Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 346
Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:25:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-23 15:25:40
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Đợi bớt nóng, Tống Tân Đồng đổ một ít mỡ heo đựng trong lọ , bắt đầu cho các loại gia vị chuẩn sẵn . Lại đổ thêm tương ớt chuẩn từ , thêm nước sôi, nồi canh lập tức đỏ au, mùi thơm cay nồng lan tỏa khắp xung quanh.
Các tiêu sư đang gặm lương khô uống nước lạnh ngửi thấy mùi thơm liền kìm mà chảy nước dãi. Tuy mới hôm qua ở huyện Lâm ăn thịt , nhưng bây giờ ngửi thấy mùi vẫn ăn vô cùng.
Tống Tân Đồng bưng thịt heo thái sẵn , ngửi thử. Lúc sáng sớm mua còn tươi, nên bây giờ cũng hôi. Nàng dùng đũa gắp hết thịt đổ nồi canh thập cẩm nấu gia vị, đợi gần chín thì cho hết rau xanh và nấm hương mà Nha Đầu rửa sạch , đợi vài phút thì nhắc nồi .
“Có thể ăn .” Tống Tân Đồng gọi một tiếng, Lục Vân Khai cầm bánh màn thầu mua lúc sáng sớm chia cho mấy . Mọi mỗi một chiếc màn thầu, từ từ ăn với món thập cẩm trong nồi.
“Ngon quá, ngon quá.” Hai song sinh ăn màn thầu lớn: “A Tỷ, lâu chúng ăn canh thập cẩm.”
“A Tỷ, nếu lòng heo nữa thì mấy.”
Tống Tân Đồng : “Khó rửa lắm, cứ ăn tạm như , đừng kén cá chọn canh.”
“A Tỷ, em ăn hết mà, kén chọn.” Hai má Nhị Bảo phồng lên: “Ngon quá...”
Đói bụng thì ăn gì cũng ngon.
“Các vị món gì mà thơm quá .” Mấy mấy chiếc xe ngựa phía cũng tới: “Chúng ăn lương khô mà ngửi thấy mùi chảy nước miếng luôn.”
“ , thơm quá chừng.”
“Các vị thật là hưởng thụ, quả là còn tiêu sái hơn cả ngày thường ở nhà.”
Vị tiêu sư cũng hỏi: “Cái màu đỏ đỏ các vị cho là thứ gì ? Hình như cho xong là thơm lừng luôn.”
Tương ớt thì thơm đến mức nào chứ? Chẳng qua là vì họ ăn lương khô nên mới thấy món đặc biệt ngon thôi ? Tống Tân Đồng : “Chỉ là tương thù du (ớt) bình thường thôi.”
“Tương thù du thể món thơm như ?” Có tin.
“Cho thêm nhiều gia vị là , nhiều dầu nhiều gia vị.” Tống Tân Đồng nhấn mạnh hai điểm .
“Ồ, về chúng cũng thử xem.”
“ lấy thịt khô đổi lấy một bát nhỏ ăn ? Ngửi mùi chịu nổi nữa , nước miếng cứ chảy .” Một ăn mặc như chưởng quầy xe ngựa phía đưa bốn lạng thịt heo khô tới.
“Thịt khô chẳng lẽ ngon hơn món thập cẩm ?” Tống Tân Đồng hỏi.
“Thịt khô nhai thì , nhưng ngửi thơm bằng, cũng đậm đà.” Chưởng quầy vội đưa bát qua: “Cho một bát, nhiều nước canh một chút, mang về cho họ cùng nếm thử.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-346.html.]
Nha Đầu múc cho một bát, một vị tiêu sư bên cạnh cũng kìm : “Nếu gì , nếu cũng đổi với các vị .”
Lời dứt, đầu lĩnh tiêu sư trừng mắt, vị tiêu sư bẽn lẽn im miệng, về phía xe tiêu.
Lục Vân Khai liếc những món đồ chất xe tiêu, gì.
