Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 189: Tiết kiệm thời gian!

Cập nhật lúc: 2025-07-26 12:29:12
Lượt xem: 83

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước mặt con hung thú , hai bọn họ tự bảo vệ thành vấn đề nhưng để vượt ải, tự bảo vệ bản đủ, họ g.i.ế.c con hung thú .

Phòng ngự của nó vô cùng mạnh mẽ.

Thời gian qua, Cao Chiếu chỉ đơn thuần là đánh qua loa, mà còn giữ thực lực, quan sát xem hung thú điểm yếu nào thể kết liễu trong một đòn .

Kết quả phát hiện... Không .

Trải nghiệm thực tế khiến hối hận, thầm nghĩ lẽ yêu thú lục phẩm còn dễ đối phó hơn một chút.

Dây dưa với một con hung thú thật sự là thói quen của .

Không chỉ , mà cả nữa, cũng chắc thể đánh .

Không vượt ải, đánh cũng , chỉ thể đánh.

Mà con hung thú còn phát huy bộ thực lực.

Vừa nghĩ tới đây, đồng tử của Cao Chiếu đột nhiên chấn động, cảm giác nguy cơ khó hiểu ập đến.

Chiếc sừng đơn ở cằm hung thú phát ánh sáng nhàn nhạt, còn khó dò hơn cả yêu lực.

Pháp tắc!

Ngay khi hung thú sử dụng pháp tắc, lực lượng huyết mạch của nó cũng bùng lên, trong chớp mắt m.á.u dơ bám cự thú khô , vết thương đều lành lặn.

Mọi kiếm thế tiếp cận nó đều nghiền nát, bùng phát linh lực mãnh liệt nhưng hề nó tổn thương dù chỉ một chút.

Ầm!

Cao Chiếu hung thú quật bay, cả đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố sâu khổng lồ, yêu lực ngay lập tức bùng nổ nhưng trong hố vết máu.

Cao Chiếu hiện xa, bộ cẩm y sớm rách nát loang lổ vết máu, mặt đầy vẻ kinh hoàng: “Đệt… Nó thực sự chơi tới cùng ?”

Ảo ảnh của hung thú chỉ nhằm mục đích rèn luyện vượt ải nhưng đánh tới mức lấy mạng như thế đầu tiên.

Hung thú vốn là loài hung tàn, một khi nó điên cuồng đánh như thế , chính là định chừa đường sống cho ai.

Trước đó Tô Chước yêu lực xé nát kiếm thế quét qua một chút, may mà trọng thương, lập tức nhận điều gì đó: “Pháp tắc của nó chỉ là tăng cường sức mạnh thôi! Đừng sợ!”

Cao Chiếu đang thực sự thổ huyết, tuyệt vọng : “Không ngươi đánh! Đương nhiên ngươi sợ!”

Con nhóc quá giỏi né đòn .

Hung thú chỉ dùng sức mạnh đơn thuần mà đánh nát kiếm khí, đây là sức mạnh thông thường !?

Chiêu của Thí Luyện Cốc quả nhiên thâm hiểm, cho một chút ảo tưởng rằng thể đánh qua nhưng thực tế vẫn ăn hành ngập mặt.

Tô Chước như lẽ đương nhiên: “Đây chẳng thể cướp mất hào quang của ngươi ?”

Cao Chiếu: “…”

Nén cơn xúc động tiếp tục thổ huyết, Cao Chiếu né tránh đòn truy sát của hung thú, truyền âm : “Tiểu đạo hữu, qua ải , lát nữa loại thì ngươi thể rời , đến.”

Tô Chước ngạc nhiên : “Ngươi qua ải?”

Cao Chiếu: “Tất nhiên là ! khó quá! Ta còn hai cơ hội, thử cũng !”

Tô Chước: “Chi bằng ngay , tiết kiệm thời gian!”

Nếu Bát sư của nàng thể đánh cho yêu thú ngũ phẩm tả tơi, tu vi của đối phương còn cao hơn Bát sư vài tầng, theo lý mà , đánh thắng con hung thú thể.

Khóe môi Cao Chiếu giật giật, bi phẫn : “Ngươi nghĩ một đánh qua là vì thích ?”

Tô Chước chút bất ngờ: “Ngươi ? Sư của chỉ mới Di Sơn cảnh mà một thể đánh bẹp yêu thú ngũ phẩm…”

Cao Chiếu vẻ là lai lịch, yếu thế ?

Không tu vi yếu, lẽ là do tinh thần đủ liều… Một tu sĩ mà còn ý chí chiến đấu hơn cả Bát sư , thực sự tiền đồ ?

Cao Chiếu: “…”

Di Sơn cảnh, đánh bẹp yêu thú ngũ phẩm.

Một .

Cao Chiếu suýt chút nữa tin nổi.

để suy nghĩ nhiều, đây dường như là sự thật.

Thiếu nữ khẽ nhíu mày, ánh mắt đầy kinh ngạc, rõ ràng vô cùng bất ngờ vì nhát gan như .

Lần đầu tiên trong đời, bằng ánh mắt .

Thật sự chút chịu nổi.

Cao Chiếu quyết tâm: “Mặc kệ! Bản thiếu gia sẽ lập tức xử nó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-189-tiet-kiem-thoi-gian.html.]

