Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 235: Chỉ có vậy thôi à

Cập nhật lúc: 2025-09-07 11:17:31
Lượt xem: 117

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thiếu chủ cũng kiên trì giữ Tô Chước ở nữa.

Vốn dĩ chiêu đãi Tô Chước là ý quan hệ với Thú Thần chăm sóc , thì đương nhiên sẽ lợi ích lớn.

Tô Chước đem so sánh, thiếu chủ lập tức cảm thấy Tô Chước ở cũng quan trọng, dù cũng bằng .

Một lát , thiếu chủ nhíu mày, dần dần phát hiện tuyệt đối thể để Tô Chước ở .

Dường như tiểu công chúa quên còn một ca ca ở đây, cô bé cứ liên tục tìm Tô Chước chuyện.

"Tỷ tỷ sẽ ở đây chơi lâu đúng ?"

Tô Chước: "Ta sắp , ngày mai còn việc ."

Tiểu công chúa ôm lấy cánh tay nàng: "Hôm nay tỷ tỷ đừng , ngày mai sẽ dẫn tỷ chơi."

Tô Chước : "Lần đến tìm ngươi chơi."

Tiểu nữ hài lắc đầu: "Lần vui bằng ngày mai ! Tỷ tỷ tại hôm nay nhiều Tuyết Yêu như ..."

Tô Chước nhướng mày: "Bình thường nhiều như ?"

"Không ! Bình thường chỉ vài con, hôm nay đều đến..."

Thiếu chủ: "..."

Tỷ tỷ? Cái gì mà tỷ tỷ?

Trong đầu lập tức vang vọng tiếng kêu thảm thiết của con Tuyết Yêu đó: "Nàng dám tỷ tỷ của tiểu công chúa, chẳng là dám tỷ tỷ của thiếu chủ ngài ?!"

Không, chắc chắn dám.

Thiếu chủ thấy nhỏ bé do nuôi lớn cứ , dính lấy Tô Chước thì khỏi nín thở.

Nói tiếp nữa thì bí mật gia tộc đều vạch trần hết mất, thiếu niên lạnh giọng ngắt lời: "Ngươi hãy ở thêm một ngày . Ngày mai là ngày tế lễ của tộc , đến lúc đó ngươi bao nhiêu linh nguyên đều tính là của ngươi."

Người xuất như Tô Chước mà đích đến Tuyết Nguyên tìm đồ thì chắc cũng là vài món đó thôi, và trong đó, thứ trân quý nhất chính là linh nguyên.

Tuy Linh nguyên thuộc tính băng trân quý nhưng đối với Tuyết Linh tộc mà , nhiều hơn thì cũng chỉ đến thế, là thứ thể chia sẻ.

Tô Chước chớp chớp mắt, chút bất ngờ: "Được."

Dừng một chút, nàng : "Ngọc giản của ngươi còn ? Ta một đoạn bia văn cho ngươi."

Thiếu chủ nhướng mày, biểu cảm tươi tắn hơn ít: "Ngươi cũng thật bụng."

Tô Chước: "Dù ngươi ghi chép..."

Nàng khó nên lời: “Thôi bình luận." Tu luyện kiểu đó khi tẩu hỏa nhập ma mất.

Thiếu chủ căng mặt, khóe miệng khẽ động: "Ta đó là, ghi chép đơn giản."

Tô Chước qua loa: "Ừ ừ đúng đúng."

Chắc chắn vị thiếu chủ là học sinh bình thường, lẽ tương lai của Tuyết Linh tộc thật sự dựa tiểu công chúa ngốc bạch ngọt .

Tiểu công chúa hề phát hiện ca ca suýt bùng nổ, cô bé vui vẻ : "Hôm nay tỷ tỷ ở tẩm điện của ! Chúng ăn thịt nướng!"

So với thịt nướng thì Linh quả thật sự chẳng vị gì.

Thiếu chủ liếc thần sắc của hỏi Tô Chước: "Thịt nướng như thế nào?"

"... Ta sẽ cách luôn cho." Tô Chước nhận lấy ngọc giản do yêu lực đưa tới.

Tiểu công chúa dính sát bên cạnh Tô Chước xem nàng dùng linh lực chữ, híp mắt : "Tỷ tỷ thật ! Thích tỷ tỷ!"

Làm đồ ăn cho cô bé!

Tô Chước hì hì: "Tỷ tỷ cũng thích ngươi nha, ngươi thật đáng yêu."

Gân xanh trán thiếu chủ giật giật: "..."

Hối hận . Tại lời để con thêm một ngày chứ.

...

Tất nhiên là thiếu chủ chỗ dựa nên mới dám mạnh miệng để Tô Chước tùy ý hấp thu linh nguyên.

Tuyết Yêu cao giai đến vì ngày Phản Tế, nhưng chỉ thể chia sẻ một phần nhỏ đại tuyết mà tổ địa ban xuống cho tiểu công chúa, tiêu hao bao nhiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-235-chi-co-vay-thoi-a.html.]

