Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 37: So với yêu thú quả nhiên là kém xa

Cập nhật lúc: 2025-04-02 14:16:20
Lượt xem: 309

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Quy Nguyên Thừa Thiên Kiếm."

nhận chiêu kiếm, khẽ .

Bộ kiếm quyết nổi tiếng với lực công kích, đối phương tay dùng sát chiêu, rõ ràng mặc dù miệng khinh thường Tô Chước nhưng hành động cực kỳ cẩn thận, ngay cả quá trình thăm dò thực lực cũng bỏ qua, nhanh chóng kết thúc trận đấu.

Bọn họ đều đang đợi Tô Chước rút kiếm.

Vị trưởng lão trọng tài bên cạnh nheo mắt, bàn tay khẽ nắm hờ.

Lý Đoạn Xuyên tiểu sư ở trong núi chơi đùa như thế nào, lúc chỉ lười biếng .

Tiểu cô nương vẫn yên tại chỗ, cứ như dọa cho choáng váng, như con nai nhỏ bên bờ suối con , đôi mắt trong veo mà vô hại.

Quả thực Tô Chước đang quan sát.

Cho dù là ở trong dãy núi, nàng xem khác tay cũng ít hơn nàng tự tay. Nhất là từ những biến hóa trong chiêu thức của các sư , nàng thể nhận những điều khác biệt so với khi huấn luyện ở kiếp .

Chờ đến khi kiếm phong gần như chạm đến mắt, trong đồng tử của nàng phản chiếu kiếm khí màu trắng tinh khiết vô cùng sắc bén của đối phương.

Sự tập trung của Chu Phàn đạt đến mức từng , phát hiện mục tiêu khóa chặt biến mất.

Thất bại trong gang tấc.

Kiếm khí mất kiểm soát đánh thẳng xuống sàn đấu, mặt đất nứt toác, đá vụn cát bụi b.ắ.n tung tóe.

Các tiểu tử đang xem xung quanh ồ lên kinh ngạc, chỉ vì sức mạnh tiềm ẩn trong một chiêu mà còn tiếc nuối vì chiêu kiếm chấn động trời đất thất bại.

Tô Chước ?

Đồng tử Chu Phàn co rút , thần thức nháy mắt quét qua từng ngóc ngách trong võ đài, đột nhiên đầu .

Thân hình còn kịp xoay , chỉ kịp theo phản xạ vung kiếm c.h.é.m về phía .

vẫn chậm một bước.

Tô Chước lúc đối phương kịp phản ứng để đổi chiêu thức, nàng nhẹ nhàng nhảy lên, dẫm một cái.

Chu Phàn chỉ cảm thấy lưng nặng trĩu, một lực lượng khổng lồ từ trời giáng xuống đạp mạnh lưng .

Ầm!

Trước khi kịp phản ứng để chống đỡ thì thể bay lên trung. Thể chất của Pháp tu bằng Võ tu, một Kiếm tu mới nhập môn thì khó mà cân bằng cả hai. Cho dù mạnh hơn thường nhiều nhưng thể phàm trần cũng thể lấp đầy cách về sức mạnh giữa Linh Võ song tu.

Chu Phàn chỉ thể trơ mắt chiêu thức của rơi hư vô, đồng thời cơ thể ngã nghiêng, đập mạnh xuống rìa võ đài.

Rầm!

Thu Vũ Miên Miên

Mặt đất bằng đá đầu gối nứt toác, nắm chặt kiếm trong tay, chân động nhảy dựng lên, tiếp tục thi triển pháp, tiếp tục chiến đấu.

Kiếm quang ngưng tụ lưỡi kiếm trắng như tuyết, lộ một sức ép khiến cho rung động, vung về phía nơi kình phong ập tới.

Đòn phản công tinh vi mà dự đoán chạm đến đối phương.

Võ kỹ xuất thần nhập quỷ nhanh hơn cả .

Nơi dự đoán đối phương sẽ xuất hiện trống . Kiếm chiêu nữa thất bại, đá vụn b.ắ.n tung tóe nhưng đường lui mà tính toán , một luồng sức mạnh ập đến bất ngờ!

Tô Chước đến gần quá .

Hắn động.

Chuyện gì đang xảy thế ? Chu Phàn giấu nổi kinh ngạc, trong lòng tràn đầy kinh hãi, ngờ tới trận đấu kiếm mà tưởng tượng biến thành như . Trong khoảnh khắc thoáng phân tâm, cỗ lực lượng khổng lồ mạnh mẽ đến mức thể chống đỡ, hệt như loài hung thú trong truyền thuyết nổi danh với sức mạnh thể.

"Hự..."

Chu Phàn nghiêng ngã xuống đất, thanh kiếm trong tay gõ xuống mặt đất.

Tô Chước đánh xuống võ đài, từ cao xuống.

Hoặc thể là đang dấu hiệu mặt đất.

"Ra ngoài phạm vi ."

Giọng của nữ hài chút gợn sóng.

So với yêu thú, quả nhiên là kém xa.

Phạm vi của sàn đấu là để hạn chế việc Kiếm Tu  ngự kiếm bay lên trung.

Trong Đại Bỉ Tân Tú, tử thể ngự kiếm cũng nhiều, dựa việc khỏi phạm vi để loại đối thủ... thì gần như .

nhanh chóng kết thúc trận đấu mà bỏ chạy, giả vờ vô ý khỏi phạm vi thì .

mà Chu Phàn thể khẳng định, việc đánh khỏi phạm vi là vô cùng ấm ức và cam lòng, giống như truy đuổi, đối phương dùng hết sức.

