Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 140: Cái này phải lĩnh ngộ thế nào đây?
Cập nhật lúc: 2025-06-24 13:11:53
Lượt xem: 152
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chước kinh ngạc: "Chỉ đơn giản thôi?"
Nàng ngờ tới.
Nghe , Nhiếp Đức Hải nhịn bật .
Lời sai, chỉ là... ngạo mạn.
Lạc Thương Sơn cũng bất giác liếc nàng, bật .
Tô Chước mơ hồ khó hiểu, đám trưởng bối đang cái gì.
Lạc Thương Sơn : "Những thứ tà môn ma quái , thì cứ để nó , đồ ."
Nhiếp Đức Hải thở dài: "Lời nguyền trong bộ phi đao ăn sâu bén rễ, trừ khi rèn từ đầu, nếu thì chẳng cách nào loại bỏ. Ngươi nghĩ những khác thế gian đều là kẻ ngốc cả ?"
Lạc Thương Sơn trầm ngâm: "Rèn sẽ tổn hại quá nhiều linh tính, tìm cách khác ."
Tiểu Kiếm lập tức kêu réo ầm ĩ: "Ta chỉ bộ ! Chúng !"
Tô Chước: "..."
Ngươi tự mà với bọn họ .
Tiểu Kiếm đau lòng khôn xiết: "Tô Chước, nếu ngươi từ bỏ bộ phi đao , thật sự sẽ buồn đó!"
Tô Chước còn bi thương hơn: "Ngươi buồn thì cũng thể bắt tìm c.h.ế.t !"
Nhiếp Đức Hải tranh luận với Lạc Thương Sơn, chỉ hỏi Tô Chước: "Ý sư điệt thế nào?"
Lạc Thương Sơn cũng sang nàng.
Hai vị tu tiên giả Lâm Hư cảnh đồng loạt dõi mắt về phía nàng, Tô Chước bỗng dưng hiểu cảm giác mà Nhật Nguyệt kiếm từng trải qua khi trong tay Lạc Thương Sơn.
Bề ngoài nàng tỏ bình tĩnh nhưng trong lòng như thể chuẩn chịu chết: "Con và nó khá duyên, cứ lấy nó ."
Lạc Thương Sơn khó hiểu: "Tiểu Lục dạy con? Con nó là thứ gì mà dám duyên với nó?"
Tô Chước khựng : "Không ... là do con tự cảm thấy..."
Rốt cuộc Lục sư hình tượng gì kì ?
Ngay cả sư phụ cũng chủ động kéo gánh tội .
Tô Chước thầm thương cảm Lục sư một giây, suýt nữa bật , nhưng cuối cùng cố nhịn , nghiêm túc hỏi: "Sư phụ thấy bộ phi đao ?"
Nhìn vẻ mặt ngây thơ vô tội của tiểu đồ , Lạc Thương Sơn á khẩu.
Nếu , chẳng cần mang hộp đao đến cho sư thẩm định.
Chỉ cần tùy tiện chọn bộ khác là xong.
Vô Minh Kiếm Phong vốn nội tình sâu lường , nhưng Lạc Thương Sơn là vực chủ, tất nhiên rõ kho tàng hiện những gì.
Phi kiếm khó tìm, mà bộ kiếm đáp ứng yêu cầu của Tô Chước, đến mức đủ lọt mắt thì càng .
Nhiếp Đức Hải : "Sư điệt là thể gánh vác trọng trách! Sư cần lo lắng, hành động năm đó của còn thái quá hơn nhiều."
Tô Chước hiếu kỳ về phía tông chủ.
Thái quá đến mức nào?
Lạc Thương Sơn chút biểu cảm ông .
Nhiếp Đức Hải đương nhiên đời nào vạch trần vết đen của sư ngay mặt , vẫn thản nhiên uống như chuyện gì xảy .
Tô Chước đột nhiên : "Sư phụ, con từng xem Ngũ sư xuất kiếm. Thực , nếu chỉ tu luyện theo lối bình an thì thể đạt tới cảnh giới quá cao, đúng ?"
