Tiểu quả phụ xinh đẹp ở biên quan - Chương 109

Cập nhật lúc: 2024-12-24 14:37:17
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dùng bữa trưa xong, Cố Hiển Thành cung .

Tống Điềm nghĩ buổi chiều dù cũng rảnh, chi bằng cùng mấy Tiểu Điệp phố xem cửa tiệm , Phúc Quý liền lập tức n: “Để bảo Tiểu Thập theo! Chúng cùng .”

Kinh thành đông nhiều chuyện phức tạp, như cũng .

Tống Điềm nhớ rõ lời dặn của Lưu Dương, khi ngoài liền mang theo mũ rèm che. Cũng may kinh thành nhiều nữ tử ăn mặc như , nên ai lấy lạ. Nàng bế theo hài tử, sẽ nghĩ nàng chỉ là một phụ nhân nhà nào đó phố dạo chơi.

Còn bên phía Cố Hiển Thành, mười phần tình nguyện, miễn cưỡng cưỡi ngựa tiến cung.

Yến tiệc tối nay diễn giờ Dậu, nhưng bệ hạ lệnh cho cung sớm hơn, Cố Hiển Thành đến quá sớm, cứ lằng nhà lằng nhằng mãi, mãi gần đến giờ Mùi ba khắc mới xuất hiện.

Hôm qua hẹn với Lưu Dương, Lưu Dương hiện đang chờ ngoài điện, cung Cố Hiển Thành liền đến gặp mặt .

“Hôm qua ngươi ý gì?” Cố Hiển Thành vẫn chút hiểu, đang yên đang lành, nhất định bảo đến đây cùng gì. Lưu Dương bỏ dáng vẻ cợt nhả thường ngày, với : “Ngươi gần đây bệ hạ nạp thêm một mỹ nhân ?”

“Mỹ nhân?” Cố Hiển Thành lắc đầu, là thần tử, đương nhiên là sẽ quan tâm đến chuyện hậu cung của bệ hạ .

Lưu Dương: “Nếu chỉ là một mỹ nhân bình thường thì tất nhiên chẳng gì để , nhưng mỹ nhân năm nay tròn mười lăm tuổi, mới cập kê lâu, là cống phẩm mà Tây Vực tiến cống đến. Gần đây, bệ hạ hầu như đêm nào cũng ngủ cung của nàng , khiến một đại thần vốn ngay thẳng thể nổi, liều dâng sớ can gián.”

“ Bao nhiêu tuổi ?!” Cố Hiển Thành tưởng nhầm.

Lưu Dương khổ: “ Mười lăm tuổi .”

Phải rằng , thái tử năm nay hai mươi mốt tuổi, còn Ngô Vương cũng hai mươi hai tuổi .

Cố Hiển Thành im lặng một lúc, mới lên tiếng: “Can gián tác dụng gì ?”

Lưu Dương: “Ngươi xem.”

Chắc chắn là tác dụng, Cố Hiển Thành cũng cần hỏi thêm.

“Hoàng hậu cũng mặc kệ quản ?”

“ Bây giờ Hoàng hậu chỉ một lòng lo lắng cho sức khỏe của thái tử, thể quản những chuyện nữa. Dù thì một lát nữa yến tiệc bắt đầu, ngươi đừng tự tiện , tự thấy thì sẽ hiểu thôi.”

Cố Hiển Thành khẽ ừ một tiếng.

Lương Thừa Đế tiên là cho gọi Cố Hiển Thành đến Cung Càn Thanh, hạ một bàn cờ vây, cần đợi đến lúc cung yến chính thức bắt đầu, gặp vị mỹ nhân Tây Vực nổi danh .

“ Thần tham kiến bệ hạ.”

Nàng trong trẻo lên một tiếng tiến lên, Lương Thừa đế mỉm hướng nàng vẫy tay: “ Lại đây nào.”

“ Hiển Thành, đây là mỹ nhân do Tây Vực tiến phẩm, phong hào Duyệt.”

Duyệt mỹ nhân: “ Thần tham kiến đại tướng quân.”

Cố Hiển Thành vẫn chăm chú bàn cờ, chỉ khẽ ừ một tiếng: “Bệ hạ thật phúc khí.”

Lương Thừa Đế lớn: “ , trẫm tuy già, nhưng vẫn cảm thấy càng già càng dẻo dai, để ngươi chê .”

