Việc chọn dùng chiến lược marketing kiểu “đói khát” là chủ ý của Nhung Âm. Một mặt đúng là thật sự thiếu  , y tạm thời cũng   dự định mở rộng quy mô sản xuất. Trong thời gian ngắn mà tuyển  gấp, lỡ như  kẻ quản lý  xuể, để kẻ khác  trộn  học lén tay nghề hoặc gây rối thì  ?
Một mặt khác, thứ  dễ   mới là thứ quý giá nhất. Có nguy cơ hết hàng mới  thể kích thích khách tiêu tiền. Nếu lúc nào đến cũng  thể mua , khách ngược  sẽ  trân trọng, cũng chẳng còn hào hứng.
Lầu hai của tiệm cơ bản ngày nào cũng đông nghẹt khách. Hiện tại, nữ quyến nhà quan trong triều đều lấy việc  đến lầu hai tiệm bánh Đám Mây để thưởng thức  chiều  vinh dự.
Nhung Âm dành cho những  đặc biệt một đãi ngộ riêng, chuyên môn để  một gian phòng nhã riêng cho các nàng. Chỉ cần các nàng đến, lúc nào cũng  thể  đó. Điểm tâm cùng  sữa  cần lo lắng chuyện  mua , đều  giữ   cho họ.
Vì , một  nữ quyến nhà quan vốn   rõ về phe nào trong triều liền bắt đầu cố ý  cận với nữ quyến thuộc phe Công Thần, hy vọng cũng  thể “cọ”  nhã gian, cùng với quyền ưu tiên mua  điểm tâm và  sữa.
Nhà họ Quý gần đây nhận  ít thiệp mời, đều là từ nữ quyến các quan khác mời Quý phu nhân đến ngắm hoa, uống . Mỗi ngày hết nhà  tới nhà , suýt chút nữa  còn thời gian lo việc trong nhà.
Buổi tối, vợ chồng nhà họ Quý ôm   chung một chỗ. Quý Quốc Công cảm khái:
“Từ chỗ bán đá lạnh đến bây giờ   đãi ngộ riêng ở lầu hai, bạc cùng thể diện đều là bệ hạ ban cho chúng . Chúng   chọn sai , bệ hạ đúng thật là minh quân của chúng .”
Những ngày gần đây, Quý phu nhân  ngừng  hòa nhập sâu hơn  vòng giao tế nữ quyến của các quan lớn kinh thành. Còn Quý Quốc Công trong quan trường cũng ngày càng nhận  nhiều lời tán thưởng.
Đại Thịnh  mới thành lập, những kinh quan kỳ cựu lúc đó nắm trọng binh, bề ngoài tuy tỏ vẻ kính sợ Tông Chính Tiêu và tập đoàn Công Thần  Hoàng đế trọng dụng, nhưng trong lòng  âm thầm khinh thường họ.
Thế nhưng, theo thời gian, khi thấy họ thật sự  thể kiếm tiền, mà thế gia thì trong cuộc tranh đấu với Tông Chính Tiêu  lượt  thua, hoàng thất dần nắm quyền thế lớn mạnh, đám   mới chậm rãi nảy sinh lòng tôn kính thực sự với bọn họ.
Quý phu nhân : “Còn  vị quý nhân ở Ngân Giao Viên ,    tiệm bánh là do  đó mở, mục đích chính là giúp bệ hạ kiếm tiền đấy.”
Ngay từ  đầu   giao nhân  thể hóa thành hình , Quý phu nhân cũng từng hoảng sợ, cảm thấy bản  việc giao nhân tồn tại  là điều thần kỳ, nay y   thể biến thành , chuyện  càng giống như chỉ  trong truyện thần tiên giữa trời mây mới  thể xảy .
Bất quá,   trong kinh thành bắt đầu truyền lưu một cách  khác,   những giao nhân khác ngoài biển vốn dĩ  thể mọc  hai chân. Giao nhân trong kinh thành  mỗi ngày đều ở bên cạnh Hoàng thượng,  long khí hun đúc mới  thể   năng lực như .
Từ đó về , danh tiếng “Tông Chính Tiêu là chân mệnh thiên tử”  càng khắc sâu trong lòng  dân.
Quý phu nhân :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-giao-nhan-bi-bao-quan-nghe-thay-tieng-long/chuong-63-3.html.]
“Phải , còn  vị quý nhân  nữa. Không  y, sẽ   bệ hạ ngày hôm nay, càng sẽ   những ngày lành của chúng  bây giờ.”
Quý phu nhân  ngạc nhiên. Nàng vốn chỉ cho rằng vị quý nhân   công lao, nhưng  ngờ phu quân của   đánh giá y cao đến .
Có điều nàng  , Quý Quốc Công từ chỗ Tông Chính Tiêu  sớm  , việc chế băng,  giấy và các phương pháp sản xuất khác đều là do Nhung Âm nghĩ . Hơn nữa kể từ khi y đến bên Tông Chính Tiêu,  thể bệ hạ ngày càng chuyển biến  , trong cuộc tranh đấu với thế gia, bọn họ cũng liên tiếp giành  thắng lợi.
Gọi Nhung Âm là phúc tinh của bọn họ cũng chẳng sai.
Tiệm bánh mì ngày một phát đạt, khoản chi phí đầu tư ban đầu Nhung Âm  sớm thu hồi . Nhìn thấy  sữa  ưa chuộng, nhiệt độ  hề giảm sút, Nhung Âm lập tức sai  truyền tin  ngoài,  rằng sẽ mở thêm một tiệm  sữa độc lập. Tin tức   khách hàng nhất trí hoan nghênh.
Y mua luôn cửa hàng sát vách tiệm bánh mì, chuẩn  sửa sang thành tiệm  sữa.
Khi  khảo sát tình hình bên trong cửa hàng, Nhung Âm từ miệng Lục Nga   một tin: Hai ngày    nửa đêm  trèo tường đột nhập hậu viện tiệm bánh mì,  rõ là định phá hoại  ăn cắp bí quyết.
Tên tiểu tặc   ngờ hậu viện    canh đêm,  bắt quả tang, sáng hôm  lập tức  giải đến nha môn.
Tên tặc là du côn lang thang ngoài đường, chỉ  là   trả tiền bảo   xem trong hậu viện tiệm bánh mì  thứ gì. Hắn    thuê là ai, đối phương cũng  từng tiết lộ  phận.
Dám trộm cả cửa hàng do Hoàng thượng mở, nha môn đương nhiên  dễ dàng tha thứ, chuyện  Nhung Âm cũng  cần lo lắng nhiều.
Tuy rằng tên tiểu tặc   rõ  phận kẻ chủ mưu, nhưng dùng đầu ngón chân cũng đoán  ngoài thế gia bên , còn ai dám  tay với bọn họ?
Nghe  khi bánh mì mới  mắt, thế gia vốn  xem thường,  loại điểm tâm rẻ tiền như ,  ngon mấy  nữa cũng  xứng đặt chân  nơi thanh nhã.
Thế nhưng cái gọi là “thơm thật” dù đến muộn, cũng tuyệt đối  vắng mặt.
Chỉ vài ngày , thế gia liền  cầm cự   làn sóng trào lưu. Bị ép nếm thử bánh mì,  sữa một , liền tự nhiên từ  động chuyển thành chủ động. Không chỉ thích hương vị , mà còn yêu luôn sinh ý phất lên từng ngày của tiệm bánh mì.
Chỉ tiếc tiệm bánh   dựa  hoàng quyền, là cửa hàng của vua một nước. Muốn cướp tay  cũng   , mưu tính âm thầm thì   bắt quả tang ngay tại trận.