Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 34: "Ta nhận thua!"

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:40:54
Lượt xem: 294

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bầu khí căng thẳng.

Hai suýt chút nữa thì đánh .

Trên mặt Lý Đoạn Xuyên tràn đầy ý uy hiếp.

Diêm Nguy Nhiên thì xem xét tình hình: "Sư , chúng oẳn tù tì quyết định ."

Lý Đoạn Xuyên dịu dàng : "Vẫn là đánh..." Đánh một trận quyết định.

Lúc , tiếng chốt cửa nhẹ vang lên cắt ngang lời .

Trận nhãn ngọc phù cửa hóa thành lưu quang bay về tay Lý Đoạn Xuyên.

Bọn họ đồng thời đầu .

Nữ hài thò đầu , vẻ mặt chột bọn họ: "Sư , hai đang ?"

Vừa tỉnh nàng vội vàng chạy ngoài, thấy các sư đang gì mà đánh qua đánh .

Chẳng lẽ là đang tranh giành xem ai sẽ đánh thức nàng dậy?

Nàng đắm chìm trong công pháp đó bao lâu nhưng mơ mơ màng màng tỉnh , gần như quên cả bản , ngay cả tiếng động bên ngoài cũng thấy.

Chìm đắm như , chắc là cho dù c.h.ế.t cũng .

Diêm Nguy Nhiên thở phào nhẹ nhõm: "Không , chúng nhanh chóng rời thôi."

Không cần dịch dung nữa !

Hắn chỉ hối hận vì đưa cái chủ ý ngu ngốc , lắm mồm như , đánh Tứ sư .

"Đi ngay ạ." Tô Chước gật đầu.

Lý Đoạn Xuyên cũng thở phào nhẹ nhõm, dịch dung của Thất sư cũng gì đáng ngại, chỉ sợ tên dùng phận của tiểu sư mà ăn lung tung, phá hỏng hình tượng của nàng mà thôi.

...

Đại Bỉ Tân Tú chỉ là cơ hội để các tử thiên tài đạt vinh dự, mà còn là phương thức tuyển chọn tử mới của Vô Minh Thần Tông.

Nếu theo quy củ của Thánh Địa Hi Hòa, thánh địa sẽ đưa kết luận về tư chất của tử ngay tại đại điển kiểm tra thiên phú. Lấy quy tắc của Thông Thiên Bia tiêu chuẩn cao nhất để phân phối tài nguyên, những tử lúc nhập môn coi trọng thì cơ hội đổi sẽ nhỏ.

Mà Vô Minh Thần Tông thoải mái trong tuyển chọn đầu tiên đối với tử, chỉ cần vượt qua ảo cảnh thí luyện là .

nhận Vô Minh Thần Tông cũng tính là nhập môn thật sự.

Trưởng lão sẽ căn cứ biểu hiện của các tử mới Đại Bỉ Tân Tú để cho điểm, dựa biểu hiện trong lúc chiến đấu để sàng lọc, những đạt yêu cầu sẽ thể thật sự nhập môn.

Rất nhiều tử sẽ Vô Minh Thần Tông khuyên lui Đại Bỉ Tân Tú.

Giống như Tô Chước đích chọn nội môn chỉ là ít.

Ra sân ở mấy ngày đầu là cần thiết, bởi , những tử nội môn mới thì chỉ cần xuất hiện khi Đại Bỉ Tân Tú bắt đầu mấy ngày, trực tiếp tham gia thi đấu.

mà, cho dù mấy ngày đầu tham gia thi đấu thì cũng chuyện tử nội môn mới bỏ lỡ đại điển khai mạc.

Trên đường trở về tông môn, Tô Chước phát hiện mà là đầu tiên trong trăm năm qua.

Tô Chước cần nghĩ cũng , trong lòng khác là loại gì.

Kỳ quái...

Người nào vì chơi bời mà bỏ lỡ sự kiện quan trọng như chứ.