Tuy trong lòng Cố Hiển Thành những lời khác, nhưng ngoài miệng vẫn chỉ nhẹ: “ Làm thể .”

Hắn vẫn hề liếc mắt Duyệt mỹ nhân lấy một , hết sức chuyên chú bàn cờ. Còn Duyệt mỹ nhân chốc thì lột quýt, thỉnh thoảng chốc ại đưa cho chén , lắc qua lắc , đến mà thấy phiền .

Lưu Dương ở phía , chéo qua Cố Hiển Thành, lặng lẽ quan sát tất cả, bất đông thanh sắc thu hết những điều đáy mắt.

Biểu cảm của dần dần trở nên lạnh lùng, nhớ tới ngày hôm nay ở kiếp .

__

#

Tháng chạp năm Lương Hữu thứ mười hai, đại quân khải trở về, bệ hạ tự nhiên cũng tổ chức một cung yến lớn như bây giờ .

Mỹ nhân, rượu ngon, ban thưởng—tất cả từng cái từng cái lượt ứng nghiệm.

Trong lúc ban thưởng cung yến, tất cả , ai nấy đều nâng ly kính rượu với đại tướng quân, chẳng mấy chốc, Cố Hiển Thành chút say.

Lúc thuận đường ngoài, hiểu hòn non bộ trong Ngự Hoa Viên.

Càng hiểu tại , Duyệt mỹ nhân, lẽ ở bên cạnh bệ hạ, xuất hiện ở đây.

Lúc đó, Lưu Dương chỉ là một trong những bách phu trưởng mấy nổi bật của Thành Dương quân. Vì gì về kiếp kiếp , khả năng “tiên đoán tương lai” như kiếp , thậm chí từng chuyện riêng với Cố Hiển Thành.

vẫn , luôn tuân thủ nguyên tắc, giữ gìn bổn phận.

Tối đó, bổn phận của là tuần tra đảm bảo an ninh vòng ngoài cung yến . Nhìn thấy đại tướng quân bước loạng choạng vì say, một chút do dự liền theo .

Sau đó .

Rồi cuộc đối thoại khiến sững sờ như hóa đá.

Thì Duyệt mỹ nhân ….Thế mà , ý đồ câu dẫn đại tướng quân !

Giọng nhẹ nhàng, êm ái.

lời khiến thể chịu nổi !

Lúc Lưu Dương lập tức cảm thấy cả toát mồ hôi lạnh, yên tại chỗ, dám nhúc nhích dù chỉ một chút.

Mà cách đó xa, trong bụi cỏ, rõ ràng còn khác.

Người đó vì quá căng thẳng mà phát hiện , lý do khác, nhưng tóm vẫn cứ lặng lẽ ẩn nấp trong bụi cỏ, cho đến khi tiếng giận dữ của Cố Hiển Thành trong hòn non bộ dần dần nhỏ , mới bỗng nhiên xuất hiện.

"Trời ạ! ! !"

Người bộ kinh ngạc hô lên một tiếng, như thể tình cờ chứng kiến cảnh .

Là một tiểu thái giám.

Tiếng kêu the thé của tên thái giám lập tức vang vọng khắp Ngự Hoa Viên. Tiếp đó, việc cần cũng rõ—tất cả chạy đến đều chứng kiến cảnh tượng trong hòn non bộ

Đại tướng quân đang dây dưa cùng một chỗ với mỹ nhân của bệ hạ !!!

Trời xanh ơi !!!

Khi Lương Thừa Đế chạy tới nơi, Cố Hiển Thành tỉnh rượu hơn đôi chút, nhưng đối với chuyện đang xảy mắt vẫn còn mơ hồ hiểu rõ, nhưng cũng chỉ thể quỳ xuống mặt bệ hạ, vẻ mặt đầy hối hận.

Duyệt mỹ nhân ở bên cạnh, nước mắt đầm đìa như hoa lê mưa, trông vô cùng đáng thương.

Nàng :  “ Thần vốn là định ngang qua Ngự Hoa Viên để lấy canh cho bệ hạ, khi ngang qua hòn non bộ thì đại tướng quân bất ngờ kéo , vô cùng sợ hãi …”

Nàng quần áo xộc xệch, ai cũng chuyện gì xảy . Sắc mặt Lương Thừa Đế tối sầm , khó coi đến cực điểm, phất tay, lệnh cho tất cả lui ngoài và cảnh cáo nếu ai dám tiết lộ nửa lời sẽ lập tức c.h.é.m đầu.

