Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 135: Lý do buông xuôi.
Cập nhật lúc: 2025-06-22 14:21:14
Lượt xem: 159
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liễu Đường điềm nhiên : "Không cần thiết."
Không cần gọi viện binh ?
Nếu Liễu thành sớm việc Thượng Quan gia tự ý rút ma khí mà vẫn thể giải quyết, điều đó chứng tỏ thế lực của Liễu thành đủ sức chống thế gia.
khi sư tay, cục diện sẽ lập tức đảo chiều.
Xem , vị Ngũ sư thực sự đơn giản.
Trong khoảnh khắc, vô suy nghĩ lướt qua tâm trí Tô Chước.
nàng hỏi.
Bây giờ lúc truy cứu đến tận cùng.
Trên trung, quanh lão giả tỏa khí tức nguy hiểm, linh trận ẩn giấu trong phủ khổng lồ cũng dần thức tỉnh, điều động linh lực cuồn cuộn.
"Không cần chờ Thái Thượng trưởng lão, một cũng đủ để tiêu diệt lũ sâu kiến các ngươi!"
Các tu tiên giả ẩn nấp trong đại trạch cảm nhận linh lực cuồng loạn bao trùm khắp nơi, lập tức ẩn , dõi mắt quan sát cuộc chiến cao.
Mông Nghiệp hờ hững : "Ngươi thấy lạ ? Vì ai đáp ngươi? Bởi vì bọn họ còn lo xong."
Sắc mặt lão giả khẽ biến, lập tức phản bác: "Không thể nào!"
ngay khoảnh khắc Mông Nghiệp câu đó, trong lòng lão xuất hiện một tia d.a.o động.
Một gia tộc tấn công, theo lẽ thường, các Thái Thượng trưởng lão đáng lẽ đến từ lâu.
Dù Huyền Mông giới quy định rằng tu tiên giả Dung Hồn cảnh can dự thế tục nhưng nếu gia tộc sắp tiêu diệt, kẻ ngu mới ngoan cố tuân thủ quy tắc đó.
Chẳng lẽ thực sự chuyện xảy ?
Vậy gia tộc ?
Tại là hôm nay? Sao đó hề dấu hiệu gì?
Khi tâm trí lão đang rối loạn, một luồng kiếm khí bỗng chốc lao đến, đ.â.m thẳng mặt lão !
"Trò trẻ con!"
Lão trừng mắt, phất trần trong tay vụt qua, chắn ngay kiếm khí.
Uy áp Hóa Thần cảnh bùng nổ, hóa giải đòn tấn công vô hình .
Ầm!
Linh khí chấn động, bạch hạc giương cánh lùi hàng chục trượng.
Mông Nghiệp vẫn thẳng thanh kiếm, ánh mắt thoáng nét giễu cợt.
Đồng tử lão giả co .
Trong luồng khí tức trầm và nội liễm , lão cảm nhận một mối nguy hiểm từng .
Tên ... tuyệt đối thể giữ !
Lão híp mắt, cố lấy bình tĩnh: "Ngươi khiến d.a.o động?"
Mặc dù linh trận trong phủ phá hủy ít nhưng phần lớn hệ thống phòng ngự vẫn còn nguyên vẹn.
Linh lực bạo động sự điều khiển của lão cuồn cuộn b.ắ.n lên trung, ánh sáng lạnh lẽo lóe lên tựa vạn tiễn đồng loạt rời cung!
Từ cao từ mặt đất, cảnh tượng đều chấn động đến mức khó tin.
Linh trận xung quanh bảo khố phá hủy, thần thức của Tô Chước vẫn thể cảm nhận rõ ràng nguy cơ trùng trùng từ bốn phương tám hướng.
Huống hồ, mục tiêu của đợt công kích chính là trung tâm của trận chiến.
Tim nàng khẽ siết . ... trong nền trời xanh thẳm, một bóng áo đen lao xuyên qua vạn mũi linh tiễn.
Thế trận linh tiễn nổ tung!
