Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 183: Đại tiểu thư

Cập nhật lúc: 2025-07-23 15:27:39
Lượt xem: 100

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi đều nghĩ rằng Thẩm Phong Trầm hẳn tuyệt vọng , bật : “Các ngươi g.i.ế.c c.h.ế.t Thiên Quỷ.”

Giọng của vẫn còn trẻ, nhưng ngữ điệu vô cùng tàn nhẫn, giống như lời trăn trối, mà như thể nắm chắc phần thắng trong tay.

Quỷ Vực dĩ nhiên sẽ tạm thời rút lui, nhưng ai ai cũng rằng, bao giờ thể tiêu diệt lũ quỷ loạn ở thế giới .

Một vị trưởng lão của Long Vũ Môn gằn: “Ngươi lo cho bản thì hơn.”

Linh lực tụ trong tay ông , sắp sửa tay.

Ngay lúc , Thẩm Phong Trầm phun một ngụm m.á.u tươi, đồng tử giãn .

Kinh mạch đứt đoạn, sinh cơ tiêu tán.

Chỉ trong chớp mắt, t.h.i t.h.ể khô quắt , còn đường cứu vãn.

Tay cầm kiếm của Tô Chước khựng .

Theo lý mà , sự theo dõi của nhiều cường giả như , chút cơ hội nào để trốn thoát, dù chỉ là một tia hồn phách xuất hiện cũng sẽ đánh tan.

Thu Vũ Miên Miên

Bây giờ, thực sự c.h.ế.t một cách triệt để.

Những mặt ở đó bắt đầu chửi mắng.

Dù thế nào nữa, mất một trợ lực vô cùng quan trọng như Thiên Quỷ, Thẩm Phong Trầm cũng chẳng còn công cụ dễ dàng điều khiển quỷ nữa.

Cái tên "Thẩm Phong Trầm" từ nay đóng định .

Một Tà Tu gây loạn Long Vũ Môn, hãm hại tử của thần tông, cuối cùng giết.

Tất cả những ở đây đều là nhân chứng.

Nếu dám xuất hiện nữa thì sẽ trở thành địch nhân của vô tông môn.

Vị trưởng lão Long Vũ Môn t.h.i t.h.ể khô quắt , cơn giận vẫn nguôi, đầu một tử: “Ném t.h.i t.h.ể của bãi tha ma... Không, báo cho Thẩm gia đến nhận.”

Tấn trưởng lão lo lắng : “Để thần tông xử lý.”

Những khác hiểu ẩn tình trong đó, nhưng là trưởng lão thần tông, tất nhiên ý đồ của đám Quỷ Tu suốt chặng đường .

Dù là lúc Chử Giáng tay khi Thẩm Phong Trầm liều mạng, mục tiêu đều nhắm tử của thần tông bọn họ.

Trong lúc đang bàn tán sôi nổi, Tô Chước cuối cùng cũng tìm cơ hội hỏi Ông trưởng lão: “Trưởng lão, c.h.ế.t ?”

“Đương nhiên.”

Tô Chước gật đầu, nhịn tò mò: “Ngài chẳng Thiên Quỷ đến thì cứ đánh c.h.ế.t nó ?”

Thế mà bây giờ Thiên Quỷ vẫn chết?

Ông trưởng lão: “…”

Lúc đó ông cũng ngờ nó sẽ thực sự xuất hiện! Thiên Quỷ là thứ nghìn năm khó gặp một .

Ông trưởng lão thành thật đáp: “Muốn diệt trừ Thiên Quỷ tiên áp chế, tiêu hao sạch lời nguyền bên trong, đó mới thể xóa bỏ căn nguyên. Nếu , Thiên Quỷ sẽ nhanh chóng tái sinh.”

Tô Chước: “... Được .”

Nàng còn tưởng vị trưởng lão bí phương gì đó cho nên mới cực kỳ tự tin, hóa lúc chỉ là linh tinh để lừa trẻ con mà thôi.

Sau khi áp chế Thiên Quỷ, xử lý những việc tiếp theo trong Long Vũ Môn vẫn cần thêm một thời gian.

