Tiểu Phu Quân Nhà Nông Ngọt Ngào Một Chút - Chương 121

Cập nhật lúc: 2025-12-09 07:45:53
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đô Vân Gián mang theo lạnh trở về. La Tuy Tuệ khẽ liếc y một cái, như : "Sao về nhanh ?"

Chỉ mới nửa chén , e là còn đến đại lao Tri châu.

Y .

Nghĩ đến khả năng , khóe miệng La Tuy Tuệ khỏi nở nụ , sự khó chịu trong lòng lập tức tan biến sạch sẽ.

Tâm trạng bất an của Đô Vân Gián càng thêm thấp thỏm. Y đón lấy con, đ.á.n.h giá La Tuy Tuệ, thăm dò giải thích: "Nương tử, nàng giận ?"

La Tuy Tuệ : "Không , giận gì chứ."

Đô Vân Gián cảm thấy khá khổ sở, y quả thực từng gặp cái cô nương họ Cao , càng đừng là quen .

"Vi phu thật sự quen Cao cô nương đó."

La Tuy Tuệ ở cùng Đô Vân Gián nhiều năm, tự cho là hiểu y. Thấy y bộ dạng như , nàng y dối. cái cô nương họ Cao tại Đô Vân Gián, còn chỉ đích danh gặp y?

Nàng liếc nam t.ử đang ôm hài t.ử bên cạnh. Diện mạo tú lệ, khí chất phi phàm, toát phong thái của bậc quân tử, là loại khiến nảy sinh thiện cảm.

Nàng đại khái hiểu . Có lẽ cô nương gặp Đô Vân Gián ở và thầm mến , cho nên khi Cao gia xảy chuyện, nàng mới Đô Vân Gián cứu giúp.

La Tuy Tuệ suy nghĩ thông suốt, cảm thấy hợp lý, nàng khẽ : “Ta tin . cô nương tìm , lẽ là cứu nàng .”

Đô Vân Gián thấy thần sắc La Tuy Tuệ giống giả dối, y thở phào nhẹ nhõm. Hắn cứ ngỡ La Tuy Tuệ đang ghen tuông, đang vắt óc tìm cách dỗ dành nàng.

“Không cứu . Cao Kiệt phạm tội lớn tru di cửu tộc, ai cứu bọn họ.”

“Tru di cửu tộc?” La Tuy Tuệ kinh ngạc, “Nghiêm trọng đến ?”

Vậy rốt cuộc Cao Kiệt gì?

Nhận thấy sự nghi hoặc của La Tuy Tuệ, Đô Vân Gián nghĩ ngợi đáp: “Cao Kiệt tư tự khai thác khoáng sản ở Hổ Sơn Khẩu. Chỉ riêng tội danh thôi đủ để c.h.ế.t vạn , huống hồ còn lén thông đồng với Nam Man, cấu kết Tín Vương, buôn bán nhân khẩu.”

Bất kể là tội danh nào, đều đủ để tru di cửu tộc .

“Trong núi thật sự mỏ ?” La Tuy Tuệ ngờ lời nàng thuận miệng bịa là thật.

Đô Vân Gián gật đầu. Mỏ khoáng đó khai thác vài năm, nhưng tài nguyên vẫn dồi dào. Hiện tại triều đình tiếp quản, e rằng còn thể khai thác thêm vài năm nữa.

La Tuy Tuệ gật đầu trầm ngâm, động tác cắt cổ: “Vậy Cao đại nhân và bọn họ đều sẽ c.h.é.m đầu ư?”

Đô Vân Gián đáp: “Ừm. Vài ngày nữa, Thái t.ử sẽ khởi hành về kinh, tất cả Cao gia đều sẽ áp giải về kinh, triều đình xét xử xong sẽ định tội.”

Y ôm lấy hài tử, đôi mày mắt giống nàng, tâm trạng vô cùng . Chắc hẳn lâu nữa, bọn họ cũng thể về kinh. Sự việc thể kết thúc nhanh chóng như , y cũng tính là công đầu.

Hơn nữa, Tín Vương hiện tại mất một cánh tay, nguyên khí đại thương, sợ rằng sẽ ch.ó cùng rứt giậu.

như Đô Vân Gián dự đoán, Tín Vương mặt mày giận dữ, tùy tiện ném nghiên mực trong tay , nó va giá sách khiến giá sách đổ sập. “Cao Kiệt cái tên ngu xuẩn , tuyệt đối thể để sống sót về tới Kinh thành.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/chuong-121.html.]

Cao Kiệt xem là một tướng tài đắc lực trướng . Bấy lâu nay trấn giữ khu vực Nam Cương, giờ hốt trọn ổ. Bố cục bao năm của hủy trong chốc lát, bảo khiến tức giận.

Tín Vương mắt đỏ ngầu, ánh mắt âm u, nhớ tin tức truyền đến, nghiến răng nghiến lợi căm hận : “Bổn Vương quả thật xem thường trưởng t.ử của Đô Hách Sở , thật đúng là tặng cho Bổn Vương một món quà lớn!”

