cổ đại thường chép rằng Cửu Thiên Huyền Nữ là một phụ nữ đầu chim. Có thuyết cho rằng đó là Huyền Điểu. Song thuyết mấy thuyết phục, bởi đa phần vẫn cho rằng Huyền Điểu chỉ đơn giản là một loài chim đen mà thôi.
“Ngươi là chưởng quầy Đông Hoa đó ư? Chẳng cần quá câu nệ hành lễ như thế. Ta chỉ ghé tửu lầu của các ngươi để dùng bữa mà thôi. Mau dẫn lối phía .”
Liên Nghi Lan mỉm hiền hậu, khiến Chưởng quầy Hà vơi bớt đôi phần lo âu. Gã tức tốc dẫn nàng lên căn phòng tầm nhất lầu cao.
Khác với hôm qua, Liên Nghi Lan hôm nay đến tửu lầu cùng đoàn hộ vệ và nha .
Thường ngày, mỗi khi nàng cửa, bên lúc nào cũng tùy tùng theo hầu hạ và bảo vệ.
Vả , , nàng ngoài để đòi công đạo cho gia tộc , thế nên sự phô trương cũng là điều dễ hiểu.
“Chưởng quầy Hà, hiện giờ chủ nhân của quý tửu lầu đang ở chốn nào?”
“Chủ nhân?”
Chưởng quầy Hà giật thon thót, gã giương mắt qua, nhưng chạm ánh mắt lạnh lẽo tựa đang kẻ c.h.ế.t. Sắc mặt gã lập tức tái mét, lộ rõ vẻ hèn nhát, liền vội vàng bán thông tin rằng chủ nhân nhà sắp sửa tới tửu lầu cho nàng.
“Có lẽ chủ nhân của chúng đêm qua giấc ngủ chẳng an nên kịp đến, song muộn nhất đến trưa, ngài sẽ mặt tại đây.”
Liên Nghi Lan bĩu môi, châm biếm cất lời: “Suốt ngày lo toan những chuyện thể lộ ngoài sáng, hiển nhiên đêm qua thể nào giấc ngủ ngon , , Chưởng quầy?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-539.html.]
“Ha hả ha hả……”
Chưởng quầy Hà bỗng chốc hổ cực độ, trán gã lấm tấm một tầng mồ hôi lạnh.
Liên Nghi Lan thấy còn hứng thú nữa, khó một kẻ thuộc hạ như gã thì gì thú vị chứ. Nàng cần tìm đúng chủ nhân, mới mong giải quyết vấn đề.
“Được , đến đây để ăn tươi nuốt sống ngươi, ngươi cần kinh hãi đến . Đi, mau đem thực đơn của quý tửu lầu đây, thấy đói bụng .”
Nghe lời , Chưởng quầy Hà quả thực cảm giác như thoát khỏi cửa tử, sống nữa. Gã tức thì lấy thực đơn cho nàng.
Liên Nghi Lan chọn lựa hồi lâu, cuối cùng cũng chẳng mấy hứng thú, chỉ đành miễn cưỡng chọn hai bát canh gà ác hầm đẳng sâm.
“Chẳng thiên hạ đồn đại Đông Hoa các ngươi là nhất tửu lầu tại An Lăng ? Cớ tài nghệ kém cỏi đến ? Thật chẳng bằng nổi một nửa của A Tường . Quả là… hổ thẹn ! Haizzz…… Thôi thì cứ mang hai món lên đây cho , mau mau lên. Mặt khác, phiền ngươi tìm chủ nhân của đến đây một chuyến. Ta đôi điều cùng đàm đạo.”
“Vâng , phu nhân đợi chốc lát.”
Chưởng quầy Hà lau vội mồ hôi lạnh, gã vội vàng tháo chạy xuống lầu.
“A Vũ, thu bớt ánh mắt ngươi một chút, chớ khác kinh hãi.”
Vị hộ vệ đang ôm đao theo Liên Nghi Lan lập tức lên tiếng đáp lời, đó y dứt khoát cụp mắt xuống, thêm nữa.
Tiểu Liên bên cạnh, thấy như thì bật thầm, nàng bèn tiến đến bên chủ tử, khẽ thì thầm đôi lời.
Rất nhanh đó, lầu bưng hai chén canh lên, cùng lên, hiển nhiên là Thời lão gia của bọn họ.
---