Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 395
Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:35:55
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-24 08:35:55
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Ngươi giữ cho cẩn thận.” Tống Tân Đồng thuê thêm một vị tính sổ nào nữa, đều do Văn chưởng quầy tính toán. Họ ký khế ước, nếu phát hiện sổ sách gian dối mà động đến bạc, những trả bạc, mà nhà còn liên lụy.
Đợi họ về thôn, nhà họ Giang cứ nửa tháng sẽ đến vận chuyển sợi bột, họ sẽ mang bạc về thôn.
“Hôm qua ngày đầu tiên nếu vượt quá năm trăm lượng, sẽ phát hồng bao cho . Ngươi gói cho mỗi ba trăm đồng, đầu bếp mỗi sáu trăm đồng, chưởng quầy ngươi một lượng bạc.” Tống Tân Đồng tiếc tiền, nhưng bạc gói trong hồng bao nhiều, đều là một phần ba tiền công mỗi tháng của mỗi . Đương nhiên, chưởng quầy và đầu bếp thì khác, chưởng quầy một tháng mười lượng bạc, đầu bếp một tháng năm lượng.
“Vâng, Đông gia.” Văn chưởng quầy thật lòng cảm thấy gặp Đông gia . Đông gia đây ông thuê bao giờ phát tiền thưởng, mỗi tháng khấu trừ là may mắn .
Khi Văn chưởng quầy phát hồng bao cho , ai nấy đều vui mừng khôn xiết, đặc biệt là Vương Tiểu Trúc mấy tiểu nhị chạy bàn và mấy bà thím rửa rau.
“Cảm ơn Đông gia.”
“Mọi cứ việc chăm chỉ. Cuối tháng sẽ bình xét, lúc đó bỏ phiếu. Nếu khiếu nại, sai việc, xin nghỉ, đều sẽ một phần tiền thưởng.”
“Nếu thì ?” Một bà thím hỏi.
Tống Tân Đồng : “Vậy thì .”
“Mọi cũng đừng ôm hy vọng may mắn, cố gắng nhất, vì tiền thưởng mỗi tháng của các ngươi.”
“Đông gia, đây mỗi tháng hai ngày nghỉ, thể nghỉ ngơi ?” Vương Tiểu Trúc hỏi.
“ , nhưng khi nghỉ báo với Văn chưởng quầy, ông sẽ đăng ký , sẽ khấu trừ tiền công của . Nếu nghỉ, thì thể tính thành tiền bạc trả cho . nghỉ cùng , nếu nghỉ cùng thì việc kinh doanh của tửu lâu chúng mà ?” Tống Tân Đồng liếc Lưu đại bếp: “Mọi gì hiểu cứ hỏi Lưu đại bếp. Trước đây ở tửu lâu bến tàu quy tắc cũng y hệt như .”
“Chúng xin nghỉ, nghỉ ngơi.” Vương Tiểu Trúc .
“Ai mà chẳng việc bận. Mọi việc nhà chỉ cần với chưởng quầy là . nếu ngày nào cũng trễ, lười biếng, bỏ hoặc đến mà lý do, điều tuyệt đối . Một tháng nếu quá ba , sẽ trực tiếp cho thôi việc.”
“Ta nghĩ cả thành Lĩnh Nam ông chủ nào hào phóng như , nên hãy tận tâm giúp việc nhé!” Tống Tân Đồng lớn tiếng .
“Đông gia cứ yên tâm, chúng tuyệt đối sẽ lười biếng .” Vương Tiểu Trúc lớn tiếng .
“Tốt.” Tống Tân Đồng , “Mọi việc .”
Việc kinh doanh buổi trưa vẫn , còn thấy ít khách quen. Đa phần đều dẫn theo bạn bè hoặc nhà đến dùng bữa.
Tống Tân Đồng ước tính sơ bộ, buổi trưa hẳn cũng thu hơn trăm lượng, tồi, tồi. Cảm giác như bạc đang vẫy gọi nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-395.html.]
