Tiểu Kiều Nương Của Nhà Tú Tài - Chương 535

Cập nhật lúc: 2025-11-24 14:42:52
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thôn Đào Hoa đến Kinh thành tuy đường thủy, nhưng về ít nhất cũng mất hai tháng, nhiều thời gian như ?

Lục Vân Khai hạ giọng: “Điện hạ ý để rèn luyện một phen.”

Tống Tân Đồng kinh ngạc, tim đập nhanh hơn một nhịp. Vệ công t.ử là Hoàng tử, nếu là ý của , chẳng lôi kéo bồi dưỡng Lục Vân Khai ?

Nàng chỉ là một cô gái nông thôn giỏi âm mưu tính toán, điều nàng chỉ là gia đình bình an khỏe mạnh. Nếu dính chuyện , e rằng nàng ngày ngày cũng thể ngủ yên.

“Không , nàng đừng lo lắng.” Lục Vân Khai ngừng một chút: “Thực đây cũng là ý của Thánh thượng. Hiện giờ đại thần trong triều đa phần là quý tộc, con cháu hàn môn yếu thế, Thánh thượng cân bằng cục diện.”

Tống Tân Đồng giải thích xong càng thêm lo lắng. Bên cạnh vua như bên cạnh hổ, vạn nhất biến thành con cờ thí thì ? Nghĩ tới nghĩ lui, chi bằng việc ở Hàn Lâm Viện vẫn an hơn.

“Vì nàng và các con, sẽ để bản gặp chuyện.” Lục Vân Khai chí lớn, cứ mãi tầm thường vô vị. Nếu thể, cũng tranh thủ một vùng phú quý cho gia đình.

☆、Chương Bốn Trăm Hai Mươi Mốt Ngoại Truyện Thường Ngày 5

Vốn ngày nghỉ sẽ cùng dạo ngoại ô, nhưng vì Lục Vân Khai bất ngờ triệu cung, nên cuối cùng chuyến năm biến thành bốn .

“Tổ mẫu cùng chúng con ?” Noãn Noãn kéo tay chồng, nũng nịu: “Tổ mẫu, chúng cùng ạ.”

Mẹ chồng vì thể , xưa nay ít khi qua với khác. Sau khi đến Kinh thành, trừ những dịp cần thiết, bà cũng hiếm khi xuất hiện mặt ngoài.

Mẹ chồng dấu : “Noãn Noãn là tỷ tỷ, ngoài giúp nương con trông chừng hai nhé.”

Cặp song sinh chịu lời, kéo chồng ngoài một cách cưỡng ép: “Tổ mẫu, .”

“Cẩn thận đừng kéo tổ mẫu ngã.”

Tống Tân Đồng tiến lên đỡ chồng: “Nương, hôm nay thời tiết , chúng cùng . Hôm nay đồng ý, cháu trai cháu gái e là sẽ chịu bỏ qua .”

Cặp song sinh “Ừm ừm ừm” gật đầu: “Không bỏ qua.”

Mẹ chồng cuối cùng vẫn thể từ chối hai cháu trai cưng, đành cùng.

Ngày xuân trăm hoa tươi , ánh nắng ấm áp dịu dàng, dạo chơi đông.

Họ tìm một bãi đất rộng rãi tựa núi kề sông, bày đồ dã ngoại , ghế dài nhắm mắt nghỉ ngơi dưỡng sức.

Bên tai là tiếng nước chảy róc rách trong trẻo dễ , gió xuân thoảng qua dịu dàng mềm mại, thật sự vô cùng thoải mái.

Mẹ chồng thì luôn dõi theo ba đứa trẻ đang thả diều, sợ chúng ngã xảy chuyện gì.

Ba đứa trẻ tuổi còn nhỏ, lớn nhất là Noãn Noãn cũng mới sáu tuổi. Ba đứa khó khăn kéo diều chạy, nhưng thế nào cũng thể thả diều bay lên .

Tuy cứ ngã lên ngã xuống, diều mãi bay , nhưng ba đứa trẻ cũng hề nản lòng, đùa khúc khích vui vẻ.