Vô mảnh linh lực b.ắ.n , nhưng giữa cơn bão , Mông Nghiệp đặt chân lên đỉnh đầu con bạch hạc, mũi kiếm trong tay xuyên thẳng tim lão giả!
Phụt!
Kiếm khí bộc phát, nát tâm mạch của đối phương, linh hải vỡ vụn, kinh mạch đứt đoạn - thậm chí cho lão cơ hội tự bạo.
Máu tươi trào từ khóe miệng, lão giả trợn trừng mắt gương mặt trẻ trung nhưng lạnh lùng đến tàn nhẫn mặt.
"Ngươi... ngươi Đan Tu!"
Mông Nghệ thu kiếm, thản nhiên đáp: "Ta là…"
Lão giả phun một ngụm m.á.u lớn, giọng run rẩy: "Kiếm Tu! Ngươi là Kiếm Tôn! Sao ngươi sớm!"
Nếu ngay từ đầu bộc lộ thiên phú như thế, xin một lời công đạo từ những kẻ tối cao của Thượng Quan gia thì dù diệt cả gia tộc , thậm chí đoạt quyền lực của Thượng Quan gia, các Thái Thượng trưởng lão cũng thể đồng ý.
Một trận chiến vượt cấp như thế, sức mạnh mà Mông Nghiệp thể hiện chỉ danh hiệu Kiếm Tôn mới thể giải thích .
Dung Hồn cảnh mà là Kiếm Tôn!
Chiến tích phá vỡ ranh giới, chắc chắn g.i.ế.c c.h.ế.t Hóa Thần cảnh là tình cờ, mà là thực lực!
Thu Vũ Miên Miên
Tuổi còn trẻ mà đột phá đến cảnh giới Kiếm Tôn. Trong bất kỳ tông môn đỉnh cấp nào chuyên về kiếm đạo, đều thể vững ngôi vị nhất trong hàng chục thế hệ tử.
Không chỉ đại diện cho thực lực mạnh mẽ mà còn nghĩa lĩnh ngộ đại đạo vô thượng về kiếm pháp. Sợ rằng , sẽ trở thành lão tổ một đời của tông môn đầu.
Dòng suy nghĩ của lão giả kịp dứt thì sinh mệnh kết thúc.
Trước khi chết, trong lòng lão chỉ còn một nỗi hối hận sâu sắc.
Nếu sớm như thế, lão thà giống các Thái Thượng trưởng lão, lựa chọn mặc kệ tất cả, lo cho bản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-135-ly-do-buong-xuoi.html.]
Mông Nghiệp đặt chân lên trường kiếm.
Bạch hạc thét lên một tiếng ai oán, mang theo t.h.i t.h.ể lão giả lao giữa trời xanh.
Giữa tiếng kêu thảm thiết của bạch hạc, đám Thượng Quan gia sợ hãi đến vỡ mật.
Trước đó, bọn họ thế mà cho rằng kẻ là Đan Tu?
"Đây là... Thượng Quan Dã?"
"Thượng Quan Dã thực sự thừa kế thiên phú của gia chủ đời ! Đối đầu với , gia tộc thật quá hồ đồ!"
"Chẳng lẽ Thượng Quan Dã diệt tộc?"
Tình thế hiện tại hiển nhiên thể cứu vãn nữa.
Trong khoảnh khắc, lòng Thượng Quan gia bỗng trở nên bàng hoàng.
Thượng Quan Dã rằng chỗ dựa của bọn họ lo còn xong.
Nếu đây là phô trương thanh thế thì nghĩa là cả gia tộc thực sự đang bờ sụp đổ!
Liệu họ còn tiếp tục bán mạng cho gia tộc ?
...
Bên trong viện bảo khố.
Mọi đều im lặng.
Nếu vì Liễu Đường mặt ở đây, e rằng bọn họ hét lên vì kinh ngạc từ lâu.
Dù Liễu Đường ở đây, Tô Chước vẫn tiếng truyền âm dồn dập trong đầu cho nên gì.