Tô Chước quyết định tha cho một : “Vậy thế , ngươi nghỉ ngơi , để đánh một lát.”

Cao Chiếu sớm bùng lên lòng hiếu thắng: “Không! Ta đánh! Đừng giành với !”

Tô Chước tiếp thu lời ngay: “Được thôi, giành với ngươi.”

Hung thú đánh đầm đìa m.á.u me, đúng là hung dữ.

Nàng đánh như .

Cũng giỏi chịu đòn như Cao Chiếu.

Cao Chiếu: “…”

Hắn xông lên, cuối cùng thì trong kiếm thế của cũng chút ý kiên định, khí thế trông còn mạnh hơn gấp bội so với đây.

Tô Chước thầm nghĩ, nếu sớm chẳng hơn : “Tại đây ngươi giả vờ yếu?”

Cao Chiếu tức giận đến mức vung kiếm c.h.é.m hung thú: “Sao ngươi hỏi tại bây giờ trở nên mạnh như !?”

Trước đó mới là trạng thái bình thường của , con nhóc rốt cuộc hiểu gì !?

Không thể , chiêu khích tướng đơn giản mà hiệu quả.

Tô Chước hiểu chút ít.

Ầm một tiếng, Cao Chiếu hung thú vỗ bay.

khí thế quanh càng bùng phát mạnh mẽ, giống như chiến ý lúc mới muộn màng bùng nổ.

Tô Chước chớp thời cơ khi hung thú tiến về phía Cao Chiếu, bước chân đột nhiên di chuyển, kiếm phong hướng thẳng cự thú, kiếm thế tự nhiên nhắm điểm yếu của nó.

Tốc độ của nhát kiếm linh áp áp chế, tiếng vỡ vụn giòn tan, Kiếm Ý xuyên qua phòng ngự của hung thú, để một vết thương chiếc sừng đen tuyền.

“Gào!”

Ánh mắt hung thú tràn ngập giận dữ, về phía nàng, ngay lập tức linh khí xung quanh Tô Chước trở nên hỗn loạn, yêu lực sắp ập xuống.

Có kinh nghiệm từ , Tô Chước nhận lỗ hổng trong yêu lực càn quét, nghĩ cũng chẳng nghĩ bèn tay, tung kiếm thứ hai với khí thế còn mạnh mẽ hơn, c.h.é.m thẳng cằm hung thú.

Sát Tiên kiếm.

Sát cơ trong kiếm chiêu đạo tắc Liệt Không thức thứ nhất khuếch đại, bạo phát sức sát thương kinh khủng đến mức cằm hung thú tóe máu.

Một kích thành công, Tô Chước né tránh cơn cuồng phong yêu lực sức sát thương mạnh nhất, chỉ thể đón đấy cự trảo của hung thú.

Ầm!

Tô Chước một vuốt tát bay, suýt nữa thì tưởng sẽ nát thành từng mảnh.

Cũng may tố chất thể của Võ Tu khá trâu, khi nàng đập mạnh xuống đất, sắc mặt vẫn đổi, lập tức chật vật chạy khỏi chỗ cũ.

Chưa kịp để hung thú thừa thắng xông lên, Cao Chiếu lao đến.

Kiếm chiêu đối phó với hung thú của càng lúc càng cuồng bạo nhưng khóe miệng thì vẫn lầm bầm: “Đệt… Đạo tắc, là đạo tắc.”

Cao Chiếu cảm thấy mơ hồ: “Hình như nãy lão tử vẻ quá phế vật thì .”

Thì Tiên Thiên cảnh coi thường là ảo giác.

Thu Vũ Miên Miên

Giả heo ăn thịt hổ là giả, suýt nữa thì biến thành heo mới là thật.

Hắn rốt cuộc gọi con nhóc gì tới ?

của Tô Chước thể hành Yêu thú ngũ phẩm như chơi, là quái vật, sư cũng chắc là quái vật.

Một tiểu cô nương trẻ tuổi như ngộ Kiếm Ý, nhiều sư yêu nghiệt cũng gì là lạ.

Bình thường cũng là một thiên tài nghiêm túc, bao giờ chịu ấm ức vì đem dìm hàng thế ?

Mang theo chấp niệm rửa sạch nỗi nhục đây, kiếm pháp của Cao Chiếu càng lúc càng dữ dội.

Trong mắt Tô Chước, quả thực chịu đòn.

Bị đánh bay suốt nhưng dù ói bao nhiêu m.á.u cũng đều ảnh hưởng đến hành động của .

Dưới sự vây công của hai , hung thú tiếp tục thương, chiếc sừng cằm hung thú càng lúc càng trọng thương nhưng càng thương thì nó càng đánh hung tàn hơn.

Tô Chước cảm thấy con dễ đối phó hơn chút so với con yêu thú huyết mạch Cổ Thần Hung Thú trong Bí Cảnh Thí Luyện, ít nhất thiên phú về pháp tắc mạnh bằng.

Chỉ cần tiêu hao hết lực huyết mạch của nó, thì cách thắng lợi còn xa nữa.

Tô Chước về phía Cao Chiếu, đột nhiên phát hiện ánh sáng đỏ quanh nhạt , trong lòng cảm thấy chút bất an.

Sắc mặt Cao Chiếu cũng đổi, giọng điệu chút yếu ớt: “Hay là để …”

 

Loading...