Một khi bước cảnh giới Kiếm Tôn, chỉ hiếm địch thủ trong cùng cảnh giới mà ngay cả khi vượt cấp giao chiến, vẫn thể g.i.ế.c trong nháy mắt.
Điều trông vẻ mạnh, và cũng thực sự hiếm .
Người bình thường luyện kiếm hàng trăm năm, tu đạo cả đời, đến c.h.ế.t cũng chắc chạm đến cánh cửa huyền diệu .
Tô Chước rõ Mông Nghiệp luyện kiếm theo cách nào, nhưng nàng linh cảm rằng vị Ngũ sư kiếm đạo kinh chính là lượng vong hồn kiếm nhiều nhất. Khi tay, còn vẻ trầm lặng nội liễm, nhưng một khi nảy sinh sát ý, chỉ riêng ánh mắt thôi cũng đủ hóa thành một sát thần thực thụ.
Lạc Thương Sơn phủ nhận: "Phải."
Hắn cúi mắt, chăm chú tiểu đồ , hỏi: "Con tu luyện theo cách của Ngũ sư , tại ?"
Tu luyện thể mơ hồ hồ đồ, nhưng một khi chọn con đường liều mạng, nhất định một lý do.
Nếu là vì thù hận, ngay cả Lạc Thương Sơn cũng trong Tô Chước chút oán hận nào đối với bất kỳ ai.
Dù là đối mặt với Tô gia bất cứ nào của Tô gia, nàng chỉ ứng phó qua loa, chút sát khí hận thù nào.
Nếu là vì cầu tiến, nàng chăm chỉ, nhưng tuyệt đối kiểu nóng lòng cầu thành, nàng còn thể vui vẻ luyện những linh quyết cơ bản như một kẻ thiếu não thực thụ mà.
Tô Chước suy nghĩ một chút, : "Các sư đều mạnh, chỉ con quá yếu."
Lạc Thương Sơn tin lắm: "Chỉ vì thế thôi?"
Tô Chước kiên quyết gật đầu: " !"
Đương nhiên, chỉ thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-140-cai-nay-phai-linh-ngo-the-nao-day.html.]
Dù cũng thể rằng nàng lo lắng sư môn nhân vật chính gây rắc rối nên mới sốt ruột như .
Ngoài , nàng còn đang cần một kỹ năng ngự kiếm ở Tiên Thiên cảnh.
Toàn bộ tông môn, chỉ Đệ Cửu Vực là thói quen xách bay khắp nơi.
Thảm hơn nữa là xách chỉ mỗi nàng.
Sử dụng pháp bảo để phi hành nhanh bằng kiếm, mỗi khi thấy nàng bay quá chậm, các sư tiện tay tóm nàng theo.
Bây giờ nàng cũng xem như là một chút danh tiếng , thấy cảnh thì mất hình tượng lắm!
Nhiếp Đức Hải hộp đao, chút cảm khái: “Thiên Môn Ngục Huyền Kim vốn quý giá, mà Huyền Kim thuần túy mất linh tính như thế càng hiếm . Có thể quyết đoán chọn lấy, tiểu sư điệt con mắt tệ.”
Tô Chước lập tức thấy Tiểu Kiếm bắt đầu tung hứng khen ngợi: "Ngươi cũng mắt đấy, tông chủ!"
Dù thì cũng chính nó chọn mà.
Tô Chước thật: "Là sư chọn."
Nhiếp Đức Hải chút bất ngờ: "Quan hệ trong sư môn các ngươi thật sự ."
Lạc Thương Sơn nâng mắt lên, kéo chủ đề trở hộp đao: "Làm để áp chế lời nguyền? Lão Túc xuất quan ?"
Với tu vi của bọn họ, hủy diệt bộ phi đao thì dễ nhưng nếu hủy mà chỉ áp chế lời nguyền thì thực sự chút khó khăn.
Nhiếp Đức Hải thở dài: "Túc sư tìm ba , mà còn xuất quan."
Lạc Thương Sơn hề tỏ chút áy náy nào: "Hắn đến đúng lúc."
Tô Chước nghĩ bụng: Không đúng lúc chỗ nào?