Đô Hách Sở ngày thường cứng nhắc, mồm miệng độc địa, khắp nơi đối đầu với . Hắn mấy lôi kéo đều thành công. Nay con trai cũng hạng . Đô Vân Gián nhậm chức đầy một năm, hủy tâm huyết mười mấy năm sắp đặt của , quả thực khiến bằng con mắt khác.

Tại nha môn tri châu phủ, Đô Vân Gián, Mạc Kinh Ngữ và Thái t.ử đối diện . Đô Vân Gián đặt chén xuống, : “Hiện Cao Kiệt bắt, khiến Tín Vương và Nam Man trở tay kịp. Điện hạ hồi kinh, dọc đường cần cẩn thận. Tín Vương chắc chắn sẽ dễ dàng bỏ qua.”

Cao Kiệt bắt, trong tay ắt nhiều bằng chứng Tín Vương phản quốc mưu phản. Hắn nhất định sẽ để Cao Kiệt sống sót trở về Kinh đô.

Thái t.ử gật đầu: “Cô .”

Lần , y nhất định đưa phe cánh Tín Vương pháp luật.

Mạc Kinh Ngữ đưa mật tín y chặn của Cao Kiệt cho Thái tử: “Điện hạ, đây là mật tín tội nhân Cao Kiệt định gửi . Vi thần chặn , nhưng phát hiện căn bản thể hiểu.”

Thái t.ử và Đô Vân Gián xem xong, phát hiện nội dung bên là những câu chẳng ăn nhập, hề manh mối nào.

Thái t.ử giận dữ : “Tên ch.ó tặc , quả nhiên thủ đoạn ít.”

Ngày hôm , Thái t.ử liền mang theo một nhóm tội phạm bí mật về kinh.

Tiễn Thái t.ử xong, Đô Vân Gián nhàn rỗi. Ngày thường y dành nhiều thời gian ở bên La Tuy Tuệ và hài tử. Thoáng chốc, đến cuối năm.

Vào ngày hai mươi chín, nhà nhà hân hoan, mùi pháo hoa đậm đặc hòa quyện cùng hương cơm thơm lừng. Pháo hoa nổ vang bầu trời đêm, tiếng pháo nổ liên tục ngừng. La Tuy Tuệ và Tôn Thất Nương đang vui vẻ bận rộn trong bếp, còn Đô Vân Gián và Mạc Kinh Ngữ ở ngoài dẫn hài t.ử đốt pháo hoa.

Dưới ánh đèn lồng đỏ rực, khuôn mặt mũm mĩm của Tiểu Trầm Lan hồng hào. Nhóc Mạc Kinh Ngữ châm lửa, đó pháo hoa nổ tung trung. Nhóc trong lòng Đô Vân Gián vỗ tay nhỏ, lộ hai chiếc răng sữa bé xinh.

Mạc Kinh Ngữ bịt tai chạy đến bên hai , đứa cháu ngoại đang tươi tắn lộ răng, tâm trạng cũng vô cùng vui vẻ, ánh mắt lấp lánh: “Đợi , lát nữa sẽ đốt cho con một quả lớn hơn.”

Tiểu Trầm Lan vỗ tay, miệng ê a.

La Sinh bước nhanh đến, đưa mật tín trong tay cho Đô Vân Gián. Đô Vân Gián xong, sắc mặt đột ngột đổi. Mạc Kinh Ngữ nhận sự bất thường, lớn tiếng hỏi giữa tiếng pháo hoa nổ vang: “Có chuyện gì ?”

Đô Vân Gián đưa bức thư trong tay cho Mạc Kinh Ngữ. Y xong, khẽ rủa thầm một tiếng.

Cao Kiệt c.h.ế.t. Hắn tự gánh hết tội danh, thư nhận tội tự sát trong ngục. Tôn Thọ, kẻ cấu kết với Cao Kiệt buôn bán nhân khẩu, cũng c.h.ế.t. Mọi manh mối cắt đứt, nhưng Tín Vương bình yên vô sự.

Đô Vân Gián suy nghĩ một lát. Tuy , đây cũng hẳn là chuyện , ít nó cũng là một hồi chuông cảnh tỉnh dành cho Hoàng đế.

Sau Tết, Kinh thành truyền đến điều lệnh, Đô Vân Gián thăng Thừa Thiên Phủ Thông Phán, hồi kinh nhậm chức. Mạc Kinh Ngữ Đô Vân Gián cất thánh chỉ, sự kinh ngạc thể tả xiết.

Chức vị của Đô Vân Gián thăng tiến quả thực phần quá nhanh. Tuy y là Thám hoa năm ngoái, một tri huyện nho nhỏ chút uổng tài, nhưng ai mà chịu đựng ở những vị trí thấp hơn, tích lũy thời gian, tích lũy chính tích? Ít nhất cũng mất ba đến năm năm chứ.

Đô Vân Gián chỉ trong thời gian ngắn ngủi một năm thăng chức hồi kinh, việc khiến bao nhiêu đỏ mắt ghen tỵ.

“Vậy, chúng về kinh ?” La Tuy Tuệ thánh chỉ sáng chói, chút định thần .

Đô Vân Gián gật đầu, “Ừm. Nàng nhớ Hoài Thiện ? lúc chuyến hồi kinh, đang ở trong kinh đấy.”

 

Loading...