Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 234: Nhân tộc này thật có mắt nhìn
Cập nhật lúc: 2025-09-07 11:17:16
Lượt xem: 120
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng tuyên bố vang vọng trong Tuyết Nguyên.
Tiếng gầm của yêu thú lập tức vang lên hết đợt đến đợt khác như đáp .
Tô Chước chợt nhận hình như gây chuyện lớn .
Có lẽ phía nhân loại động tĩnh gì nhưng vẻ như bên Tuyết Yêu đang huy động binh lính.
Vị thiếu chủ trông còn trẻ mà thể trấn áp nhiều Tuyết Yêu như .
Trưởng bối của thì càng cần .
Cho nên nhiều Tuyết Yêu như hầu hạ tiểu công chúa tay trói gà chặt cũng chỉ thể để mặc cô bé hồ nháo.
Bây giờ thiếu chủ cũng về phía tiểu công chúa hồ nháo, đám Tuyết Yêu lập tức cảm thấy đây là hồ nháo mà là do chúng lầm.
Ước chừng thời gian, thấy còn lâu mới đến thời gian vòng thứ nhất kết thúc, Tô Chước vội rời mà theo đám tiếp đón sâu lãnh địa của Tuyết Linh tộc.
Khi sâu trong lãnh địa, những kiến trúc thành đàn bắt đầu xuất hiện.
"Nơi là điện đường chiêu đãi khách quý, tộc hành sự thô lỗ, nếu chỗ nào chiêu đãi chu đáo, sứ giả cứ việc ."
Lời khách sáo của thiếu chủ liên tục hết câu đến câu khác. Đương nhiên Tô Chước sẽ coi đây là khách sáo thật, chỉ thể đáp một cách kín kẽ.
Bọn họ bước đại điện.
Tô Chước sớm cảm nhận trong điện , hình dáng con của Tuyết Linh tộc vô cùng chân thật, dùng linh thức cũng bất kỳ sơ hở nào, giống như vốn dĩ là , nhưng mà lẽ cũng là Tuyết Linh tộc.
Thiếu chủ hề để ý đến đối phương, mãi đến khi bước lên vị trí chủ tọa, mới tùy ý : "Nhị thúc việc gì thì hẳn là lên Điện Tam Bảo nhỉ."
Một trung niên mặc trường bào, ánh mắt từ vị trí chân dời lên khuôn mặt , nghiêm nghị : "Đã đại ca nên để đám hậu bối quản đại sự từ lâu mà. Bây giờ thì chuyện . Dám để nhân tộc tiến đại điện của tộc , còn gì mà ngươi dám nữa?"
"Ngươi còn mặc kệ tiểu công chúa hồ nháo lừa gạt, mặc kệ nhân tộc tiến lãnh địa của tộc , ngươi đặt quy củ của tộc ở ? Ngươi chính là thiếu chủ của tộc đó!" Người trung niên đau lòng nhức óc: "Tiểu công chúa còn đem Tuyết Linh quả mới kết tặng cho ngoài, ca ca như ngươi dạy dỗ tiểu công chúa kiểu gì ?"
Thiếu chủ "ồ" một tiếng: "Muội tặng đồ của thì liên quan gì đến thúc?"
Người trung niên: "Dù con bé cũng còn nhỏ..."
Tiểu công chúa lập tức : "Nhị thúc! Ta một tuổi , còn nhỏ nữa!"
Thiếu chủ nhàn nhạt đáp: " ."
Người trung niên: "..."
Thiếu chủ vị trí chủ tọa, đột nhiên liếc Tô Chước: "Nhị thúc, đó là sứ giả của Thú Thần, thúc dám nghi ngờ kính trọng nàng ?"
Tô Chước đang ăn dưa giữa chừng: "..."
Đừng lôi nàng nha.
Người trung niên trợn to mắt: "Ta là nhị thúc của ngươi..."
Thiếu chủ châm chọc : "Tộc chỉ nhận huyết mạch nhận duyên, chẳng thúc cũng ."
"Khi thấy sứ giả của Thú Thần thì gì, thúc còn đó?"
Đám yêu chúng cẩn thận dè dặt canh giữ ở xung quanh, ánh mắt hai đầy do dự.
Người trung niên tin phận của Tô Chước, tất nhiên hành lễ với nàng giống như những Tuyết Yêu khác: "Đừng hòng! Ta để các trưởng lão hỏi tội ngươi..."
Thiếu niên bình tĩnh gợn sóng : "Thúc ."
Người trung niên lạnh một tiếng, xoay rời , trừng mắt tiểu công chúa đang ở xa.
Bé gái lùi nửa bước, luống cuống chạy đến lưng Tô Chước trốn.
Người trung niên về phía Tô Chước, mặt mày âm trầm.
Thiếu chủ đột nhiên : "Ta cho thúc hướng đó ?"
Người trung niên dự cảm điều gì đó, trợn mắt nứt : "Ngươi!"
Ầm!
Tô Chước chỉ kịp xách tiểu công chúa lùi xa một chút, phía xa đột nhiên nổ tung.
Là thật sự nổ tung.
Sức mạnh yêu quái khủng khiếp đột ngột xuất hiện, cuốn phăng và xé nát thứ trong phạm vi ảnh hưởng, hình nam nhân trung niên chỉ kịp động đậy một chút, yêu lực phòng ngự vỡ vụn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-234-nhan-toc-nay-that-co-mat-nhin.html.]