Lưu Dương là lính tuần tra đương nhiên cũng nhận mệnh lệnh .

đúng a.

Rõ ràng là Duyệt mỹ nhân câu dẫn mà.

Hơn nữa, lúc đó đại tướng quân cũng gì ả , chỉ là tên thái giám tưởng chừng như tình cờ chứng kiến chuyện đó dường như tất cả đều khẳng định như thế.

Hắn thể hiểu tại Duyệt mỹ nhân hãm hại đại tướng quân. Lúc thể thấu âm mưu sâu xa trong đó.

Chỉ là, mơ mơ hồ hồ suốt ba ngày, trong ba ngày đó, đại tướng quân cũng suy sụp, còn tinh thần, uống say bí tỉ trong phủ tướng quân.

Ba ngày , thánh chỉ tứ hôn liền đến như hẹn.

Đại tướng quân tiếp chỉ, chấp nhận cưới Nguỵ tam tiểu thư.

Sau , Lưu Dương cắn rứt lương tâm, trong lòng yên, cuối cùng tìm một cơ hội, lén lút kể với đại tướng quân về chuyện đêm đó. Hắn vĩnh viễn sẽ bao giờ quên lửa giận của đại tướng quân thời điểm .

Mắt đỏ ngầu, khoé mắt như nứt , tay vung kiếm, chỉ trong chớp mắt c.h.é.m đôi chiếc bàn đá trong sân thành hai nửa.

“ Vì lúc đó ngươi ? ! ? !”

Lưu Dương lập tức quỳ xuống: "Tướng quân, xin thứ tội! Thuộc hạ cũng hoài nghi lúc đó bản nhầm nhầm , đó, đó quá nhiều ánh mắt chứng kiến, thuộc hạ thật sự là… xin tướng quân thứ tội !"

Cố Hiển Thành lập tức rút kiếm, lao cung.

Lúc đó trong cung xảy chuyện gì thì ai , chỉ là đại tướng quân phạt một trận roi, đó bản cũng giáng chức.

Từ một bách phu trưởng nhỏ nhoi, giáng xuống thành tiểu binh thấp nhất trong Thành Dương quân.

#

Ký ức bỗng dưng dừng ở đây.

Ánh mắt Lưu Dương trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết. Nếu như kiếp thể thấu ý nghĩa đằng âm mưu .

Thì hôm nay đây, chắc chắn sẽ bao giờ lừa nữa.

Kế hoạch vu oan giá hoạ , ngay từ đầu là sự sắp xếp của bệ hạ.

Lão tiếc phá hủy danh tiếng của chính , cũng bắt điểm yếu của đại tướng quân. Trong quân , một khi phạm chính là trọng tội, thể , vì đành bắt đầu hạ thủ từ phần dễ nhất, đó là nữ nhân.

Mà Duyệt mỹ nhân , chính là quân cờ của lão.

Cung yến, mỹ nhân, rượu ngon.

Tất cả yếu tố đều đầy đủ cả.

Hỏi thử, một kẻ là thần tử, ban cho quyền lực vô thượng, tiền tài, vinh dự, mà cuối cùng dám mưu đồ vấy bẩn nữ nhân của thiên tử.

Thử hỏi thiên tử nổi giận cho ?!

Trong tình cảnh , đại tướng quân lý do cũng như quyền hạn để từ chối bất kỳ điều kiện nào mà bệ hạ đưa .

Kiếp , bệ hạ hẳn dùng hôn sự để uy hiếp.

Cưới nữ nhân mà bệ hạ cưới, ngoan ngoãn thành , chịu cột cùng một chỗ với Nguỵ gia , kết thành đồng minh, lập phe cánh, củng cố địa vị của bệ hạ và cân bằng thế lực trong triều đình.

Đây mới chính là nước cờ cao tay của bệ hạ.

Còn về Duyệt mỹ nhân, cùng lắm cũng chỉ là một nữ nhân mà thôi.

Không lâu đó, Duyệt mỹ nhân liền ban chết, t.h.i t.h.ể cũng tìm thấy.

Lưu Dương vị lão nhân mặt, đang tươi nhưng tuổi xế chiều, trong lòng chỉ khổ.

Vô tình nhất là bậc đế vương.

Tàn nhẫn nhất cũng là bậc đế vương.

Giờ Dậu đến, Hoàng Đức Toàn bước bẩm: “Khởi bẩm bệ hạ, tất cả các đại thần đều đến ạ.”