Trò vui lớn như mà nàng bỏ lỡ .

Lúc đến thong dong nhàn nhã bao nhiêu, lúc về tông môn chỉ còn một canh giờ.

Diêm Nguy Nhiên cảm khái: "Giống như đang chạy đầu thai , cũng lạ thật."

Tô Chước: "Thất sư , thật chuyện."

Có thể việc vội vã về tông môn giống như tìm c.h.ế.t .

Lý Đoạn Xuyên: "Tiểu Cửu đừng học theo."

Cái miệng của lão Thất chính là sinh để tìm đánh.

...

Sau vài chuyển tiếp, qua cổng Truyền Tống trận là đến thành vực nơi Vô Minh Thần Tông tọa lạc, xa xa thấy những dãy núi xanh trùng điệp nhấp nhô.

Ra khỏi Truyền Tống trận, hai sư .

Tứ sư : "Tiểu cửu, đưa ."

Tô Chước: "Vâng."

Lời nàng dứt, còn kịp suy nghĩ Tứ sư sẽ đưa bằng cách nào thì phát hiện hai chân lơ lửng, xách lên.

Vèo một cái cả bay lên trời.

Quả nhiên, xách là thói quen của sư môn ...

Tô Chước tê liệt.

Ban đầu nàng còn lo lắng sẽ đến muộn, thấy sư vội vàng mà trình độ như thì lập tức lo lắng nữa.

Cảnh vật chân lướt qua vun vút.

Giống như đang máy bay .

Cuối cùng Tô Chước cũng yên tâm.

Đột nhiên.

Cả nàng vì quán tính mà hất về phía , chỉ cổ áo là nắm lấy, cả giống như đồng hồ quả quýt mà lắc lư.

Lý Đoạn Xuyên dừng giữa trung, nhíu mày: "Tiểu Cửu, địa điểm Đại Bỉ Tân Tú tổ chức ở ?"

Tô Chước ngẩn , giống như sét đánh, lắp bắp : "Không ."

Lý Đoạn Xuyên: "..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-34-ta-nhan-thua.html.]

Hắn lấy ngọc phù liên lạc với sư .

Qua mấy thở, Diêm Nguy Nhiên mới đuổi kịp, đồng thời còn một khác.

Tô Chước kỹ thì thấy nọ mặc trang phục trưởng lão, sắc mặt .

"Kẻ nào dám ngang nhiên xông loạn ở đây?"

Trưởng lão quát lớn.

Người ngự kiếm thật sự nhanh đến mức ông thể đuổi kịp, may mà tu tiên giả ngự kiếm quá nhanh sẽ tiêu hao năng lượng lớn, quả thật ông đợi đến khi đó dừng nghỉ ngơi.

Hôm nay là ngày Đại Bỉ Tân Tú, hầu hết các tử ngoài đều mặc trang phục chính thức, còn hai những trang phục hợp quy định mà còn vi phạm quy tắc khi ngự kiếm vượt quá tốc độ cho phép.

Tô Chước cảm thấy hổ.

Thảo nào bay bổng như Thất sư cũng từng vượt tốc độ, thì là ngự kiếm trong tông môn giới hạn tốc độ!

Lý Đoạn Xuyên vội vàng nháy mắt với Thất sư , tự tiến lên: "Trưởng lão..."

Tô Chước bất ngờ ném ngoài đổi bế.

Móa!

Kích thích quá!

Diêm Nguy Nhiên xách tiểu sư đột nhiên điên cuồng tăng tốc bay, trưởng lão trừng lớn mắt: "Còn cố tình vi phạm?"

Lý Đoạn Xuyên thiết khoác vai ông , cho ông đuổi theo, hòa nhã khuyên nhủ: "Trưởng lão, ..."

...

Trên quảng trường giữa những dãy núi trùng điệp, pháp trận phụ trách sắp xếp đối thủ còn ai.

