Mọi đều sinh thứ hai sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nàng cũng hỏi lang trung , sinh con đầu lòng bao giờ cũng khó khăn hơn đôi chút. Cho nên nàng mới bồn chồn lo lắng đến .
“ , Kim Thư ngươi trở về thật đúng lúc. Nơi tiểu ở cạnh , ngươi ngoài gọi cô gia về đây. Cô gia vẫn tin Tiểu Phúc Bao sắp chào đời .”
Bụng Kim Vân Châu đau chút nào, nàng cũng lo lắng chuyện gì, chỉ trượng phu của nhanh trở về một chút, sớm thấy hài tử.
“Tiểu thư…… Người sắp sinh ……”
Kim Thư ở bên cạnh chủ nhân của , nhất quyết chịu rời . Kim Vân Châu kiên trì nhất quyết nàng , cuối cùng Kim Thư chỉ đành lời chạy ngoài.
Gần đây cô gia đều ở trong cửa hàng, nếu nàng nhanh một chút, chỉ mất thời gian nửa khắc là thể trở .
Tiểu thư đầu khai hoa chắc chắn thể nhanh đến , nàng hẳn sẽ kịp trở về để ở bên cạnh hầu hạ tiểu thư.
Kim Thư chạy , trong phòng chỉ còn hai chị em dâu.
Mới đầu Kim Vân Châu còn thể với Lê Tường, kết quả càng , sắc mặt nàng càng thêm tiều tụy, chỉ mới qua một tuần ngắn ngủi, sắc mặt nàng trắng bệch như tờ giấy, hai tay ôm chặt lấy bụng, đau đến mức thốt nên lời.
“Muội ! Ta… … … c.h.ế.t!”
Kim Vân Châu từ bé nâng niu như ngọc quý châu báu, từng chịu đau đớn bao giờ?
Nàng lớn tới chừng , cơn đau t.h.ả.m khốc nhất cũng chỉ là khi ngón tay lưỡi d.a.o sượt qua.
Nàng cũng sinh hài tử sẽ đau, cũng chuẩn sẵn tinh thần , nhưng chân chính cảm nhận cơn đau , thấy cả thể mềm nhũn, đau đến mức nàng chỉ ngất lịm .
Lê Tường cũng từng trải qua tình cảnh , tâm can nàng kinh hoàng tột độ, chỉ vội vàng nắm lấy tay tẩu tẩu, đoạn thét gọi Đào Tử cùng các tỳ nữ khác, giục chúng mau chóng mời bà đỡ và lang trung.
“Tiểu ! Ta… cảm thấy… tựa hồ sắp lâm bồn !”
Kim Vân Châu chỉ cảm thấy một trận đau nhói buốt nơi hạ , tiếp đó là một dòng chảy đột ngột, mang theo cảm giác nhẹ nhõm hoảng hốt đến lạ.
Lê Tường kinh hãi đến ngây dại, nàng chỉ trơ mắt bụng tẩu tẩu trong khoảnh khắc xẹp hẳn xuống!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-579.html.]
Thật là một cảnh tượng hỗn loạn khó tả. Cả Lê Tường và Kim Vân Châu đều từng trải qua cảnh , may mắn Quan thị trở về kịp thời, cũng kịp thời mời bà đỡ theo về.
Lê Tường trực tiếp bà đỡ vội vã đuổi khỏi phòng, nàng chỉ thể thấy trong phòng vọng vài tiếng tiểu oa nhi oe oe.
“Sư phụ?”
“Sư phụ? Vân Châu tỷ ? Tẩu tẩu hạ sinh nam hài nữ nhi?”
“Sư phụ?!”
Đám đồ vây quanh Lê Tường, líu ríu hỏi han, nhưng một lúc lâu mới thấy nàng hồn.
“Ta cũng ……”
Cả Lê Tường vẫn còn đang ngơ ngác như kẻ mất hồn, lúc nàng còn thất thần đến mức quên cả việc vén màn che lên, tiểu hài nhi là nam nữ?
Thế nhưng… hình như tẩu tẩu lâm bồn thật nhẹ nhàng chăng?
“Thôi , các ngươi cứ trở phòng bếp lo công việc , chẳng mấy chốc sẽ rõ thôi.” Lê Tường thấm những giọt mồ hôi lạnh toát trán, đoạn với Yến Túc: “A Túc, mau kho mang trứng gà đây, món trứng gà son.”
“Được!” Yến Túc lập tức hớn hở lời rời .
Tẩu tẩu trong nhà hạ sinh hài tử là một chuyện đại hỷ, tửu lầu nên báo tin hỷ ngoài, để cùng chung vui và chúc phúc.
Làm trứng gà son là lễ vật truyền thống, nàng cũng cấp tốc thông báo cho chưởng quầy Miêu một tiếng, trong hai ngày , rượu và thức ăn sẽ giảm thẳng một nửa giá. Coi như mời khách nhân cùng chung hưởng niềm vui trong phủ .
Nàng dứt lời, tâm trí trở với sự chờ đợi, rõ tiền sảnh vui mừng đến mức nào, nàng chỉ nương vẫn bước khỏi phòng, lòng nóng như lửa đốt.
“Tiểu !”
Lê Trạch tin báo vội vàng chạy như bay về, chạy tới mức búi tóc đỉnh đầu cũng xõa tung, xiêm y cũng xộc xệch, rối bời.
---