Các phu nhân, tiểu thư ngang qua thấy cảnh , đồng tình lắc đầu, con gái lớn đến thế còn chạy nhảy lung tung, cứ như nha đầu nhà quê .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-kieu-nuong-cua-nha-tu-tai/chuong-535.html.]

Tống Tân Đồng xưa nay gò bó chúng. Đi chơi là phóng khoáng bản tính, nếu ngoài gì? Ở nhà học quy củ, học đủ thứ nhạc cụ lễ nghi, ngoài chơi còn giữ kẽ thì mệt ? Còn cho tuổi thơ nữa ? Lại chẳng cần tham gia khoa cử gì.

“Nương, lau mồ hôi.” Màn Thầu chạy mệt, thở hổn hển chạy về bên cạnh Tống Tân Đồng, ngửa khuôn mặt nhỏ lên đòi lau mồ hôi.

“Ôi chao, đổ mồ hôi .” Tống Tân Đồng lau mồ hôi cho Màn Thầu, sờ lưng bé, ướt, nhưng cũng nóng hầm hập như một cái lò lửa nhỏ.

“Đừng chạy nữa, đổ mồ hôi , cẩn thận phong hàn.” Tống Tân Đồng lấy khăn vải lau lưng cho bé: “Gọi con qua đây.”

Hoa Cuốn gọi đến, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng: “Nương.”

“Con xem đầu con đầy mồ hôi kìa.” Tống Tân Đồng lau cho bé: “Đừng động đậy.”

Hoa Cuốn ngoan ngoãn yên: “Sẽ phong hàn, sẽ uống t.h.u.ố.c đắng.”

.”

Hoa Cuốn thở dài: “Lần uống t.h.u.ố.c đắng con suýt .”

Noãn Noãn vạch trần lời nhỏ: “Đệ vốn , t.h.ả.m lắm.”

Hoa Cuốn sĩ diện, lập tức vui: “Con .”

Noãn Noãn cũng là kẻ tính ngầm: “Có, cha nương, còn tổ mẫu, cả Đại , Tiểu đều .”

Khuôn mặt nhỏ của Hoa Cuốn lập tức sụp xuống: “Con nhớ, chính là .”

“Ca ca cũng nhớ, đúng ?”

Màn Thầu gật đầu mạnh mẽ: “Ừm, nhớ.” Hai em cùng phong hàn, cả hai đều khó chịu mà nhè, nên dù nhớ cũng sẽ thừa nhận.

“Thôi , đừng trêu chọc hai đứa nữa.” Tống Tân Đồng gọi Noãn Noãn xuống, cũng lau mồ hôi cho con bé: “Thịt xiên nướng của Đại Nha chắc sắp xong , con lấy một ít mang qua cho tổ mẫu ăn.”

“Vâng.” Noãn Noãn nhảy chân sáo chạy đến bên cạnh giá nướng một lúc, bưng một đĩa thịt nướng cắt nhỏ : “Tổ mẫu, thơm lắm, nếm thử ạ.”

Mẹ chồng dấu bảo Noãn Noãn và các em ăn.

“Tổ mẫu, chúng con ăn cùng ạ.”

Mọi chia ăn hết thịt nướng, nha mang thêm một ít cá tôm rau củ đến: “Phu nhân, nha phủ Hứa Thượng Thư bên cạnh đến hỏi thể bán cho họ một ít thịt nướng . Họ tiểu công t.ử nhà họ ngửi thấy mùi thơm cứ đòi ăn mãi.”

Tống Tân Đồng mấy năm nay cũng cùng Lục Vân Khai đến phủ họ Hứa tham gia yến tiệc, cũng gặp vài vị phu nhân trong phủ mấy , nhưng quá thiết.

chồng cùng quan trong triều, Tống Tân Đồng là phu nhân của quan cấp đương nhiên giữ mối quan hệ với các vị phu nhân. Nàng lập tức sang thăm hỏi một chút, đồng thời dặn nướng thêm nhiều thịt mang sang.

Mấy vị phu nhân con dâu nhà Thượng Thư nhận lấy thịt nướng: “Thịt nướng do phu nhân Lục gia quả thực ngon. Chẳng trách con trai ngửi thấy mùi liền chịu nữa.”

“Phu nhân Lục gia nghĩ đến việc mang những thứ dạo chơi?”

Loading...