Buổi chiều, khi Tống Tân Đồng chuẩn về chỗ ở, nàng đến chỗ nghỉ ngơi của Lưu đại bếp, “Lưu sư phụ, một điều tiện mở lời.”
Lưu đại bếp lập tức nghiêm chỉnh: “Đông gia cứ .”
Tống Tân Đồng xuống chiếc ghế tre bên cạnh, “Lưu sư phụ, ngài thể giúp đào tạo thêm vài đầu bếp tay nghề như ngài ?”
Lưu đại bếp ngẩn , “Đông gia mở thêm tửu lâu?”
“Cứ chuẩn , nếu đến lúc đó, tìm đầu bếp.” Tống Tân Đồng Lưu đại bếp, “Ngài cũng coi như là cũ của tửu lâu chúng ...”
“Không dám, dám.” Lưu đại bếp vội : “Thật cũng tìm một vài đồ thiên phú, nhưng cũng dễ tìm, hơn nữa cũng lo lắng...”
Dạy dỗ đồ giỏi sư phụ sẽ c.h.ế.t đói.
Việc ăn của Tống Tân Đồng càng ngày càng lớn, nàng cũng cảm thấy vẫn là của dùng tiện hơn. Nếu thuê luôn lo lắng phản bội, vì lợi ích cám dỗ lớn, ai mà thể sẽ...
“Đông gia yên tâm, sẽ cố gắng tìm kiếm. Nếu tìm sẽ bảo họ ký khế ước bán với Đông gia, cũng sợ...” Lời Lưu đại bếp hết, Tống Tân Đồng hiểu, “Thế , nếu ngài thể giúp huấn luyện một đầu bếp giỏi thiên phú, sẽ thưởng cho ngài năm mươi lượng.”
Lưu đại bếp suy nghĩ một chút, gật đầu. Ông chỉ sợ dạy xong đồ miếng cơm nào, dù ông cũng còn trẻ nữa. nếu đảm bảo như thì thể tìm kiếm thêm.
“Đông gia tin tưởng , sẽ tìm kiếm thêm, cũng sẽ rõ điều kiện với họ. Nếu họ bằng lòng thì dạy, thì thôi.” Lưu đại bếp .
“Vậy thì phiền Lưu sư phụ . Tìm thì tìm, thật sự tìm thì tính. Chuyện vẫn xem duyên phận.” Tống Tân Đồng , “Có thể mời Lưu sư phụ giúp việc, cũng là duyên phận.”
Lưu đại bếp thích hai chữ duyên phận , liền bật : “Quả thật như , duyên phận là quan trọng nhất.”
“Cô nương, đây là Văn chưởng quầy gửi đến từ sáng sớm.” Dương Thụ đặt bốn trăm lượng bạc lên bàn, “Việc kinh doanh của tửu lâu , dùng nhật tiến đấu kim (ngày kiếm nhiều vàng) để hình dung cũng quá lời.”
“Nếu mỗi ngày đều như thế thì quá.” Tống Tân Đồng cất bạc hộp, “Mấy ngày khách vẫn còn trong giai đoạn tò mò với tửu lâu chúng , sự nhiệt tình sẽ dần giảm bớt.”
Dương Thụ : “Vậy cô nương cũng cần lo lắng, giảm cũng thấp hơn lượng kiếm mỗi ngày ở tửu lâu bến tàu.”
“Cũng tửu lâu bây giờ thế nào .” Từ đầu tháng Bảy đến nay, xa nhà tròn một tháng , Tống Tân Đồng vẫn nhớ nhà, “Xe ngựa chuẩn xong ?”
Dương Thụ khẽ đáp: “Đã chuẩn xong , bây giờ thể xuất phát.”
Hôm nay thêm một chuyến đến trang viên, chiều tối mai sẽ rời thành Lĩnh Nam, về thôn.
Mất nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến trang viên. Việc sửa chữa trang viên đang tiến hành khẩn trương, thành hơn nửa, chỉ cần thêm vài ngày nữa là thể xong xuôi bộ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.