Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 551

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:49:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Loại cảm giác mật , từng thấy khi Lạc Trạch và Quan Thúy Nhi bên .

 

Vậy nên, liệu thể xem rằng mối quan hệ giữa và nàng tiến thêm một bước chăng?

 

Ngũ Thừa Phong miên man suy nghĩ đến thất thần, Lê Tường bước lúc nào.

 

“Tứ ca, nghĩ ngợi điều gì , mới dùng nửa bát?”

 

“Bụng đói lắm, chỉ ăn chừng thôi. Nàng cứ để bàn , lát nữa nếu đói bụng, sẽ dùng nốt.”

 

Lê Tường buông tay , : “Trong sủi cảo mỡ, để nguội sẽ còn ngon, dễ đau quặn bụng.”

 

Thân thể hiện giờ mà đau bụng, chẳng khác nào mang họa sát?

 

“Nếu ăn nổi thì chờ thêm chút nữa , sắc thang t.h.u.ố.c sắp xong .”

 

Lê Tường thu dọn chén đũa trở phòng bếp bận rộn thêm chốc lát. Chờ khi nàng sắp xếp xong xuôi phòng bếp, thang t.h.u.ố.c trong nồi cũng thấm thía. Lúc , nàng mới đóng phòng bếp khóa trái cửa.

 

Bây giờ quá khuya, nàng vẫn còn quyết toán sổ sách, thể kéo dài sang ngày hôm . Bởi nếu cứ kéo dài, chuyện càng thêm rắc rối.

 

Cho nên, khi nàng đưa t.h.u.ố.c cho Ngũ Thừa Phong, nàng lập tức cầm cuốn trướng bộ ghi chép hàng ngày của bàn, bắt đầu tất công việc cuối cùng của hôm nay.

 

Ngũ Thừa Phong hề quấy nhiễu nàng, yên lặng uống cạn thang t.h.u.ố.c thì dựa đầu giường, lặng lẽ ngắm nàng.

 

Lê Tường vốn chẳng khúc gỗ, nào chuyện chằm chằm mà ?

 

Sau khi nàng liên tiếp ghi sai ba con , rốt cuộc Lê Tường cũng thể nhịn thêm nữa, nàng trừng mắt một lượt.

 

“Dời tầm mắt nơi khác, .”

 

“A……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-551.html.]

 

Giọng quả thực ủy khuất đến tột độ.

 

Lê Tường màng đến , nàng chuyên tâm ghi chép xong xuôi các con trong trướng bộ của chợt ngước mắt . Kết quả nàng phát hiện chẳng từ lúc nào, tựa mép giường mà .

 

Cũng trách , bản thương còn đang phát sốt, cố gượng ăn xong bữa cơm, lúc chắc hẳn kiệt sức. Thế nhưng, tư thế tựa mép giường mà ngủ của thật sự , cần xuống mới thể an giấc.

 

Lê Tường đành lòng lay tỉnh giấc.

 

Khi đ.á.n.h thức, trong mắt lập tức hiện lên vẻ cảnh giác. Thế nhưng, khi nhận mặt là Lê Tường, sự cảnh giác liền tan biến, đó là nét vui mừng khôn tả.

 

Cũng chính bởi ánh mắt chân thành đó, Lê Tường càng ngày càng khó lòng cự tuyệt.

 

“Tứ ca an giấc , cũng ngủ đây. Nếu bất trắc gì, cứ gọi lớn một tiếng, ở phòng cách vách vẫn thể thấy.”

 

Nghe Lê Tường ngủ, ánh mắt vui mừng của Ngũ Thừa Phong tức thì ảm đạm đôi phần.

 

Hắn lời xuống, chỉ là khẽ động cũng dễ dàng chạm vết thương, khiến đau quặn thêm một hồi, mồ hôi lạnh túa đầy trán.

 

Lê Tường thấy rõ cảnh tượng , trong lòng nàng khôn xiết xót xa. Chẳng vì lẽ gì, nàng bất chợt cất lời: “Về , thể đừng áp tiêu nữa ?”

 

“Hả?!” Ngũ Thừa Phong còn kịp hồn.

 

“Ta , về thể đừng tới tiêu cục việc nữa ? Ra ngoài tìm một công việc khác an hơn , bằng , đến tửu lầu của chúng tại phòng quản bạc cũng . Bây giờ phòng quản bạc của tửu lầu chỉ áp dụng những cách thức cũ, thiếu sự đổi mới, mỗi ngày đều tự kiểm kê sổ sách một , quả là phiền toái vô cùng.”

 

Nét mặt Lê Tường vô cùng nghiêm túc, nàng hề ý đùa cợt chút nào.

 

Nàng để Ngũ Thừa Phong tới phòng quản bạc, cũng chẳng là suy nghĩ nông cạn bỗng dưng nảy trong chốc lát.

 

Thật , nàng nghĩ đến chuyện từ lâu. Ngũ Thừa Phong hiểu chữ nghĩa hơn nàng, vô cùng thông minh, chắc chắn sẽ nhanh chóng lĩnh hội cách thức ghi sổ mới.

 

---

Loading...