Lúc sư nương ở Đệ Cửu Vực, sư phụ lười giao tiếp với khác, các sư trốn học còn vui vẻ hơn hẳn.
Có vẻ như Nhiếp Đức Hải cũng rõ điều , nên gì thêm mà sang hỏi Tô Chước: "Sư điệt còn thắc mắc gì ?"
Tô Chước thực sự đổi cách về vị tông chủ . Xét về sự kiên nhẫn, Nhiếp Đức Hải đúng là giống một vị sư phụ nhất trong những cường giả mà nàng từng gặp...
Ngoại trừ việc quá xem trọng Tô Ly Ly thì gần như khuyết điểm chí mạng nào.
Mà , vẻ ông cũng đặt kỳ vọng nhiều Tô Ly Ly.
Vậy thì, nếu đối mặt với kiếm đạo của Tô Ly Ly, tử Đệ Nhất Vực sẽ bớt nguy cơ đả kích hơn ?
Trong đầu Tô Chước xoẹt qua vô suy nghĩ, nhưng cuối cùng chỉ chọn một câu hỏi quá quan trọng: “Bộ phi đao từng đưa đến Thiên Quan Môn, tại bọn họ xử lý ?”
Lẽ nào nó nguy hiểm đến mức ngay cả một trong mười đại tông môn chỉ xếp thánh địa và thần tông cũng giải quyết nổi?
Nhiếp Đức Hải : “Với phận của mang đao đến, đương nhiên thể gửi nó tay những đạo sĩ quyền lực lớn nhất trong Thiên Quan Môn, nên xử lý cũng thôi. Hơn nữa, vốn dĩ bọn họ cũng tranh giành với đời, dù bỏ công sức xử lý thanh pháp khí thì cũng giao nó cho ai dùng.”
Tô Chước bừng tỉnh ngộ: "Hóa là tìm nhầm ."
Nhiếp Đức Hải nhạt.
Những chuyện thế , vốn dĩ đến lượt những cấp bậc như bọn họ tay.
Nhiếp Đức Hải : “Hôm nay sẽ cho mang hộp đao đến Đệ Bát Vực.”
Lạc Thương Sơn khẽ gật đầu: “Được.”
Hắn dậy, dẫn theo đồ rời .
Nhiếp Đức Hải thoải mái tiếp tục uống .
Sư phụ và tông chủ cần khách sáo với , nhưng Tô Chước vẫn là tiểu tử, nên lễ phép lời cảm ơn.
Sau khi từ biệt tông chủ, nàng lập tức phi đuổi theo sư phụ, mà lúc nào cũng lạnh lùng như chẳng hề quen ai.
Trở Đệ Cửu Vực, Tô Chước lập tức đến Tụ Linh Phong.
Vì về sớm nên nàng cũng vội đến Thí Luyện Cốc một ngày.
Mà đó, nàng đến chỗ Thú Thần Bia.
Nàng đưa tay chạm tấm bia, nhưng cảm nhận gì cả.
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước hỏi Tiểu Kiếm: "Lĩnh ngộ cái như thế nào?"
Tiểu Kiếm đáp: "Tất nhiên là tùy duyên ! Ngươi thần thú, Thú Thần Bia để ý đến ngươi còn tùy tâm trạng nữa. Đợi khi nào nó vui vẻ !"
Tô Chước: "..."
Lúc , từ xa truyền đến một tràng âm thanh ồn ào.
Tô Chước về hướng đó, chỉ thấy một con chim ưng từ trong rừng xuyên qua tầng tầng lớp lớp tán cây, bay thẳng về phía nàng.
Nàng còn kịp giấy phép bay cho yêu thú, nếu dù thể ngự kiếm, nàng cũng thể nhờ con chim ưng chở bay lung tung trong tông môn.
Ngay com chim ưng, Mục Dự Chu đang ngự kiếm đuổi theo, tức giận quát lớn: “Cười? Ngươi cái gì?”
Chim ưng chột , khẽ "cạc cạc" hai tiếng.
Dù cũng thể rằng nó đang hả hê chứ?