Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 369

Cập nhật lúc: 2025-11-24 04:46:18
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Tân Đồng : “Mượn lời lành của Giang công tử.”

Giang Minh Chiêu : “Đệ , tìm cửa tiệm ở thành Lĩnh Nam cũng chuyện dễ dàng. Chi bằng việc cứ giao cho .”

Tống Tân Đồng đang lo lắng đây. Hai ngày nay nàng bảo Đại Nha dò hỏi, là những cửa tiệm ở góc khuất, hoặc là quá nhỏ, hoặc là căn bản ai qua , “Vậy thì phiền Giang công t.ử . Nếu quả thật thể tìm cửa tiệm thích hợp, ngươi đến tiệm dùng cơm sẽ giảm giá cho ngươi.”

“Đệ cần giảm giá cho , nếu thể sớm bán ớt cho .” Giang Minh Chiêu quả ớt trông như thế nào, cũng quên mất từng tặng Lục Vân Khai chậu ớt mà xem như đồ trang trí vứt xó.

“Được, sẽ cố gắng.” Tống Tân Đồng vốn định trồng ớt để bán, hai ba năm đầu tiên sẽ kiếm thật nhiều tiền, đợi khi đều phát hiện và bắt đầu trồng, nàng sẽ nghề nữa, lúc đó nàng sẽ chuyên tâm mảng ẩm thực.

Giang Minh Chiêu : “Nhìn mặt Vân Khai, nàng cố gắng nhanh lên, giá cả dễ thương lượng.”

“Chính là mặt phu quân, mới hợp tác chuyện với Giang công tử.” Tống Tân Đồng dừng một chút tiếp: “Sau ở thành Lĩnh Nam, xin nhờ Giang công t.ử che chở .”

“Đệ yên tâm, đây là điều nên .” Giang Minh Chiêu uống một ngụm quanh khách sạn, : “Nơi quá hẻo lánh, phòng ốc trông cũng thoải mái lắm. Ta một căn tiểu biệt viện xa nơi , chi bằng cùng Vân Khai dọn qua đó ?”

“Không cần .” Lục Vân Khai từ lúc nào bước , bên cạnh lạnh nhạt , “Ở đây .”

“Nơi cách phố chính xa, ngày nào cũng ồn ào. Đệ đang mang thai, cần nghỉ ngơi cho .” Giang Minh Chiêu : “Căn viện của cách đây xa, cũng lớn, chỉ là tiểu viện hai gian thôi, yên tĩnh.”

Dừng một chút : “Dọn đến đó còn thể tự nấu ăn, dù cũng tiện hơn là ở khách sạn.”

Lời Giang Minh Chiêu sai, ở khách sạn quả thực bất tiện khi nấu nướng. Tống Tân Đồng đôi khi khẩu vị, ăn món khác cũng thường xuyên .

Tống Tân Đồng Giang Minh Chiêu mượn nàng để Lục Vân Khai mắc nợ ân tình, như những áy náy lớn lao cũng sẽ dần dần trả hết. Nàng lập tức từ chối: “Chúng cũng mấy ngày nữa, cần phiền Giang công t.ử .”

Giang Minh Chiêu : “Các ngươi cần khách sáo với . Vân Khai, ngươi cứ khách sáo với như , nhưng ngươi cũng nghĩ cho sức khỏe của chứ. Ta cho dọn dẹp thỏa , bây giờ cứ dọn qua đó .”

Lục Vân Khai một cái, trong lòng khẽ thở dài, gật đầu: “Đa tạ ngươi.”

“Khách khí với gì.” Giang Minh Chiêu thiết vỗ vai Lục Vân Khai, “Vậy bây giờ chúng qua đó luôn.”

Lục Vân Khai gật đầu, “Vậy chúng dọn hành lý .”

Căn viện Giang Minh Chiêu gần Học viện, vô cùng yên tĩnh.

Chỉ là một căn tiểu trạch viện hai gian, là nơi lúc Giang Minh Chiêu thỉnh thoảng ghé nghỉ chân khi còn học ở Học viện. Sau khi bắt đầu ăn buôn bán thì còn đến ở nữa.

thông báo , nên sân viện quét dọn sạch sẽ, Tống Tân Đồng và chỉ cần chuyển đồ thể ở .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-369.html.]

Người đến dọn dẹp khi còn chuẩn ít thức ăn, bọn họ thậm chí cần ngoài mua sắm.

“Căn viện quả thực tồi.” Tống Tân Đồng mấy cây hải đường trong sân, đó còn chim tổ, quả đúng là chọn chỗ.

Lục Vân Khai lạnh nhạt : “Nàng thích là .”

Tống Tân Đồng hai song sinh đang chạy nhảy trong sân, khẽ hỏi: “Sao đồng ý với , thật chúng ở khách sạn cũng mà.”

Lục Vân Khai : “Hắn sai, ở đây chúng thể tùy ý dùng phòng bếp.”

mắc nợ ân tình của .” Tống Tân Đồng thở dài, “Hắn còn giúp chúng xem cửa tiệm nữa, trả hết .”

“Không , cần khách khí .”

Tống Tân Đồng nghiêng đầu Lục Vân Khai, mỉm , “Đều .”

Nàng Lục Vân Khai trong lòng một thước đo, thể, thì chính là thể, vượt quá giới hạn.

“Vậy nghỉ ngơi một chút, bếp xem những gì, xem tối nay nấu món gì ăn.” Tống Tân Đồng hai bước nhớ lá thư gửi từ thôn Đào Hoa còn xem, “Nương gửi thư cho chúng , lấy cho .”

Tống Tân Đồng đưa thư cho Lục Vân Khai, “Xem nương gì, thư dày lắm.”

“Đây là thư Cẩu Đản gửi cho Đại Bảo và Nhị Bảo.” Lục Vân Khai rút một phần thư chữ vô cùng xí, nhíu mày, “Một năm , chữ vẫn như .”

“Mới bảy tuổi, mong chúng nó chữ đến mức nào.” Tống Tân Đồng đưa thư cho hai song sinh, “Mau cầm lấy xem, Cẩu Đản gửi thư trả lời cho hai đứa .”

Hai song sinh cầm thư chạy ngay phòng, định nghiên cứu kỹ xem Cẩu Đản rốt cuộc gì.

Lục Vân Khai xem thư : “Nương việc đều , bảo chúng đừng lo lắng cho gia đình.”

“Nương bảo Dương Thụ sửa phòng của chúng và thư phòng một chút, đợi đến mùa đông cũng thể sưởi ấm như nhà họ Tống.”

“Vậy phòng của nương sửa ?” Tống Tân Đồng vội vàng hỏi.

“Có sửa .” Lục Vân Khai xem nội dung phía , “Nương chuồng thỏ bây giờ lớn nhỏ cộng gần năm trăm con , còn đàn vịt thể xuống nước .”

Tống Tân Đồng cứ thấy Lục mẫu cứ về gà vịt, “Nương ngày nào cũng lên núi nhà ?”

Lục Vân Khai ừm một tiếng: “ , nương thích làng, bây giờ lên núi nhà giúp cho thỏ ăn, như cũng , nương cần suốt ngày ở nhà buồn bã nữa.”

Loading...