Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 277

Cập nhật lúc: 2025-11-22 15:38:14
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy thì phiền .”

“Có gì , Giang công t.ử là khách hàng của chúng , ngài cứ cần hàng của chúng , chúng cũng vui mừng mà.” Tống Tân Đồng những lời dễ , “Đợi đến cuối tháng ước chừng còn thể thêm một vạn cân nữa, đến lúc đó Giang công t.ử phái đến vận chuyển là , nhưng hôm nay ngài mang theo tiền mặt ?”

Giang Minh Chiêu thản nhiên : “Có mang, mang, ham tiền như , nếu Vân Khai thi đỗ, ngôn quan coi là cớ để thì .”

Nghe sự châm chọc nhẹ nhàng trong giọng của , Tống Tân Đồng thầm khinh bỉ, nhưng mặt biểu cảm gì: “Thiếp cũng chẳng còn cách nào, tướng công thi cử cần nhiều bạc, tướng công thông thạo việc tục, thì cũng chỉ đành nghĩ thêm cách thôi.”

Nếu nhà đại tẩu của hại Lục Vân Khai, cần nghĩ cách kiếm mười vạn lượng bạc thông quan ?

Tống Tân Đồng giả vờ như tiếp tục : “ Giang công t.ử nhắc nhở cũng đúng, đợi kiếm đủ bạc cho tướng công thi cử , sẽ như thế nữa. Đến lúc đó Giang công t.ử nếu ghi nợ gì cũng .”

Giang Minh Chiêu gì, chuyện đó quả thật là của nhà đại tẩu họ, phụ cũng bảo họ cố gắng bù đắp, nay khó khăn lắm mới đợi Lục Vân Khai nghĩ thông suốt mà tham gia thi cử , nhưng vẫn chịu nhận sự giúp đỡ của họ.

May mắn là thê t.ử của Lục Vân Khai là ăn, tuy cũng là giao dịch công bằng, nhưng cứ như cũng coi như là trả nợ một cách gián tiếp .

Thực Giang Minh Chiêu và họ thể mặc kệ, nhưng họ , đây cũng là điều khiến Tống Tân Đồng cảm thấy nhà họ Giang vẫn nhân nghĩa, nên nàng cũng chừng mực, thêm lời khó nào nữa. Nghiêng tai lắng động tĩnh bên ngoài học đường, hình như là tan học : “Tướng công chắc sắp về .”

“Ừm.” Giang Minh Chiêu cầm quạt gõ gõ lòng bàn tay, về phía cửa: “Đến .”

Đợi Lục Vân Khai phòng chính, Tống Tân Đồng dậy : “Tướng công, uống với Giang công tử, bếp xem .”

Nói liền lui , bếp, trong bếp sớm hương thơm thức ăn thanh mát, “Thím Vương, món gì ?”

Vương thị lập tức cung kính : “Nô tỳ chuẩn các món , vịt muối kho, gà sốt, thịt lợn hun khói, lòng lợn nhồi dứa, đĩa thập cẩm Tô, gà hun khói, heo tám báu hấp, chuẩn thêm các món tẩm ướp và nấm trộn mà cô nương mang về từ tửu lầu.”

“Nhiều như , ăn hết?” Tống Tân Đồng rau xanh bày bàn, “Những món Giang công t.ử ăn ít , chi bằng vài món xào thanh đạm, nấu một nồi canh nấm thì hơn.”

Vương thị hiểu vì cô nương , lúng túng lau tay tạp dề, “Vậy vẻ thanh đạm quá .”

“Không , bớt vài món thịt cá lớn , quá ngấy.” Tống Tân Đồng chỉ rau diếp cá bên cạnh, “Lấy nó xào với thịt , tướng công hôm qua còn ăn món đó.”

“Vâng, theo lời cô nương.” Vương thị cầm rau diếp cá nhặt, chuẩn lát nữa dùng.

