Tiểu Phu Quân Nhà Nông Ngọt Ngào Một Chút - Chương 98
Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:41:34
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tuyết hoa bay lả tả, xoay tròn rơi xuống đất. Mặt đất ẩm ướt, phản chiếu cái bóng ngoằn ngoèo còn sót của vạn vật.
La Tuy Tuệ ngửa mặt giường, thất thần chiếc màn giường khẽ lay động.
Những ngày hôn mê , nàng mơ một giấc mộng dài dòng, thể tin nổi, thậm chí là hoang đường.
Trong mộng.
Nàng cũng xuyên , vẫn xuyên thành La Tuy Tuệ.
Tuy nhiên, nàng tấm bảng triển lãm trong bảo tàng đ.á.n.h ngất. Ngược , khi tấm bảng đánh, nàng chấn động não và viện vài ngày. Ngày xuất viện, nàng gặp t.a.i n.ạ.n xe tại một ngã tư, t.ử vong ngay tại chỗ.
Sau đó nàng tỉnh và trở thành thôn phụ La Tuy Tuệ ở La Gia Thôn.
La Tuy Tuệ một phu quân mua về, tên là A Tài.
Ngày nàng mới đến, khi tỉnh dậy thì đang ở trong một bữa tiệc, nóng ran khó chịu, nàng chạy thục mạng về nhà. Trong lúc hồ đồ, nàng cùng phu quân chỉ gặp mặt một đó trải qua một đêm hoang đường. Đến khi nàng tỉnh táo hiểu rõ tình hình, phu quân thoáng gặp mặt trong cơn mê đó cuỗm hết tiền của nàng bỏ chạy.
Nàng dân làng chế giễu, trêu chọc một thời gian dài, vô cùng khổ sở. Sau , Đồng Lạp Mai gả nàng cho Trương Đồ tể, bất đắc dĩ nàng đành rời khỏi La Gia Thôn, một mạch về phía Nam.
Sau đó nàng cũng cứu Mạc Kinh Ngữ, nhận nhân, theo y ở quân doanh, cùng quân y cứu chữa thương bệnh, và sinh nhi t.ử La Trầm Lan.
Kết quả, lâu , Hoàng đế băng hà, Nam Man xâm lược. Tín Vương đăng cơ, chiến loạn khắp nơi, binh đao loạn lạc kéo dài hai ba năm.
Sau đó, bọn họ gặp Cửu hoàng t.ử trong sách. Mọi đều , Tín Vương khi đó đăng cơ danh chính ngôn thuận, lén lút nhiều phản đối.
Cửu hoàng t.ử là một trong đó, và ẩn nhiều năm ở đất phong. Năm Khải Nguyên thứ tám, Tín Vương băng hà, Phụ Quốc Đại Tướng Quân Đô Vân Gián ép phò Tín Vương ấu t.ử lên ngôi, lệnh thiên hạ.
Cùng năm đó, tin đồn từ Nam Cương lan , Đô Vân Gián tàn sát cả gia tộc Ngự Sử Đại Phu tiền nhiệm, gây chấn động triều đình.
Năm , Cửu hoàng t.ử suất lĩnh chúng nhân khởi nghĩa, dương cao cờ hiệu Thanh quân trắc, phục chính thống để phát động chiến tranh.
Cuộc chiến tranh đoạt ngôi vị kéo dài năm năm. Nhi t.ử của nàng, La Trầm Lan, lớn lên trong quân doanh từ nhỏ, Mạc Kinh Ngữ truyền thụ một bản lĩnh, tài b.ắ.n cung xuất thần nhập hóa, sánh ngang với xạ thủ hiện đại, bách phát bách trúng.
Năm Khải Nguyên thứ mười ba, Cửu hoàng t.ử công phá Hoàng Thành, một đời kiêu hùng Đô Vân Gián tru sát tại Ngọ Môn. Kẻ tiễn lên đường chính là nhi t.ử của nàng, La Trầm Lan.
Và nàng, một nữa trọng sinh, ngay khi tân triều mới thành lập vài ngày, đúng ngày Tân Đế sắc phong, đồng thời mất một phần ký ức xuyên thành La Tuy Tuệ, và bắt đầu cuộc sống của kiếp .
Ngoài cửa sổ, gió tuyết vẫn buông xuống, La Tuy Tuệ trằn trọc yên, đầu óc mơ màng. Nàng đưa tay đặt lên trán, suy nghĩ dần dần hội tụ.
Những năm tháng đến dị thế , nàng bí mật tìm kiếm nhiều cách để về, nàng thậm chí suýt chút nữa thử cả ý định c.h.ế.t thêm nữa.
Sau , tình cảm với Đô Vân Gián và La Thập Nguyệt dần sâu đậm, thêm việc nàng gì vướng bận ở hiện đại, nên nàng từ bỏ.
Nào ngờ, hóa nàng sớm còn cơ hội về nữa.
Chỉ là nàng hiểu, rõ ràng nàng xuyên một , tại còn trọng sinh một nữa?
Nàng thể nghĩ thông suốt.
La Tuy Tuệ lật , khẽ thở dài.
Cứ nghĩ đến kiếp Đô Vân Gián chính cốt nhục của g.i.ế.c c.h.ế.t, nàng thấy xót xa. “Tạo nghiệp gì đây!”
Nàng nữa là vì cái gì?
Để sinh một nhi t.ử g.i.ế.c thêm một nữa ?
