Vì thế Lý đại thiếu gia  sớm hiểu ,   đứa em trai , phụ   từng biểu lộ sự sủng ái vô hạn như thế.
 
Lý đại thiếu gia ba tuổi bắt đầu học chữ, để  phụ  công nhận, gã khổ công học tập, thành tích xuất chúng, ngay cả những vị phu tử dạy gã cũng  ai là  khen ngợi.
 
Thế nhưng khi Lý gia chủ   khác ca ngợi con trai trưởng của  tài giỏi thế nào, chỉ lạnh nhạt đáp một tiếng "ừ",  tiếp tục phe phẩy quạt cho tiểu nhi tử yêu quý.
 
Người  thất  ỷ thế  sủng ái, năm  bảy lượt đến  mặt chính thất khiêu khích, thậm chí còn  đoạt lấy quyền quản gia.
 
Nếu   Lý gia chủ  rõ    tuy  nhan sắc nhưng năng lực kém cỏi, hơn nữa chính thất nhiều năm quản lý gia nghiệp vốn  tồi,  cần thiết   , thì  đồng ý yêu cầu của nàng  .
 
Nếu mất  quyền quản gia, chính thất và Lý đại thiếu gia trong phủ  e rằng vĩnh viễn   ngày đổi đời.
 
Theo thời gian, Lý tiểu thiếu gia càng lớn càng  nuông chiều, dưỡng thành tính tình kiêu ngạo ngang ngược. Dù là đối với Lý đại thiếu gia, cũng tỏ  khinh miệt, thường xuyên đánh mắng.
 
Lý gia chủ  chuyện  những  an ủi con trai trưởng, ngược  còn quở trách gã  lớn mà   điều,  chịu nhường nhịn  dệ.
 
Lần nọ Lý gia chủ say rượu, nhầm chính thất thành quý  , bảo rằng  khi trăm tuổi, ông sẽ để   bộ gia sản cho tiểu nhi tử, còn chuẩn  sẵn một tương lai  , khiến  cả đời  lo nghĩ về quyền lực và tiền bạc.  
 
Vốn là   tranh  đoạt, nhưng khi  những lời , chính thất  nhẫn nhịn bao năm bỗng bùng lên hận ý.  
 
Bà tìm đến Lý đại thiếu gia, kể  chuyện , phân tích lợi hại  hỏi gã định  thế nào.  
 
Lý đại thiếu gia  thẳng  mẫu ,  bà đang thử lòng , liền nghiêm mặt đáp: "Phụ  cưng chiều   hết mực,  là  cả, đáng lẽ nên học theo phụ  mới ."
 
Mẫu   khẽ: *"Con  quả thật thông minh. Sinh  trong gia tộc , mạng sống và quyền thế, đều  tự  tranh lấy."
 
Từ đó về , Lý đại thiếu gia vốn luôn oán hận quý  và  , bỗng như  một con . Gã thường xuyên gần gũi  , dẫn  ăn ngon chơi , cùng  gây chuyện  đổ hết tội  lên đầu . Gã còn xúi giục   rằng: "Khắp kinh thành , chẳng mấy ai dám đắc tội Lý gia, nên     gì cũng chẳng cần kiêng kỵ." 
 
Đối mặt với quý , gã còn cung kính hơn cả với  mẫu. Thiên hạ đều chê  gã "lòng lang  thú", thấy  đẻ  còn hy vọng nương tựa, sợ  Lý gia chủ ghét bỏ nên mới nịnh bợ  con quý .  
 
Lý đại thiếu gia vờ như   thấy những lời chửi rủa . Gã dẫn   nhỏ tuổi của   con đường cờ bạc, đánh , ỷ thế h.i.ế.p ,  còn dắt  la cà khắp các thanh lâu lớn nhỏ và nam phong quán trong kinh thành.  
 
Đương nhiên để  khiến phụ  nghi ngờ, Lý đại thiếu gia luôn âm thầm "thêm dầu  lửa", bề ngoài vẫn giữ lễ phép, thỉnh thoảng còn giả vờ khuyên nhủ   hướng thiện.  
 