“Thím Vương, thím đến đây , ở nhà buổi trưa ai nấu cơm ?” Tống Tân Đồng chợt nhớ điều , núi còn thuê nhiều việc.

xong cả , Tiểu Nguyệt chỉ cần xào thôi.” Vương thị .

Món ăn trong nồi lớn, cô gái nhỏ bé gầy gò như Dương Tiểu Nguyệt, đừng cầm xẻng xào mà tự hất nồi, Tống Tân Đồng lo lắng hỏi: “Con bé ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-277.html.]

“Làm , cơm trưa hôm qua đều là Tiểu Nguyệt , các sư phụ còn tay nghề con bé tệ.” Vương thị hề lo lắng, “Đến lúc đó bưng nổi thì Đại Nha ở đó mà, cô nương yên tâm.”

Tống Tân Đồng thở phào: “Vậy thì , Đại Nha khỏe mạnh ở nhà, cũng yên tâm.”

 

Chương Hai Trăm Mười Bốn: Thân Mật Vô Cùng

 

Buổi tối, ánh đèn trong phòng lờ mờ.

Tống Tân Đồng giường, cái bóng của nàng và Lục Vân Khai in mặt đất, chập chờn, đan xen , nàng duỗi chân đá đá Lục Vân Khai đang bên cạnh cởi quần áo: “Hôm nay và Giang công t.ử thì thầm trong thư phòng nửa ngày, ?”

Lục Vân Khai ném áo ngoài cởi lên bình phong bên cạnh, cũng lên giường, “Trước đây gửi thư cho , nhờ giúp tìm nhà nông bán cây giống quả.”

“Vậy thế nào ?” Tống Tân Đồng dịch trong, đồng thời mở chăn gấp gọn, rũ rũ, đắp lên chân.

Lục Vân Khai giúp nàng chỉnh chăn, “Tìm một nhà, vườn cây ăn quả nhà thu hoạch luôn , mấy năm đều lỗ vốn, vốn dĩ bán vườn cây ăn quả , nhưng giá ép quá thấp, chủ vườn chặt cây ăn quả, chuyển sang trồng lương thực. Cây ăn quả nhà đều là cây trưởng thành, mang về nuôi sống , đợi sang năm sẽ quả.”

“Vậy là những loại cây quả gì ?” Tống Tân Đồng tóc, hỏi.

Lục Vân Khai tháo trâm cài tóc của Tống Tân Đồng xuống, cẩn thận đặt gối: “Trồng cây tỳ bà, còn cây lê, hình như còn cây mận.”

“Bên đó trồng những loại chắc nhiều lắm ?” Tống Tân Đồng chút lo lắng, cảm thấy tỳ bà ngon.

Lục Vân Khai gật đầu: “Vùng Lĩnh Nam bên đó trồng những loại nhiều, nhưng quả ngon bằng bên Giang Nam.”

“Ồ, cũng , đến lúc đó mua thêm một ít cây ăn quả khác.” Tống Tân Đồng nghĩ thôn Đào Hoa chỉ nhiều cây đào, là đào lông, căn bản ngon chút nào, “Để Dương Thụ xem, nếu thích hợp thì mua thêm một ít về.”

“Được.” Lục Vân Khái ý kiến gì, chỉ cần nàng vui là .

Tống Tân Đồng háo hức, “Vậy mai sẽ bảo , ngày mai bảo công nhân đào hố sẵn, mấy chục mẫu vườn cây ăn quả, chắc thể trồng ít.”

“Không sợ nuôi sống ?”

“Sẽ nuôi sống thôi, nuôi hoa kiều diễm.” Tống Tân Đồng nghĩ một lát : “Nếu sang năm thể quả thì , đến lúc đó là thể ăn .”

Năm nay ăn hoa quả chỉ loại đào lông nhỏ hơn nắm tay trẻ con, vài ăn lê duy nhất là do chưởng quỹ bên huyện thành tặng, còn là gửi từ thành Lĩnh Nam bên đó đến, thể thấy huyện Thanh Giang nghèo đến mức nào.

Loading...