Lương Thừa đế lúc mới dậy: “ Được , đến giờ , chúng thôi nào.”

Cố Hiển Thành dậy, bước theo lưng bệ hạ.

Trong những dịp trang trọng như , hoàng hậu đương nhiên mặt, nhưng ngờ Duyệt mỹ nhân cũng ở bên cạnh bệ hạ. Không ít các đại thần lúc liền thở dài thôi , nhưng cũng ai dám mở miệng lên tiếng.

thì tìm c.h.ế.t cũng cảnh, hơn nữa, ngay cả hoàng hậu nương nương cũng gì, họ càng cần nhiều chuyện .

Cung yến hôm nay vô cùng náo nhiệt, quả thực hề kém đêm giao thừa là bao.

Lương Thừa đế nâng ly lên: “ Chư vị.”

Các đại thần cũng đồng loạt lên.

“ Cung yến hôm nay thứ nhất là vì đại tướng quân đón gió tẩy trần, thứ hai là chúc mừng Đại Lương chúng giành chiến thắng ! Còn lý do thứ ba, năm nay cũng vất vả cả một năm , chúng cùng đón Tết Lạp Bát, đó là đón Tiểu Niên*, cuối cùng là cùng đón Năm Mới !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/chuong-109.html.]

* Tiểu Niên: Tết “Tiểu Niên” (小年) của Trung Quốc còn đến với tên gọi là Tết ông Công ông Táo, ngày đưa ông Táo về trời (23, 24 tháng chạp)

Mọi lập tức đồng thanh hô to: “ Tạ ơn bệ hạ ——”

Chỉ một Cố Hiển Thành là trong lòng đầy phiền muộn.

Ý tứ là, cung yến hôm nay chỉ mới là đầu tiên, còn Tiểu Niên giao thừa đang chờ ?

Phiền c.h.ế.t mất.

Trong tiệc rượu, Cố Hiển Thành liên tục mời rượu, cũng ngừng những lời khách sáo.

Rượu qua ba tuần, Cố Hiển Thành thoáng qua bình rượu mặt.

Đây là loại rượu gì chứ.

Hắn bĩu môi.

Vậy mà còn mạnh hơn cả rượu ngũ cốc ở phương Bắc.

Lúc , Lưu Dương đang ở phía bất ngờ từ lấy một bình rượu y hệt, bất động thanh sắc đổi cho Cố Hiển Thành. Cố Hiển Thành đầy kinh ngạc, còn Lưu Dương chỉ mỉm khẽ lắc đầu.

Cố Hiển Thành nâng chén rượu lên , thấy rượu bên trong biến thành nước.

Tâm trạng trở nên hơn nhiều.

Trong khí rộn ràng và tiếng cụng ly ngớt của các đại thần, chẳng mấy ai để ý rằng mỹ nhân bên cạnh bệ hạ - Duyệt mỹ nhân- bỗng nhiên thấy tung tích.

ai bận tâm đến một chuyện nhỏ như , nhưng Lưu Dương thì rõ ràng từng chi tiết.

Kiếp , Lưu Dương rõ vì Cố Hiển Thành bên trong hòn giả sơn, nhưng trong lòng tự phỏng đoán vài khả năng.

Hoặc là, thể trong rượu vấn đề.

Không chỉ thể cho nhanh say mà thể còn tác dựng là khiến cho con sinh ảo giác.

Trà Đào Cam Sả

Đương nhiên, đây chỉ là Lưu Dương nghi ngờ như thế. Kiếp rượu đó, thể điểm sẽ xảy nữa.

Tiếp theo, chính là việc Duyệt mỹ nhân diễn trò để nhằm tạo một ít động tĩnh.

Lưu Dương chỉ thể nghĩ đến hai khả năng , may mà, trong kiếp còn là một kẻ vô danh tiểu , mà trở thành tên tuổi bên cạnh Đại tướng quân. Vì , khi Cố Hiển Thành dậy vẻ như ngoài, Lưu Dương cũng liền dậy theo.

"Ngươi mà ngay cả nhà xí cũng theo thế ?" Cố Hiển Thành chút bất đắc dĩ hỏi .

Lưu Dương giải thích với thế nào, đành : “ Tại đúng lúc cũng thôi.”

Hai một nữa ngang qua Ngự Hoa Viên, Lưu Dương vẫn luôn chú ý đến thứ xung quanh.

Nói cũng buồn , Ngự Hoa Viên rộng lớn như mà lúc một bóng .