 đứa em từ nhỏ  nuông chiều quá đỗi, nào chịu  lời? Không những  cảm kích, ngược  còn tìm phụ  mách lẻo: *"Ca ca luôn ngăn cản con,  cho con  ngoài chơi!"*  
 
Vì bảo vệ tiểu bảo bối, dù  đại nhi tử  sai, Lý gia chủ vẫn nhiều  trừng phạt gã.  
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-59-2.html.]
Ông  phạt càng tàn nhẫn, Lý đại thiếu gia  càng thầm vui. Bởi điều đó chứng tỏ Lý tiểu thiếu gia đang ngày càng sa đọa.  
 
Khi  phụ  định phế truất  và mẫu , lập tiểu nhi tử lên kế vị, hai   trong mắt gã   còn là phụ  và  , mà là kẻ thù  đội trời chung.  
 
Mấy năm , Lý đại thiếu gia thi đỗ tiến sĩ nhập triều  quan, từng bước thăng tiến vững chắc. Trong khi đó Lý tiểu thiếu gia trở thành kẻ vô dụng chính hiệu, suốt ngày rượu chè, cờ bạc, gái gú, gặp chuyện phiền phức  chạy về nhờ phụ  và ca ca giải quyết.  
 
Lý đại thiếu gia và Lý gia chủ đều sẵn lòng giúp gã, một  vì thương con, một  vì thầm mừng. Đệ  gây càng nhiều họa thì cái c.h.ế.t  càng gần.  
 
Sau khi thuyền hoa cập bến, Lý đại thiếu gia sai  điều tra lai lịch nam tử mắt lam, nhưng  thu  kết quả.  
 
Y dường như xuất hiện từ hư  giữa kinh thành, ngay cả những kẻ buôn tin chuyên nghiệp cũng  nắm  thông tin gì.  
 
Nếu   là vì y  phận bất minh, thì chỉ  một khả năng là hậu thuẫn của y mạnh đến mức  ai dám động !  
 
Như  kiểm chứng phỏng đoán của ,  về đến phủ gã  thấy "  ngoan" của  chờ sẵn từ lâu.  
 
"Ca! Ngươi   cả ngày thế? Ta tìm ngươi khắp nơi!" Lý Tiểu Thiếu gia mặt mày tái nhợt,  thấy Lý đại thiếu liền trợn mắt hét lên.  
 
Lý đại thiếu chỉ liếc   hiểu, đúng là  gây họa, đến nhờ  giải quyết. Lần  còn kiên nhẫn chờ cả ngày  dám tìm phụ , chắc chắn là chuyện  nhỏ.  
 
"Tiểu Ngạo,  chuyện gì thế?" Gã khéo léo diễn vẻ lo lắng, bước nhanh đến bên  .  
 
Lý Ngạo thấy thế cũng  còn giận nữa, vội vàng kể  sự tình xảy  sáng nay.  
 
"Ca! Ngươi  cứu !"  Giọng  run rẩy như sắp .  
 
Khi  đến đoạn Lý Ngạo sáng nay  chạm trán nam tử mắt lam, Lý đại thiếu giật  trừng mắt.  
 
Đặc biệt khi  miêu tả hai   mặc xiêm y bằng gấm vóc cống phẩm, địa vị  lẽ còn cao hơn Lý gia, thậm chí  thể là  trong cung, khiến gã suýt nữa  nhịn  .  
 
Thật là trời xanh  mắt!  Không cần gã  tay, đứa em ngu ngốc   tự tìm đường chết!  
 
Quả nhiên, nam tử mắt lam  như  tất nhiên sẽ khiến Lý Ngạo để ý. Mà thế lực   y cũng đúng như dự đoán,   dạng ! 
 
“Đừng hoảng." Lý đại thiếu nén niềm vui sắp bật , giả vờ trầm tư. 
 
"Chỉ qua miêu tả của ngươi,   thể khẳng định   Hoàng thượng  . Ngươi   sai  theo dõi bọn họ? Vậy tối nay chúng  sẽ đến nơi họ nghỉ , tra rõ  phận thực sự  mới tính bước tiếp theo."