Tiểu Cô Nương Nông Gia - Chương 608

Cập nhật lúc: 2025-11-08 07:53:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Làm thể như thế?

 

Quan lão bà tử hề tới khách điếm, việc tốn kém tiền bạc là một lẽ, nhưng điều quan trọng hơn là nếu hôm nay nhà bà tá túc nơi khách điếm, chắc chắn ngày mai sẽ chẳng còn ai để ý đến bọn họ nữa.

 

Bởi , bất luận , bà cứ tiểu viện của con trai út tính . Chỉ cần ở bên đó, há chẳng dễ bề tiến tửu lầu ?

 

quyết định, liền hiệu bằng mắt cho con trai và con dâu.

 

Ngay đó cả nhà bọn họ đều lên tiếng cáo biệt Lê Tường, Kiều thị sấn sổ xông đến, nịnh hót mà : “Bà ngoại thông gia đừng vội như !”

 

Bà ngoại thông gia!!

 

Cả đám tựa như trời giáng sét.

 

Lê Tường thật ngờ Kiều thị vô liêm sỉ đến mức , trong lúc nhất thời nàng tức giận đến bật .

 

“Kiều thẩm, hôm nay tửu lầu chúng tổ chức hôn yến, chẳng lời khó lọt tai, cho nên mời tới từ thì xin trở về nơi .”

 

“Nha đầu , ngươi còn thẹn thùng điều gì? Đã tới tuổi , bàn chuyện hôn nhân là lẽ thường tình. Nếu ngươi duyên cùng lão tứ nhà , nảy sinh tình ý, định đoạt hôn sự sớm một chút càng .”

 

Kiều thị tốn công nhọc sức đến đây, chẳng lẽ chịu tay về?

 

Mụ tức khắc khoác tay Quan bà tử, bày dáng vẻ như kẻ "lợn c.h.ế.t sợ nước sôi", quyết ở gây sự mà chẳng chịu rời nửa bước.

 

Thế nhưng hiển nhiên mụ nào nịnh nọt lầm . Mụ cứ tưởng Quan lão bà tử là kiểu vợ thể tác oai tác quái trong nhà con rể, nào ngờ...

 

Lê Tường thực sự thể nhịn nổi nữa, nàng trợn trắng hai mắt, lập tức xoay rời .

 

Có lẽ lúc tên ngốc Tứ Oa vẫn còn ở lầu, Kiều thị , nhất định giao cho đuổi mới .

 

Thế nhưng nàng lên lầu tìm khắp một lượt vẫn thấy bóng dáng . Người cần tìm thì chẳng thấy, ngược gặp vài vị khách quý đang định cáo từ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-co-nuong-nong-gia/chuong-608.html.]

Đều là những khách hàng quen thuộc, thường xuyên lui tới tửu lầu dùng bữa, hiển nhiên Lê Tường bước tới chào hỏi, thuận tiện tận tình với tư cách chủ nhà mà đưa tiễn họ xuống lầu.

 

Đợi đến khi nàng đưa mấy vị lão bản đến cửa lớn, xong lời từ biệt, đang lúc định xoay bước tửu lầu thì đột nhiên vài tiếng cãi vã dữ dội vọng đến từ cách đó xa. Những âm thanh hỗn loạn đầy những lời lẽ khó .

 

Nàng quá quen thuộc với giọng của đang mắng , bỗng chốc một luồng lửa giận vô cớ nảy lên trong lòng, Lê Tường bất bình nhanh về phía hai nọ.

 

Lúc Ngũ Đại Khuê nổi trận lôi đình, bởi vì mặc cho thế nào nữa, Tứ ca vẫn đồng ý cho bọn họ tham gia hôn sự . Thậm chí, nhi tử của còn chịu gọi lấy một tiếng phụ , trong giọng càng tràn ngập vẻ ghét bỏ, dường như quan hệ với là một chuyện cực kỳ khó chịu .

 

"Ta chỉ đến đây thôi, ngày đừng để khi đến tửu lầu thấy các ngươi. Tình đoạn tuyệt, phủ nha cũng ghi chép. Nếu còn gây sự thì cứ tìm , đừng lấy cớ tới quấy rầy Lê gia. Lần còn như , sẽ khách khí nữa ."

 

Ngũ Thừa Phong dứt lời, Ngũ Đại Khuê mắng to một tiếng "tiểu súc sinh" giơ tay định giáng một cái tát.

 

Thế nhưng giờ đây Ngũ Thừa Phong còn là đứa bé đáng thương năm xưa, chỉ c.ắ.n răng chịu đòn. Hắn theo bản năng giơ tay lên cản , duỗi chân đá một cú.

 

Chỉ một tiếng "ai ui", Ngũ Đại Khuê hình khá mập mạp trực tiếp đá ngã xuống đất, ôm bụng loạng choạng vài mới gượng dậy nổi.

 

Lê Tường vốn đang lo lắng lập tức khẽ thở phào nhẹ nhõm. Nàng vẫn e ngại sẽ bận lòng vì tình cốt nhục mà yên chịu đánh.

 

"Tứ ca......"

 

Ngũ Thừa Phong cứng đờ. Hắn trăm vạn ngờ, tay đ.á.n.h kẻ trong lòng trông thấy.

 

Huống hồ, kẻ đ.á.n.h là phụ ruột. Trong mắt đời, chuyện xem như một hành vi đại nghịch bất đạo.

 

Hắn chút lo sợ ánh mắt của Lê Tường, bởi thật cẩn trọng đến bên cạnh nàng. Mãi cho đến khi nhận thấy trong đáy mắt nàng hề chút chán ghét nào, nếu chỉ là sự lo lắng, lúc tâm mới an định trở .

 

Hai còn kịp chuyện, Ngũ Đại Khuê gượng dậy vồ tới, trong miệng ngừng mắng Ngũ Thừa Phong là bất hiếu, là ngỗ nghịch.

 

Để tránh Lê Tường thương tổn, Ngũ Thừa Phong đành ghì chặt hai tay , giam giữ ngay mặt .

 

"Tương nha đầu, ngươi xem với tình cảnh , tiện nữa."

 

---

Loading...