Hắn ngờ thua nhanh như , thậm chí thể gọi là một trận quyết đấu sảng khoái.

Chỉ sự khó hiểu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-37-so-voi-yeu-thu-qua-nhien-la-kem-xa.html.]

Tại một nữ hài còn cao đến vai , dùng võ kỹ đánh xuống đài?

Tuy rằng nhiều nhưng trong mắt nhiều Pháp Tu, võ kỹ thực tế là một loại kỹ thuật công kích cũng cũng , tuy chỗ tinh diệu nhưng bằng "chính đạo" như kiếm pháp.

"Tô Chước, thắng."

Tiếng tuyên bố của trưởng lão vang lên ngay đó.

"Sao thắng ?"

"Ngươi ?"

"Sao vị sư đột nhiên bay khỏi phạm vi?"

Mấy tiểu tử xì xào bàn tán, đầu óc mơ hồ, với cảnh giới của bọn họ chỉ thể thấy kiếm quyết hoa lệ, thấy tình cảnh Chu Phàn thất bại thảm hại.

Chỉ cảm thấy Tô Chước hành tung quỷ dị, cản Chu Phàn vài cái, giây lập tức đá văng ngoài.

"Thân Hóa Kinh Phong."

lẩm bẩm.

Giọng điệu giấu nổi sự chấn động.

Tô Chước ngờ nhanh thế gặp tinh mắt, nhận pháp nàng thi triển. Nàng thể nháy mắt né tránh trong gang tất khi kiếm chiêu ập tới, dựa chính là sự huyền diệu của pháp. Tốc độ như vượt qua phạm vi mà Tiên Thiên cảnh thể đạt , đối phó với một tiểu tử đương nhiên là dễ như trở bàn tay.

"Thân Hóa Kinh Phong?"

Lời của nọ lập tức thu hút sự chú ý của nhiều đang xem, trong nháy mắt mấy vây quanh : "Sư bằng cách nào, chẳng lẽ từng mượn xem bộ pháp ?"

"Chẳng lẽ sư cũng luyện bộ pháp ? 'Thân Hóa Kinh Phong' thật sự thần kỳ như trong truyền thuyết , thể trở thành chỗ dựa cho một đại gia tộc Võ Tu!"

"Đó chính là điển tịch ở tầng bảy trong Tàng Kinh Các nội môn! Lai lịch sư nhỏ!"

Tô Chước cũng nhận .

Cam Nghị.

Nếu hai trăm linh thạch trung cấp của khích lệ, thì lúc mới bắt đầu nàng cũng hăng hái như .

Cam Nghị vây quanh hỏi đến mức mặt mày tối sầm.

Mượn thì mượn, xem thì xem, nhưng mà luyện thành , nếu thì kinh ngạc gì?

Điều châm chọc nhất chính là, tiểu sư ngoan ngoãn đáng yêu luyện thành.

Hắn Nghê Truyền Vân lừa!

Mất mặt mất tiền, đúng là xui xẻo.

Tuy Tô Chước nhận nhưng khi xuống đài cũng đến chào hỏi, để tránh lộ mục đích trong sáng. Thật nàng cũng để ý đến linh thạch nữa, thể luyện thành pháp là điều mà bao nhiêu linh thạch cũng đổi .

Xoay rời khỏi đài, Tô Chước về phía pháp trận ghép cặp, tung ngọc phù trong tay.

Định tiếp tục tìm kiếm đối thủ.

Không tiếp theo thế nào.

"Tốt lắm." Tứ sư gật đầu với nàng.

Lúc Tô Chước mới cảm thấy vui vẻ, hì hì.

Đi một đoạn, một giọng gọi nàng: "Tô sư ."

Lý Đoạn Xuyên đang theo nàng, vẻ mặt vui, đầu .

Tô Chước khựng : "Cam sư ."

"Muội thắng ."

Đột nhiên một chiếc nhẫn trữ vật ném tay Tô Chước, Tô Chước vội vàng tiếp lấy, vẻ mặt mờ mịt đối phương, ngờ còn chủ động đưa linh thạch tới.

Cam Nghị: "Hai trăm viên, đếm ."

Tô Chước chút ngượng ngùng đưa trả cho : "Sư , cần , quên ."

Hai trăm linh thạch trung cấp, đối với nàng mà thật sự là một khoản tiền khổng lồ. Nếu nhiệm vụ, dựa tiền trợ cấp ít ỏi của tông môn thì mấy chục năm cũng nhiều như .

"Cầm lấy , tự nguyện nhận thua."

Cam Nghị e dè xung quanh: "Nhất định đừng để Mạc sư tỷ thấy, sư nhớ đừng chuyện đánh cược ngoài... Muội ngoài chứ?"

Tô Chước: "Chưa... Chưa ạ."

Nàng chỉ trong sư môn, với Đại sư , Tam sư , Tứ sư ... vân vân, với Nhị sư là vì vốn .

nàng chỉ trong Đệ Cửu Vực, cũng tính là ngoài.

Nàng với yêu thú ở dãy núi Huyền Tháp nhỉ? Hình như là . Cho dù thì yêu thú cũng , truyền ngoài ...

 

Loading...