Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 586

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:53:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lòng Yến Túc khỏi mừng rỡ khôn nguôi, cuối cùng cũng thể thoát khỏi đám chất nhầy dính nhớp !

 

Trời đất chứng giám, hôm nay nổi bao nhiêu da gà, lẽ chỉ riêng ngày hôm nay, nổi đủ da gà cho cả một kiếp .

 

“Vâng! Đồ nhi đến ngay!”

 

Hắn hớn hở chạy thông báo cho A Thất. Vừa trở phòng bếp, đúng lúc thấy sư phụ cho lươn nồi, đó đổ nhiều nước sôi, liền vội vàng tiến đến, lắng nàng chỉ dạy.

 

Phải thật, tuy Yến Túc lớn hơn Lê Tường một chút, nhưng vô cùng thành tâm tôn kính Lê Tường sư phụ, thậm chí thể là coi trọng nàng như bậc phụ mẫu của . Bất luận là Lê Tường giáo huấn chỉ bảo, đều ngoan ngoãn lắng và khắc ghi, thậm chí còn lời hơn cả hai tỷ Đào Tử.

 

“Hôm nay chúng sẽ mắt hai món mới, một món xào, một món canh.”

 

Tuy lươn xào ăn ngon, song dùng nó để hầm canh cho hương vị tươi ngon hơn bội phần, còn công hiệu dưỡng sinh nữa. Đã khá lâu tửu lầu từng món dưỡng sinh nào, lúc hôm nay , nàng sẽ lập tức cho mắt. Kỳ thật món lươn hầm canh càng hợp với tẩu tẩu hơn, nó công hiệu bồi bổ khí huyết, mau chóng lành vết thương. Đáng tiếc hiện giờ tẩu tẩu hứng thú với những món canh, bởi nàng chỉ thể món xào cho nàng dùng .

 

“Canh lươn dễ , ngươi chỉ cần ghi nhớ phối liệu là .”

 

Lê Tường tới ngăn tủ, lấy một ít hoàng kỳ, hoài sơn và táo đỏ, cắt thêm một ít vỏ quýt rửa sạch bỏ chung bình gốm.

 

“Nhớ kỹ lượng, một bình gốm chỉ cần bỏ chừng đó phụ liệu thôi. Vỏ quýt thể bỏ ít hơn một chút, vài quen vị .”

 

Yến Túc nghiêm túc gật đầu, ghi nhớ tất cả những phối liệu.

 

Việc hầm canh dễ, khi phối nguyên liệu xong, chỉ cần bỏ lươn cắt khúc , nấu lửa lớn chừng mười lăm phút, đó chuyển sang lửa nhỏ mà ninh từ từ. Món khó hơn cả là lươn xào, bởi vì sư phụ từng , thịt lươn cũng mềm non tựa thịt cá, xào cho ngon mà thịt nát vụn, thực cần ít công phu.

 

Lê Tường đặt một cái nồi khác bên cạnh, chuẩn xào lươn. Kết quả dầu nóng, nàng thấy một trận ồn ào huyên náo bên ngoài. Lúc nàng , mới bảng hiệu do quan phủ ban tặng đưa tới.

 

“Chủ nhân, mau… mau ngoài nghênh đón!”

 

Chưởng quầy Miêu hưng phấn đến đỏ bừng mặt. Một tửu lầu tầm thường nào vinh quang nhường , quan phủ khen thưởng bảng hiệu, còn là từ thượng cấp phê duyệt, thật sự là một vinh dự lớn lao.

 

“Tại vô duyên vô cớ Lý đại nhân đưa bảng hiệu tới tửu lầu chúng ?”

 

Lê Tường khỏi ngạc nhiên, song mang tới, nàng chỉ thể nhanh chóng cởi bỏ tạp dề mà theo chưởng quầy Miêu ngoài.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-586.html.]

“A Túc! Mang lươn hầm canh !”

 

“Biết !” Yến Túc kịp đáp lời một tiếng, đầu chẳng còn thấy bóng nàng .

 

Lúc , bên ngoài Lê gia tửu lầu ít vây quanh, tất thảy đều đang chằm chằm tấm bảng hiệu phủ vải đỏ mà khe khẽ thì thào.

 

“Lê Ký gặp vận may gì ? Lại quan phủ ban tặng bảng hiệu?”

 

“Chẳng lẽ họ dùng tiền mua? Nghe đồn Lê gia tửu lầu đang dời nội thành, e rằng tạo thanh thế.”

 

“Nói bậy bạ! Nếu bảng hiệu dễ mua đến , khác mua? Quan sai còn đang ở mặt đấy, cẩn thận cái miệng của ngươi, đừng càn chuốc vạ .”

 

nhắc nhở, những kẻ bàn tán bậy bạ lập tức im bặt. vẫn ít bàn tán quan sát nhóm quan sai đang khiêng tấm bảng hiệu .

 

Rất nhanh thấy Lê Tường cùng chưởng quầy Miêu và các tiểu nhị bước . Lý đại nhân tươi rạng rỡ, vẫy Lê Tường gần. Ngài mở miệng hết lời ngợi khen nàng. Nghe xong vài câu, Lê Tường mới vỡ lẽ.

 

Thì , khi nàng truyền thụ công thức tào phớ cho Liên nhị tiểu thư, món tào phớ áp dụng quân doanh.

 

Trải qua mấy tháng qua, món ăn lập công lớn, tiết kiệm bao quân lương cho quân đội, bởi triều đình mới ban thưởng bảng hiệu cho nàng.

 

“Nha đầu, bảng hiệu chính tay Đại Tư mã ngự bút đề tự, khắc ấn đó.” Lý đại nhân tỏ vô cùng ngưỡng mộ.

 

Bảng hiệu Đại Tư mã tự đề chữ là một vật phẩm hiếm bậc nhất, treo ở trong nhà tuyệt đối là một chuyện vô cùng vinh dự.

 

Nếu thể sở hữu vật , dẫu hao tổn gia tài cũng cam lòng chuộc từ tay Lê gia.

 

Đáng tiếc , đáng tiếc ……

 

“Nha đầu Lê gia, hãy đến vén màn đỏ .”

 

“Chủ nhân, xin mời.”

 

Chưởng quầy Miêu nhẹ nhàng đẩy Lê Tường, lúc nàng mới hồn tỉnh táo, tiến thẳng đến bên bảng hiệu, hít sâu một kéo tấm lụa đỏ xuống.

 

---

Loading...