Tống Tân Đồng nhanh ăn no, cầm chiếc cốc gốm quai tai mà nàng sai riêng uống nước ấm, dậy xung quanh, tiện thể tiêu thực.
Lục Vân Khai đựng nước sôi hai chiếc bình nước, đậy chặt cho một chiếc hộp nhỏ đặc chế trong xe ngựa. Để trong đó thì lo khi xe ngựa bình nước rung lắc nước đổ khắp nơi.
Khi họ còn đang dọn dẹp, đoàn tiêu sư bắt đầu lên đường, những chiếc xe ngựa phía cũng nhanh chóng vượt qua họ, tiếp tục theo xe tiêu về phía .
Vị chưởng quầy xin món thập cẩm của họ còn chào hỏi mấy : “Ta đây, các vị cũng mau mau theo kịp nhé.”
Đợi hết, trong rừng chỉ còn năm Tống Tân Đồng họ.
Nha Đầu rửa sạch nồi xong, dọn dẹp thứ xong là đó một chén nhỏ. Lục Vân Khai lúc mới thắng xe ngựa, từ từ tiếp tục về phía , vội vàng đuổi theo, đường nghêu ngao hát chuyện mật giữa vợ chồng, ung dung tự tại.
☆, Chương Hai Trăm Bảy Mươi: Cầu Duyên
Buổi tối, họ nghỉ tại một trấn nhỏ. Trấn nhỏ khá lớn, vì ngọn núi gần đó một ngôi chùa, linh thiêng. Bây giờ sắp đến rằm tháng bảy, nên nhiều đến chùa cầu phúc hoặc cúng dường dầu đèn cầu bình an.
Tống Tân Đồng nghĩ đằng nào cũng đến, sáng sớm mai họ cũng sẽ lên chùa một chuyến.
Vì , sáng sớm hôm , Tống Tân Đồng dẫn hai song sinh theo những khác lên núi. Lục Vân Khai thì , dẫn hai con ngựa đến tiệm rèn nhờ thợ rèn sửa và mài móng sắt. Bây giờ sửa thì cũng sửa chữa, chi bằng tranh thủ thời gian sửa luôn.
Lát nữa xong, Lục Vân Khai sẽ đón Tống Tân Đồng họ về.
Núi cao lắm, Tống Tân Đồng họ leo hơn trăm bậc đá là lên tới nơi. Dẫn hai và Nha Đầu đại điện cúng bái một lượt, cầu mấy lá bùa bình an, cúng chút tiền dầu đèn lui , một cây bồ đề đặc biệt lớn bên ngoài.
Cây bồ đề lớn, cần bốn năm trưởng thành nắm tay mới ôm hết cây. Trên cây treo đầy dây tơ hồng, và đủ loại thẻ phúc, bên cạnh còn ít ngừng treo thẻ phúc lên.
Tống Tân Đồng cũng mua thẻ phúc ‘khỏe mạnh bình an’, thành tâm bái lạy bảo Nha Đầu treo lên, treo cao thật cao, như cho dù khác lấy xuống cũng lấy thẻ phúc của họ.
Đợi Nha Đầu treo xong, nàng những cô gái bên cạnh, nhịn hỏi Nha Đầu: “Ngươi cầu một cái treo lên ?”
Nha Đầu liếc những cô gái cầu duyên bên cạnh, lắc đầu.
“Thử một chút , chẳng lẽ ngươi thật sự lấy chồng nữa ?” Nha Đầu năm nay cũng mười chín tuổi, bằng tuổi Lục Vân Khai. Tống Tân Đồng chút lo lắng, nàng Nha Đầu trở thành chiến binh Thánh Vàng.
“Nha Đầu tỷ tỷ cầu một cái .” Hai song sinh cũng hùa theo, đẩy Nha Đầu về phía bên cạnh. Nha Đầu còn cách nào, đành lấy một chiếc thẻ cầu duyên, qua loa chiếu lệ cúng bái, treo lên cành cây bồ đề.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.