Cẩm Y Vệ, Cấm Quân, kể cả những tiểu thái giám và tiểu cung nữ, dường như cũng thương lượng với từ , đồng loạt biến mất, thấy tăm .

Khi Lưu Dương và Cố Hiển Thành ngang qua hòn giả sơn đó, Lưu Dương khẽ nhếch môi, liếc mắt về phía một cái.

Xung quanh yên ắng, bất kỳ chút động tĩnh nào.

‘Giải quyết nỗi buồn’ xong xuôi, Cố Hiển Thành cảm thấy dễ chịu hẳn.

“ Lát nữa ngươi nuốt cái .” Lưu Dương xong thì thò tay trong tay áo lấy một viên dược đưa cho Cố Hiển Thành.

Cố Hiển Thành nhíu mày: “ Đây là cái gì nữa?”

"Cái là do vị bằng hữu cao tăng của tặng, là thuốc giải rượu đấy."

Ban đầu vốn Cố Hiển Thành nhận, nhưng nghĩ đến loại rượu mạnh trong cung yến lúc nãy, cuối cùng vẫn nhận lấy và cho miệng: “ Đa tạ. tối nay hình như ngươi đặc biệt say ?”

“ Vậy chứ ngươi nghĩ là gì ?” Lưu Dương hỏi .

“ Tối nay còn việc cần thương lượng với ngươi, còn ngươi, qua bên Tống nương tử còn ngươi một trận ?”

Cố Hiển Thành lập tức biến sắc, Tống Điềm vẫn luôn thích uống rượu, nếu đến tìm nàng mà say xỉn, cả mùi rượu, sợ là ngay cả cửa nàng cũng cho chứ.

Hắn lập tức trịnh trọng tạ: “ Đa tạ.”

Lưu Dương lắc đầu .

Hai trở bữa tiệc, Lương Thừa Đế rõ ràng chút giật .

Bất động thanh sắc mắt liếc Hoàng Đức Toàn đang hầu hạ bên cạnh.

Hoàng Đức Toàn yên lặng nhẹ nhàng lui , nhanh, cùng Duyệt mỹ nhân một một trở về .

Duyệt mỹ nhân hình như chút ảo não, ở bên tai bệ hạ nhỏ giọng mấy câu.

Lương Thừa đế sửng sốt, liếc Lưu Dương với vẻ hài lòng.

Lưu Dương như cái gì cũng tiếp tục uống rượu.

Đáy mắt lạnh băng.

Tiếp tục hổi tưởng về những chuyện ở kiếp .

Cái giá trả cho việc vạch trần âm mưu của hoàng đế là biếm quan cấp, nhưng đây là lý do cuối cùng khiến rơi cảnh nhà tan cửa nát.

Hôm nay phá hỏng việc mà bệ hạ dày công chuẩn .

Hắn , trận báo thù , bây giờ mới chính thức kéo màn.

___

Yến tiệc kéo dài mãi cho đến giờ Tỵ một khắc mới kết thúc, nhiều đại thần lúc say khướt, ngã gục bàn rượu. Lương Thừa Đế cũng rõ ràng cảm thấy chút chống đỡ nổi, Hoàng Đức Toàn hỗ trợ dìu .

Lưu Dương thở phào nhẹ nhõm, cùng Cố Hiển Thành ngoài.

Cố Hiển Thành: “ Đến bây giờ mà ngươi vẫn còn theo bản tướng ?”

Lưu Dương chuyện.

Chỉ cần hôm nay xuất cung, cũng sẽ còn phát sinh chuyện gì nữa.

Bệ hạ đạt mục đích, chắc chắn sẽ còn bước tiếp theo.

Quả nhiên, cách đó xa một tiểu thái giám đang gắng sức đuổi đến, vội vàng gọi: “Tướng quân, đại tướng quân !”

Cố Hiển Thành và Lưu Dương đồng thời cùng đầu .

“ Lại còn chuyện gì nữa?”

Tiểu thái giám : “ Bệ hạ , hôm nay cũng muộn , là ngài cứ ở trong cung?”

Trong lòng Lưu Dương đánh bộp một cái, hóa là đang chờ ở đây.

Hắn lo lắng về phía Cố Hiển Thành, còn kịp kiếm cớ,  thì Cố Hiển Thành lên tiếng , vẻ mặt tình nguyện: “ Đây là thánh chỉ ?”

Tiểu thái giám sửng sốt.