Vì sự việc trọng đại, nhóm tu sĩ thứ hai do thần tông cử nhanh chóng đến nơi.

Tô Chước và Hoàn Miểu thành công lẻn khỏi Long Vũ Môn, trong thành.

Trước đó xảy nhiều chuyện lớn như , Tư lão dám lười biếng nữa, hiện theo bọn họ.

Nhờ Tư lão bảo hộ, các trưởng lão thần tông cũng phá lệ yên tâm để hai tiểu tử ngoài.

Tần Dĩ Luật thoát , dù yên lòng cũng đành chịu, khi chỉ thể dặn dò Tô Chước: “Nếu gặp chuyện gì mà Tư lão giải quyết , nhớ gọi sư phụ.”

Tư lão nghĩ đến chuyện vẫn cảm thấy cạn lời, nếu thực sự gặp chuyện ngay cả ông cũng ứng phó nổi, cần gọi Lâm Hư cảnh đến, thì e rằng cả tòa thành cũng còn tồn tại nữa.

Những tranh đấu trong Long Vũ Môn hề ảnh hưởng đến sự phồn hoa trong thành.

Khi tin tức truyền , kết cục “kẻ ác trừng phạt” ai ai cũng , kể chuyện trong tửu lâu những câu chuyện cũ bằng tin đồn mới nhất, đoán mò suy diễn, kể một cách sinh động, thu hút ít quan khách.

Đi đường, Tô Chước hỏi Hoàn Miểu: “Tỷ từng dạo phố ?”

Hoàn Miểu lắc đầu: “Chưa từng.”

Từ nhỏ sống trong một thế tộc nghiêm khắc, những việc cần thiết như thế cũng là lẽ thường. Chỉ cần là thứ cần, một câu là sẽ sắp xếp, còn nếu đó là thứ trưởng bối cho phép, thì chẳng cách nào .

Hoàn Miểu cái gì cũng thấy mới mẻ, suốt dọc đường mua mua nọ, Tư lão thậm chí suýt móc linh thạch theo kịp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-183-dai-tieu-thu.html.]

Nàng cầm một món đồ nhỏ, hỏi Tô Chước: “Ngươi cái ?”

Tô Chước: “Cái tỷ cũng mua ? Trống lục lạc… , cần .”

Hoàn Miểu cầm trống lục lạc, lắc lắc: “Hồi nhỏ từng thấy thứ .”

Tô Chước nghĩ nghĩ “Ta từng thấy, nhưng qua trong sách.”

Chơi đùa một lát vì tò mò, Hoàn Miểu cất món đồ nhỏ thứ tám mươi ba mà bản mua nhẫn trữ vật.

Ban đầu, Tô Chước dự định “tình cờ gặp gỡ” thánh địa, nhưng đó mải mê dạo phố.

, chắc thánh địa tâm trạng thả lỏng cho tử tự do hành động .

Trước đó, nàng chú ý đến tỷ Tô gia trong đội ngũ của thánh địa.

Trong cốt truyện gốc, hai tỷ sẽ gặp nam chính Thẩm Phong Trầm tại một tiệm trang sức trong Long Vũ Môn, bởi vì cái khác biệt với Tô Ly Ly nên trong lòng sinh đố kỵ, từ đó dẫn đến hàng loạt tình tiết đấu trí đấu dũng.

Lần cả hai nhân vật chính đều mặt, sẽ phát triển thế nào.

Dạo bước dọc theo phố phường, Tô Chước linh cảm, bước một tiệm vải, quả nhiên thấy vài tử của thánh địa đang chọn vải vóc.

Long Vũ thành Long Vũ Môn tọa trấn, đây là thành thị phồn hoa nhất vùng , các loại gấm vóc đặc sản từ các tòa thành lân cận đều nổi danh trong giới.

Chú ý đến bọn họ, vẻ mặt mấy thiếu nữ đều trở nên mất tự nhiên.

Hoàn Miểu phớt lờ bọn họ.

Tô Chước cũng quá bận lòng, theo chân Hoàn Miểu dạo quanh khắp nơi.