Hình hóa thành hư vô, chỉ còn bản nguyên trong hóa .
Bản nguyên trong hóa vùng vẫy trong yêu lực một hồi, cuối cùng biến mất.
Dư chấn của vụ nổ kiểm soát trong một phạm vi nhất định, ảnh hưởng đến bất kỳ đồ đạc nào trong điện, cũng lan đến vị trí Tô Chước .
Tô Chước chút lúng túng bế tiểu công chúa vững: "Tính tình ca ca ngươi nóng nảy thật đấy."
Tiểu công chúa hiểu chuyện gì, phụ họa: "Nóng nảy lắm!"
Thiếu chủ động ngón tay, sửa mặt đất, băng giá bao phủ những dấu vết vỡ vụn.
Sau một màn gián đoạn như , Tô Chước vẫn dám xuống ăn ngon uống , nàng thật sự khâm phục bản .
Không còn cách nào khác, Tuyết Linh tộc chiêu đãi nàng bằng Linh quả, Linh Nguyên ẩn chứa bên trong tuy nhiều bằng Tuyết Linh quả, nhưng cũng .
Tiểu công chúa chạy qua chạy giữa vị trí của nàng và thiếu chủ, chơi vui vẻ.
Tô Chước chỉ thể lẩm bẩm cầu phú quý trong hiểm nguy để trấn định .
Hiệu quả lẽ thành công.
Rất nhiều Tuyết Yêu cao giai nàng với ánh mắt chút sùng bái, dám chuyện lâu như với thiếu chủ.
Sau một hồi chuyện lan man, thiếu chủ thẳng thắn hỏi: "Chỉ dụ Thú Thần mà ngươi mang đến , Thú Thần ngươi mang thứ gì về?"
Rất nhiều Tuyết Yêu lập tức vô cùng ngưỡng mộ Tô Chước, thiếu chủ mở miệng như , là gì nấy, dốc tộc tặng quà chúng cũng dám hai lời.
Tô Chước nghĩ thầm cái cớ Thú Thần đến bao giờ mới qua, bất đắc dĩ : "Thú Thần ban phúc tất nhiên mưu đồ gì, tiểu công chúa hào phóng tặng ít bảo vật, vô cùng áy náy ."
Thiếu niên lạnh lùng : "Xem ngươi vẫn xem chúng là đồ ngốc."
Cách sứ giả Thú Thần chỉ là thuận nước đẩy thuyền theo lời , mặt nhiều yêu như , thể vạch mặt .
Cho dù tiểu công chúa thật sự tin lầm nhân tộc thì cũng đến lượt Tuyết Yêu bình thường xem trò , nếu mà cô bé thiếu chủ ? Nếu nhân tộc thực tài gì, chỗ riêng tư nhiều cơ hội tay.
Tô Chước: "..."
Cần trực tiếp như ?
Tiểu công chúa tò mò hỏi: "Đồ ngốc là gì ạ?"
Thiếu chủ khựng một chút, mặt đổi sắc : "Nói sai , quen tiếng . Đừng học theo."
Tiểu công chúa kéo dài giọng "ồ" một tiếng, thở dài, dường như chút lo lắng cho trí thông minh của ca ca.
Thiếu chủ nghẹn một , lạnh lùng Tô Chước: “Ngươi cái gì?"
Tô Chước nhướng mày, : "Ta vốn dĩ ý định lừa gạt các , chỉ là thấy tiểu công chúa đáng yêu nên chơi với cô bé một lát, cô bé tặng Linh thảo nên cảm kích, ngươi cũng thứ , coi như đôi bên cùng lợi ."
"Có thêm một bạn, thêm một con đường, ngươi cũng g.i.ế.c ."
Thiếu chủ chút do dự: "Có thể."
Đương nhiên là Tô Chước vị thiếu chủ động thủ là kiêng kỵ điều gì.
Không kiêng kỵ bản nàng mà là kiêng kỵ nàng.
Tô Chước khách khí mượn oai hùm.
Liếc tiểu công chúa, thiếu chủ : "Muội thích ngươi, ngươi ở chơi với con bé, ngươi chỉ là bạn của con bé, mà còn là bạn của Tuyết Linh tộc chúng ."
Tô Chước nhất định thể lừa , hỏi ngược : "Tại ngươi chơi với cô bé?"
Thiếu chủ ngàn vạn cũng ngờ nàng còn dám chất vấn : "Nhiều yêu chơi với con bé như cần gì chơi?"
Tô Chước: "Tất nhiên là cô bé sẽ thích ca ca chơi với cô bé nhất , một bạn như thể thế tầm quan trọng của ca ca ."
Thiếu chủ ngẩn , trong mắt hiện lên một tia đắc ý vi diệu.
Ồ, ngay cả một nhân tộc cũng nhận thích nhất?
Nhân tộc thật mắt !
Thiếu chủ lập tức cảm thấy Tô Chước thuận mắt hơn nhiều, khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện nụ , giải thích: "Nếu tạm thời thể rời khỏi tổ địa quá xa, đưa con bé đến Thú vực , bây giờ chỉ thể tìm cách để con bé chơi vui hơn khi ở đây..."
Thu Vũ Miên Miên