Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 391
Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:32:47
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Tân Đồng một cách đơn giản với đội ngũ gần hai mươi : “Hôm nay hãy nhanh nhẹn một chút, món ăn cho . Nếu doanh thu hôm nay vượt quá năm trăm lượng bạc, sẽ phát hồng bao cho các ngươi.”
Tình hình khách sạn ở bến tàu khi , một ngày cũng kiếm năm sáu bảy mươi lượng, khi tệ thì mười mấy lượng cũng , tổng cộng một tháng cũng ba bốn trăm lượng. Còn ở đây, nếu một ngày vượt quá năm trăm lượng, e là cần nỗ lực lắm.
Trước đó nàng quảng cáo ít, hy vọng nàng thất vọng.
“Vâng.” Mọi hồng bao đều vui vẻ đồng ý, quên mất mục tiêu lợi nhuận là năm trăm lượng.
Năm trăm lượng a, Trạng Nguyên Lâu một ngày ước chừng cũng chỉ năm trăm lượng. Nếu họ thể sánh ngang Trạng Nguyên Lâu và Cát Tường Tửu Lâu, thì tửu lâu sẽ hoan nghênh bao?
Tống Tân Đồng thêm vài câu khích lệ, vỗ tay, bảo tiếp tục việc, chỉ chờ giờ lành buổi trưa đến.
“A tỷ, ngoài nhiều đang đồ kho của chúng kìa.”
“A tỷ, A tỷ, còn nhiều thơm quá.”
“A tỷ, Giang Tiểu Nhị bọn họ sẽ đến, giờ vẫn thấy đến ?” Hai song sinh ngừng ngoài tửu lâu.
“Bây giờ vẫn đến giờ mà, mới giờ Tỵ thôi, còn một canh giờ nữa.” Tống Tân Đồng kéo hai song sinh về phía sân . Ngoại trừ mấy gian phòng lớn chỗ ngủ cho tiểu nhị, đầu bếp và thái rau, còn mấy gian phòng, một gian cho chưởng quầy, hai gian dùng phòng dự phòng để họ nghỉ ngơi khi đến đây.
Tống Tân Đồng chút bồn chồn, ngừng uống nước, vẻ căng thẳng : “Hôm nay nếu bán năm trăm lượng bạc, trừ tiền mua rau và chi phí chuẩn ban đầu, vẫn thể kiếm chút bạc.”
“Nàng yên tâm , đều thích thử cái mới, hơn nữa nàng còn bảo nhiều tờ quảng cáo như , hôm nay chắc chắn ít khách .” Lục Vân Khai còn mời Giang Minh Chiêu, Tri phủ đại nhân, cùng những thư sinh gặp mấy ngày . Những luôn coi trọng thể diện, chắc chắn đồng ý thì sẽ đến.
“Ừm.” Tống Tân Đồng thở phào một lớn, “Ta bảo Vương Tiểu Trúc bọn họ phố chính phát thêm nửa canh giờ nữa...”
“Đừng căng thẳng.” Lục Vân Khai đỡ Tống Tân Đồng xuống ghế dựa dài, nhẹ nhàng xoa lưng nàng, “Yên tâm , nhất định sẽ khách.”
“Ừm.” Tống Tân Đồng vỗ lồng n.g.ự.c đang đập thình thịch của . Trước đây từng trải qua việc khai trương khách sạn ở bến tàu , đến đây thấy căng thẳng hơn? Có vì cửa tiệm tốn quá nhiều vốn liếng của nàng ?
Sắp đến giờ Ngọ, Văn chưởng quầy chạy mời Tống Tân Đồng bọn họ ngoài, “Đông gia, Giang nhị công t.ử và Giang tam công t.ử bọn họ đến .”
Tống Tân Đồng vội vàng dậy ngoài. Vừa đến đại sảnh, thấy hai song sinh kéo hai tiểu công t.ử nhà họ Giang đăng đăng đăng chạy lên lầu. Trên lầu đặt một bàn bóng đá, hai song sinh chơi thành thạo, chắc chắn lên khoe khoang.
Giang nhị công t.ử và Giang nhị phu nhân: “Chúc mừng Lục công tử, chúc mừng Lục phu nhân.”