Điều quá tàn nhẫn .
Chắc chắn sẽ như , lẽ là do lão thiên gia cảm thấy quá thảm, nên mới gửi nàng trở về để đổi vận mệnh của ?
Nghĩ đến đây, La Tuy Tuệ lập tức tỉnh táo, đúng , so với kiếp , kiếp quả thực nhiều điều đổi. Biết lão thiên gia thực sự để nàng đến giúp thì !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-phu-quan-nha-nong-ngot-ngao-mot-chut/chuong-98.html.]
Kinh Đô Thái T.ử Biệt Viện.
Đô Vân Gián che mặt hắt mấy cái. Thái t.ử ở bên cạnh thấy , dậy thêm nhiều than chậu lửa trong phòng.
“Mùa đông hàn lạnh, Đô đại nhân nên thêm y phục bảo trọng thể.”
Thái t.ử dung mạo tuấn mỹ, vóc dáng cao lớn, khí chất chi lan ngọc thụ, ôn nhuận như ngọc, là mộng tình nhân của bao nhiêu thiếu nữ ở Kinh Thành.
So với Đô Vân Gián, ôn nhu nhưng thiếu phần sắc sảo, trầm bá đạo. Sống ở địa vị cao lâu ngày, toát khí thế vương giả xem thường thiên hạ, khiến dám thẳng.
Đô Vân Gián lấy khăn tay lau mặt, thu mắt : “Tạ ơn Điện hạ quan tâm, hạ thần .”
Trong chậu than nóng bỏng, lửa than b.ắ.n tí tách, nhiệt độ nóng rát phả mặt. Thái t.ử khẽ ngẩng đầu, liếc Đô Vân Gián.
Người ẩn quá sâu, nhiều điều tra nhưng kết quả, mãi cho đến khi Đô Ngự Sử nhận con, mới lọt tầm mắt của . Chàng lúc mới , vị cao nhân ẩn thế mà điều tra nhiều năm là một Thám Hoa vô danh tiểu .
Những năm , sự giúp đỡ của , quả thực giải quyết nhiều rắc rối cho , cũng khiến nhiều thứ đây bỏ qua, thậm chí là từng .
Lần , nếu nhờ Đô Vân Gián nhắc nhở, lúc e rằng giáng thành thứ nhân và giam tại Tông Nhân Phủ. “Ngươi sớm là Tín Vương thúc ?”
Cách đây ít lâu, áo mãng bào của Thái t.ử đổi thành long bào, may nhờ Đô Vân Gián nhắc nhở nên cẩn thận đề phòng, nếu , tội danh mưu nghịch e là thành sự thật.
Dưới sự cảnh báo của Đô Vân Gián, thuận thế điều tra xuống, ngờ kẻ là Tín Vương, vốn luôn an phận thủ thường ở một góc. Không điều tra thì , điều tra mới thấy Tín Vương những năm lén lút lôi kéo triều thần, thu gom vàng bạc, dã tâm hề nhỏ.
Những năm , chịu ít thiệt thòi tay , càng suýt nữa mất trắng tất cả.
Đô Vân Gián rót thêm cho và Thái tử, nước lượn lờ, mờ mày mắt . Chàng : “Hạ thần .”
Thái t.ử lạnh , tin lời ma quỷ của !
“Vì điều động đến Nam Cương?” Thái t.ử nâng chén lên, gạt bỏ bọt , nhấp một ngụm thanh hỏi.
Đô Vân Gián rũ mắt đáp: “Phu nhân của ở đó.”
Thái t.ử khẽ nhíu mày, lát , dường như nhớ điều gì, khóe mắt nhếch lên, : “Mấy hôm là đến Nam Cương?”
Đô Vân Gián “ừ” một tiếng.
Bỗng nhiên biến mất mấy ngày, hóa là chạy tới Nam Cương tìm phu nhân. Chuyện sớm , ngày Đô Thám Hoa đỗ đạt, phu nhân của y rõ tung tích, lời đồn y dường như phát điên, nghĩ chẳng vô căn cứ.
“Tôn phu nhân vẫn an chứ?”
Ánh mắt Đô Vân Gián thoáng thất thần, ngón tay đang nhẹ nhàng xoa nắn khẽ dừng . “Năm ngoại phóng, hạ thần Nam Cương.”
Thái t.ử đặt chén xuống. “Vì phu nhân ?”
Đô Vân Gián gật đầu. “Đây là điều thứ nhất.”
“Điều thứ hai là gì?”
Đôi mắt Đô Vân Gián khẽ híp . “Tín vương mưu đồ nhiều năm, giờ đây phe cánh trong triều vô , nhưng y vẫn án binh bất động, Điện hạ nghĩ là tại ?”
“Y đang chờ, chờ thời cơ.” Hiện tại phụ hoàng vẫn còn tại vị, và các hoàng t.ử khác cũng vẫn còn đây. Lần thể kéo y xuống ngựa, Tín vương thể hành động một cách lỗ mãng , y nhất định đang chờ một thời cơ thích hợp.
Đô Vân Gián gật đầu. “Không chỉ là thời cơ, y còn đang chờ .”
“Chờ ?” Người nào?
Thái t.ử cúi đầu suy ngẫm, lát , y ngẩng đầu, thể tin về phía Đô Vân Gián. “Ý của khanh là, Tín vương tư thông với Nam Man?”
Đô Vân Gián im lặng.