Quy mô tuyết rơi đó báo hiệu rằng chắc chắn tiểu công chúa sẽ hạng tầm thường. Rất nhiều Tuyết Yêu thật lòng yêu mến cô bé, đặc biệt là những Tuyết Yêu trồng linh dược, tiểu công chúa mới hơn một tuổi thể chỉ đạo chúng bồi dưỡng những Linh thảo cực kỳ quý hiếm.

Trong khi nhiều tham gia Võ bảng vẫn còn đang đường đến Tuyết Nguyên thì Tô Chước ăn xong ngủ trong tẩm điện hoa lệ của tiểu công chúa, ngày hôm tỉnh dậy thấy tuyết rơi.

Đó là trận tuyết lớn mà nàng từng thấy, những bông tuyết dày đặc khiến rõ cảnh vật ở xa, lạnh từ ngoài song cửa ập mặt.

Tiểu công chúa chạy đến bên cửa thấy nàng tỉnh, mừng rỡ : "Tỷ tỷ, chúng chơi tuyết !"

"Đừng nghịch nữa, tưởng ai cũng như chắc?" Thiếu chủ bất đắc dĩ kéo , khi còn liếc Tô Chước một cái: “Ngươi cẩn thận một chút, ở trong tuyết dễ c.h.ế.t ."

Cũng Tuyết Yêu cao giai vì tham lam mà đông cứng đến chết.

Tô Chước gật đầu, một lát nàng bước tuyết, lập tức lạnh đến run .

Đại tuyết gặp sinh linh là lập tức tan, nhiệt độ nàng gần như lập tức giảm xuống đến đáy vực.

Đây là Băng Sương linh nguyên mà là hình thái nguyên bản nhất của linh nguyên thuộc tính băng.

Tô Chước miễn cưỡng thở một , ép bản kiên trì: "Linh nguyên cần thiết cho Thân Pháp tứ trọng cũng ."

Phong tuyết.

Trong các loại linh thảo, linh nguyên thuộc tính tuyết hiếm hơn linh nguyên thuộc tính băng sương. Vốn dĩ thế gian hiếm linh thảo mang thuộc tính tuyết thuần khiết, linh nguyên tuyết nếu giữ gìn thì sẽ tiêu tán trong thiên địa. Hơn nữa, khi linh nguyên thuộc tính tuyết đời nhất định là ngày tuyết trắng tì vết, thiếu một chút thiên thời, địa lợi, nhân hòa cũng

Linh lực trong cơ thể Tô Chước vận chuyển, linh nguyên chậm rãi thấm da thịt nàng, lạnh thấu xương.

Đây là hàn ý mà linh lực thể can thiệp, Tô Chước chỉ thể nhanh chóng luyện hóa linh nguyên, tránh để bản đông thành cây kem thật sự.

Không lâu , quả cầu truyền thừa trong cơ thể nàng bắt đầu phát huy tác dụng, cuối cùng nàng cũng cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Tô Chước một lòng chống chọi với linh nguyên khiến ít đại yêu trốn trong hành lang đều kinh ngạc.

Những con thú khổng lồ , nhân tính hóa mà xì xào bàn tán: “Vậy mà nàng nổ tung chết!"

"Không nhân tộc Băng linh căn ?"

"Chẳng lẽ lời tiểu công chúa là thật? Nàng huyết thống hoàng tộc?”

" nàng thật sự là nhân loại mà!"

"Không hổ là sứ giả của Thú Thần!"

Hai giữa nền tuyết, so với Tô Chước đang nghiêm trận dốc sức, bọn họ trông thản nhiên, thư thái hơn nhiều.

Biểu cảm của thiếu chủ chút ngưng trọng, nhân tộc hấp thu linh nguyên nhiều hơn tưởng tượng, xem lai lịch còn vượt xa suy đoán của .

Mấy canh giờ trôi qua, tiểu công chúa chỉ huy ca ca đắp xong cả một hàng tuyết, liếc mắt Tô Chước, vui vẻ kéo tay ca ca khoe khoang: “Tỷ tỷ thật giỏi quá , còn lợi hại hơn nhiều đại vương.”

Có thể trong tuyết lâu như , quả thực quá đáng gờm.

Thiếu chủ thở dài, bất đắc dĩ : "Người hút hết linh nguyên của , còn ."

Tiểu công chúa chớp chớp mắt: "Linh nguyên thể hút hết ? Giỏi !"

Thu Vũ Miên Miên

Thiếu chủ hận rèn sắt thành thép: "Không thể! chăm chỉ tu luyện thì về nhà ."

Tiểu công chúa trầm ngâm: "Ca ca thể dời nhà qua đây."

Thiếu chủ hít một : "...Muội đúng là lanh lợi."

Không hổ là .

...

Bình Bắc thành, Thừa Càn Các.

Thái tử thong thả bước phòng luyện khí, khi đóng cửa thì vội vàng nhỏ giọng : "Tứ , sư của gặp chuyện !"

Lý Đoạn Xuyên đột nhiên đầu , ánh mắt nheo , sát khí trong uy áp như thực chất.

Vẻ mặt thái tử ngưng trọng: "Nàng xông cấm địa trong Yêu Tích Tuyết Nguyên..."

Hơi thở của Lý Đoạn Xuyên định trở : "Chỉ thôi , còn tưởng thật sự xảy chuyện gì."

Thái tử: "?"

 

Loading...