“Chúc mừng Vân Khai và .” Giang Minh Chiêu dẫn Cổ thị một bên, “Đệ ở đây sửa sang bài trí một phen, thật là tồi.”
“Đa tạ.” Tống Tân Đồng quanh, buổi tối chật kín . Đại đa đều là đến xem náo nhiệt, vì tờ quảng cáo đó vẽ ít món ăn ngon.
“Giang công tử, các vị lên phòng nhã lầu một lát, đợi đến giờ lành gọi món, ?” Tống Tân Đồng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-391.html.]
Giang nhị phu nhân : “Không cần, cần, sắp đến giờ Ngọ , chúng cứ ở đây xem .”
“Vậy các vị cứ tạm.”
Rất nhanh, giờ Ngọ đến.
Văn chưởng quầy sân trống bên ngoài, cất giọng lớn tiếng hô: “Hôm nay tửu lâu chúng khai trương, tất cả khách quán hôm nay đều giảm tám phần, còn miễn phí nước và hoa quả.”
“Chúc mừng, chúc mừng, khai trương đại cát.” Những vây xem những lời chúc lành.
Văn chưởng quầy : “Bây giờ xin mời hai vị Đông gia của chúng vén biển.”
Tống Tân Đồng và Lục Vân Khai đến bên cạnh, gỡ tấm lụa đỏ che biển tửu lâu xuống. Bốn chữ lớn Tửu Lâu Đồng Ký bay lượn như rồng bay phượng múa liền sáng rõ.
Đồng thời, tiếng pháo nổ vang lên.
Píp píp píp, bùm bùm, lửa tóe, giấy đỏ bay lượn.
“Đón khách thôi.” Văn chưởng quầy lớn tiếng hô. Mấy tiểu nhị chạy bàn cũng nhanh chóng , tươi chào đón : “Mời các vị khách mau mau trong...”
Lúc vốn đến giờ cơm, những vị khách vốn định đến nếm thử hương vị đều đổ xô tửu lâu. Đại sảnh lập tức chật kín .
Vương Tiểu Trúc và các tiểu nhị nhanh chóng tên món ăn cho khách, dùng bút than thành từng tờ thực đơn gửi bếp , dán lên nơi đầu bếp là thấy.
Đầu bếp dựa đơn mà nhanh chóng xào nấu. Vì món mỗi gọi đều gần như , nên ba đầu bếp mỗi xào một nồi, mỗi nồi đủ cho hai ba bàn, nhanh tiện.
Đợi tiểu nhị bưng món ăn đến vị trí tương ứng, liền đặt thực đơn chỗ chưởng quầy để ông tính tiền. Cách gần giống với nhà hàng hiện đại, nhanh chóng và tiện lợi, cần như những tửu lâu khác, lúc thanh toán mới xem xét từng đĩa từng đĩa, tính toán mất lâu mới kết quả.
Rất nhanh, chỗ Văn chưởng quầy chất chồng hơn chục tờ hóa đơn.
“Tiểu nhị, lấy cho năm cái khung vịt nữa.”
“Tiểu nhị, cho thêm một phần lòng heo trộn.”
“Vâng, quý khách chờ một lát.” Vương Tiểu Trúc nhanh chóng chạy đến khu đồ kho, dùng đũa gắp khung vịt, đồng thời với Văn chưởng quầy: “Chưởng quầy, bàn ba năm cái khung vịt, bàn tám một đĩa lòng heo trộn.”
Văn chưởng quầy híp mắt ghi đơn. Năm cái khung vịt là năm mươi đồng, thêm vài nữa là một lượng bạc .
Ông sớm giá Đông gia định quá thấp. Những chịu chi tiền để ý mấy chục đồng bạc lẻ đó.
Trương Đại Trụ cạnh khu đồ kho bận rộn đóng gói đồ ăn cho khách ngoài cửa sổ kính cũng mồ hôi nhễ nhại. Chân giò kho và khung vịt, cổ vịt, cùng các món trộn nhỏ, giá cả đều đắt, đắt nhất là chân giò và cổ vịt, mỗi thứ cũng chỉ ba mươi đồng. Chặt nhỏ từng miếng mang về nhắm rượu, chắc chắn ăn còn ăn nữa.