Cung Hà: "Ta c.h.ế.t chắc ! Ta mà dám cãi Ngũ sư ! Tiểu Cửu, nhất định đừng để Ngũ sư đánh ! Nếu , sẽ mất Lục sư đấy!"
Diêm Nguy Nhiên: "Bảo sư phụ luôn cảm thấy luyện kiếm như tên ngốc. Tất cả là tại Ngũ sư quá biến thái! Không lẽ Kiếm Tâm bẩm sinh của là hàng giả?"
Mục Dự Chu: "Ngũ sư mạnh như , chúng còn cố gắng gì nữa? Hay là về nghỉ ngơi thôi. Dù thì tương lai của tông môn cũng dựa sư gánh vác cả ..."
Tô Chước: "..."
Mông Nghiệp chắc chắn ngờ rằng kiếm đạo của trở thành cái cớ để các sư buông xuôi.
Quá hoang đường!
Tô Chước thể truyền âm nên chỉ thể nở nụ vô cảm, sang hỏi Tiểu Kiếm: "Đây cũng tính là Kiếm Ý ?"
Tiểu Kiếm: "Đây là kiếm khí... Có Kiếm Ý mới tạo uy lực như ."
"Kiếm đạo của đến từ một loại 'thuật' nào đó, mà xuất phát từ tâm cảnh. Không bắt chước , mà cũng chẳng cần bắt chước. Ngươi chỉ cần quan sát là đủ."
Tô Chước khẽ nhíu mày: "Kiếm đạo xuất phát từ tâm cảnh thì ?"
Tiểu Kiếm: "Lòng là thứ dễ đổi nhất. Ngươi nghĩ xem, đem kiếm đạo quan trọng như ký thác tâm cảnh, đáng tin ?"
Tô Chước do dự: " sư mạnh như ..."
Tiểu Kiếm: "Đừng giả vờ ngây thơ nữa! Ngươi tại mạnh ?"
Đương nhiên Tô Chước hiểu rõ.
Mông Nghiệp một chấp niệm trong lòng - một chấp niệm khiến ngại dấn con đường sinh tử. Chừng nào chấp niệm còn tồn tại, kiếm của sẽ mãi là kiếm sát thần phật, vô địch thiên hạ.
nếu tâm cảnh đổi, kết cục sẽ thể đoán .
Tô Chước hồn, đảo mắt quanh.
Mọi đều đang ngây về phía bầu trời.
Tô Chước lên tiếng: "Ta phá linh trận để luyện tay."
"Luyện tay?"
Liễu Đường nghiêng đầu nàng, ánh mắt sững , dường như cảm thấy khó xử.
Dẫn bọn họ đến đây quan sát cũng , chắc chắn Mông Nghiệp ngại để sư sư chứng kiến trận chiến giữa các tu tiên giả cao cấp.
Đây là cơ hội khó đối với tử trẻ tuổi.
để bọn họ tay thì là chuyện khác.
Tô Chước vận chuyển võ mạch, hì hì: "Tiểu Đường tỷ tỷ yên tâm ! Ta rành về linh trận, phá nhanh!"
Diêm Nguy Nhiên: "Bọn mạnh như , sẽ gặp nguy hiểm ."
Hai còn cũng gật đầu đồng ý.
Liễu Đường gì trong chốc lát, nhưng cuối cùng vẫn chiều theo bọn họ, chỉ dặn dò: "Không tháo mũ choàng!"
Cả nhóm đồng loạt đồng ý, lập tức hành động.
Những bóng khoác áo choàng nhanh chóng rời như những cái bóng đen lướt qua màn đêm.
Liễu Đường khẽ lắc đầu, lấy một tấm ngọc giản, mở xem.
Đầu ngón tay thon dài khẽ ấn lên huyệt thái dương, ánh mắt mang theo vài phần bất đắc dĩ.
Quả nhiên, cùng một sư môn với Mông Nghiệp thì thể nào bớt lo .
Nàng mím môi, trầm giọng : "Trông chừng bọn họ."
Lời xong, ai hồi đáp.
Vài luồng khí tức âm thầm ẩn nấp xung quanh viện bảo khố lặng lẽ biến mất.