Chẳng bao lâu, tầm mắt của hai nhóm giá hàng ngăn cách.

Hoàn Miểu tò mò quan sát hoa văn gấm, đột nhiên rơi trầm tư.

Ngón tay nàng lướt nhẹ bề mặt mềm mại của tấm vải gấm, nhưng khí tức quanh xuất hiện cảm giác áp bức rõ rệt, dường như mang theo sát ý.

Tô Chước: “…”

Quả nhiên đây chính là thiên tài ? Đi dạo phố cũng thể ngộ đạo.

Chẳng bao lâu , khí thế quanh nàng lắng xuống, đôi mắt khôi phục vẻ trong trẻo.

Theo tiếng bước chân vang lên, một giọng rụt rè cất lên: “Đại tiểu thư.”

Hai đầu .

Tô Chước : “Ta còn là đại tiểu thư Tô gia nữa, ngươi gọi thẳng tên .”

Tô Tú Ngọc dám lên tiếng.

Tô Chước chẳng hề ngạc nhiên, Tô Tú Ngọc tuy nhút nhát nhưng nắm bắt cơ hội.

Trong nguyên tác, khi Tô Chước Tô Ly Ly đè bẹp , nàng vượt qua tỷ tỷ của , trở thành địch nhân hàng đầu với Tô Ly Ly trong Tô gia, lấy mất ít tài nguyên.

Tô gia khi dạy dỗ hậu bối tôn sùng chữ “tranh”, thiên phú xuất chúng vẫn đủ, chỉ khi thể hiện giá trị xứng đáng thì đó mới thể nhận tài nguyên quý giá nhất.

Trước mười lăm tuổi, các hậu bối Tô gia tu luyện đến Tiên Thiên cảnh mới chỉ là sự khởi đầu tham gia cuộc cạnh tranh, bởi họ vẫn còn nhiều cùng thế hệ tuổi tác lớn hơn và tu vi cao hơn đè ép.

Tô Chước đưa cho nàng một bình đan dược: “Ngươi xem thuốc vấn đề gì , nếu thì uống ngay bây giờ.”

Uống ngay bây giờ?

Tô Tú Ngọc sững sờ.

Dù đan dược đựng trong bình ngọc, nhưng uy áp rõ ràng là ngũ phẩm, hơn nữa chỉ một viên.

Tô Chước suy nghĩ một chút: “Không tin thì thôi, cũng …”

Nàng thể để Tô Tú Ngọc giữ đan dược tặng kinh nghiệm cho Tô Ly Ly.

Tô Tú Ngọc vội vàng : “Ta uống!”

Nàng đổ đan dược , thèm mà trực tiếp đưa miệng.

Trong chớp mắt, linh áp quanh nàng đổi, một lúc mới dần định .

Không ngờ đây chính là loại Ngưng Tâm đan mà nàng khổ công thu thập dược liệu để luyện chế, thậm chí phẩm chất còn gần đạt đến cực phẩm, tim Tô Tú Ngọc đập loạn nhịp, ngây hồi lâu, mới : “Cảm ơn đại tiểu thư.”

Tô Chước lười sửa cho nàng nữa, chỉ : “Đừng tiết lộ chuyện ngoài.”

Tô Tú Ngọc gật đầu, ánh mắt phức tạp: “Vâng.”

Tô Tú Ngọc tính cách hướng nội, điểm nổi bật nhất chính là nhẫn nhịn và cẩn trọng, hơn nữa tâm tư tỉ mỉ, cần lo nàng sẽ lỡ miệng, thậm chí nàng thể tự nghĩ một cái cớ hợp lý để giải thích nguồn gốc đan dược .

Để tránh nàng suy nghĩ quá nhiều, Tô Chước dứt khoát rõ ràng: “Ta ý giúp ngươi, chỉ là ngươi tranh thắng Tô Ly Ly, nếu ai tranh , Tô gia sẽ dốc bộ tài nguyên của thế hệ cho nàng .”

Nói thì , nhưng Tô Chước cũng đặt quá nhiều kỳ vọng, dù cũng chỉ là một bình đan dược, thuận đường mà thôi.

Loading...