Tô Chước đáp xuống đất quá mạnh, suýt chút nữa thì quỳ xuống. Nghĩ đến việc đang vội nên nàng lập tức dứt khoát quỳ một gối xuống, ấn ngọc phù rút một thẻ gỗ từ trong pháp trận, ánh mắt thành kính hơn cả lúc cầu hôn.

Phát hiện vẫn còn rút thẻ, nàng mới thở phào nhẹ nhõm, dậy kỹ:

"Bính, sáu mươi tư."

Thất sư một loạt động tác lưu loát của nàng, : "Được , , thôi."

Nơi các tử luận kiếm pháp trận bảo vệ, các khu vực khác ảnh hưởng lẫn .

Đối thủ của Tô Chước đến sớm hơn cả giờ thi đấu, chuẩn sẵn sàng trong sân, chờ đợi còn đến.

Bên cạnh vài đang xem.

Có lẽ là những loại đến xem náo nhiệt.

Tô Chước đang định qua.

Diêm Nguy Nhiên quan sát nàng một giây kéo nàng : "Kiếm của ?"

Trong trận đấu hôm nay, Tô Chước định dùng kiếm, cũng định dùng đao.

Là một Võ Tu... Tạm thời là Võ Tu, thực tế là Linh Võ song tu, sát chiêu của nàng đương nhiên để dành đến cuối cùng, cho khác một bất ngờ.

Đây là "con đường thắng lợi" mà các sư truyền thụ cho nàng, chủ yếu là âm hiểm.

Tô Chước một kỳ quái: "Huynh ngốc , dùng..."

Sắc mặt Diêm Nguy Nhiên đại biến: "Đừng nữa!"

Tô Chước: "?"

Diêm Nguy Nhiên truyền âm: "Muội mới ngốc..."

Hắn lầm bầm lải nhải một hồi.

Tô Chước xong thì vẻ mặt khó tả.

Được .

Nàng lấy Nhật Nguyệt kiếm khỏi ngọc bội.

Thần kiếm tắm trong ánh bình minh, ánh sáng như nước, chạm lạnh lẽo, trông thật oai phong.

Thu Vũ Miên Miên

Tiếc là mấy tác dụng.

Một thanh linh kiếm, chỉ Pháp Tu mới thể phát huy hết sức mạnh của nó. Hơn nữa, với tính khí của thanh kiếm , dù là Pháp Tu, một mới như Tô Chước cũng sẽ gặp ít khó khăn khi sử dụng.

Trong lòng Tô Chước tràn ngập tiếc nuối, nàng đeo kiếm lên lưng bước lên đài.

Đối phương thấy một tiểu nha đầu còn cao đến vai còn đến muộn, bèn liếc mắt với đám bằng hữu ngoài sân, mặt chút may mắn.

Vận khí thật, gặp một nữ hài nhỏ con gầy gò.

Trưởng lão kiểm tra thẻ gỗ của hai xong thì lên tiếng: "Hai bên thông báo họ tên."

Tô Chước tê liệt khi mỗi sư nhắc nhở một lượt, chắp tay : "Nội môn Đệ Cửu Vực, Tô Chước."

Tay đối phương đang hành lễ bỗng khựng , sắc mặt lập tức , trừng mắt nàng, giống như đang dùng ánh mắt mới để đánh giá nàng, giống như thấy quỷ .

Nửa giây .

"Ta nhận thua!"

Tô Chước: "..."

Trưởng lão: "?"

Tô Chước mờ mịt đối phương, ngoài sân.

Diêm Nguy Nhiên khoanh tay, tùy ý mà lười biếng, vẻ mặt hề ngạc nhiên.

Thấy nàng qua, mới phất tay hiệu bảo nàng xuống, đừng ngây đó nữa.

Những tử ngoại môn đang xem náo nhiệt, vẻ mặt từ thoải mái chuyển sang kinh hãi, chỉ duy nhất sự chế giễu.

Giống như đồng tình với hành động nhận thua của đối thủ Tô Chước.

 

Loading...