Rồi ngay lập tức : “Đâu chuyện đó, đại tướng quân, đây là bệ hạ ưu tiên cho ngài thôi mà.”

Cố Hiển Thành ừ một tiếng: “ Vậy nhờ ngươi tạ ơn bệ hạ, liền cả đầy mùi rượu, là thúi, còn thói quen nhận giường, còn ngủ ngáy, dám quấy rầy bệ hạ , cáo từ.”

Cái thì tên tiểu thái giám lường , ngơ tại chỗ.

Phải đợi khi Cố Hiển Thành xa mới hồi phục tinh thần .

Không ...

Nhất định là bệ hạ chuẩn cho một đại tướng quân một cung riêng a ! !

Cuối cùng cũng khỏi hoàng cung, Lưu Dương nở nụ .

“ Những lời của ngươi, nếu ban ngày mà thấy, chắc chắn sẽ gây sóng gió lớn.”

“ Kinh thành dễ mà dậy sóng như . Biết cũng , cứ để bọn họ cho rằng bản tướng là kẻ thô lỗ, phép tắc, càng !”

Trong hoàng cung cái gì ho mà ở chứ.

Hắn còn đang nóng lòng nhanh về tới nhà để ôm tức phụ mềm mềm thơm thơm của kìa.

Lão bà hài tử đầu giường ấp áp, so với bất kì  tổ vàng tổ bạc nào cũng đều hơn nhiều.

Lưu Dương theo bóng lưng , bất đắc dĩ mỉm . Đột nhiên, cảm thấy ơn giúp đỡ, nhưng nghĩ đến những gì sắp tới…

Xem tìm thời gian đến thăm Tống trù nương một chuyến mới .

Lưu Dương đó một lúc lâu mới rời .

---

Càn Thanh Cung.

Lương Thừa đế đang cau mày Duyệt mỹ nhân đang quỳ mặt.

Ngoài còn một thuật sĩ Tây Vực.

“ Trước đây, các ngươi cam đoan với trẫm như thế nào ?”

“ Chút việc nhỏ như mà cũng xong, giữ các ngươi ích gì nữa?!”

Duyệt mỹ nhân run rẩy đáp: “ Hồi bẩm bệ hạ, thật sự chuẩn xong tất cả, nhưng ngờ tối nay, đó luôn ở bên cạnh Cố tướng quân như hình với bóng, rời nửa bước, thật sự thời gian tay .”

Thuật sĩ cũng : “ Bệ hạ, thuốc của thần tuyệt đối sai sót, loại thuốc màu mùi vị, đối với thì gây tổn hại gì, nhưng thể tạo ảo giác, chỉ là tướng quân phản ứng gì.”

Lương Thừa đến ngừng lời định , về phía Hoàng Đức Toàn.

“ Đi hỏi xem hôm nay là ai rót rượu cho Hiển Thành.”

“ Vâng ạ.”

Lương Thừa đế : “ Người bên cạnh là ai?”

Hoàng Đức Toàn: “ Là mưu sĩ của Thành Dương Quân, họ Lưu. Theo lý mà , với phẩm cấp của thì thể nào tham dự cung yến , nhưng hiểu tại đại tướng tướng quân mang theo , và còn thường xuyên ở bên cạnh.À , đúng , túc trí đa mưu, hình như nhiều đánh lui quân địch đều là nhờ mưu kế mà đề , ở trong quân uy vọng.”

Lương Thừa đế ồ một tiếng.

“ Xem là một nhân tài, thì bớt chút thời gian cho mời đến để trẫm gặp một .”

“ Vâng ạ.”

Cuối cùng, Lương Thừa đế  xuống mỹ nhân đang còn run rẩy quỳ mặt đất.

“ Trẫm cho ngươi một cơ hội nữa, nhưng nếu vẫn vô dụng như , thì cần xuất hiện mặt trẫm nữa. Nghe hiểu ?”

“Thần hiểu ...”

Lương Thừa đế nhéo nhéo mi tâm: “ Cút xuống.”

Duyệt mỹ nhân run rẩy lui xuống.

Mà lúc , Hoàng Đức Toàn đang bên ngoài điện, kinh hãi thốt lên: “ Điện hạ, ngài đến đây ?”

Thái Tử Duật bước đến ngoài điện, vặn va ánh mắt của Duyệt mỹ nhân đang .

Hắn thu ánh mắt tiếp tục .

“ Phụ hoàng.”…

Loading...