Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 441: Không gây thêm phiền

Cập nhật lúc: 2025-12-16 12:16:49
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tâm hồn mỏng manh của Ngọc Môn Khô Kinh còn kịp tan vỡ thì thấy một luồng ánh sáng lóe lên, Huyền Đạo quả trong tay của Ngu Hồng Vũ. Hắn quan sát một hồi, khẽ :

“Là hàng thật.”

Lông mày Giang Hoàng khẽ nhíu .

Ngu Hồng Vũ về phía :

“Nếu là hàng thật, thì thể nhường .”

Sắc mặt Giang Hoàng thoáng đổi, đang định mở miệng thì lão giả phía chợt ngắt lời:

“Thiếu gia, đừng nhiều lời.”

“Chuyện tuyệt đối thể giải quyết trong hòa bình!”

Đó là Huyền Đạo quả mà!

Chớ là g.i.ế.c bốn , đặt trong cảnh khốc liệt hơn nữa, e rằng g.i.ế.c đến bốn mươi triệu cũng chắc đoạt linh vật nào sánh ngang với Huyền Đạo quả.

Đây là thần vật thể giúp linh d.ư.ợ.c của cả một gia tộc bước lên một đẳng cấp mới!

Lời đến miệng Giang Hoàng đành nuốt , khẽ giơ tay, lập tức khí tức mơ hồ quanh quẩn nổi lên, chực chờ xuất thủ, là sát thủ ẩn trong bóng tối.

Ngón tay Ngu Hồng Vũ khẽ động, sát trận vô hình nhanh chóng lan rộng.

Trận pháp trong thời gian ngắn thể dễ dàng xâm nhập, ngay cả hai vị trưởng lão Xuất Khiếu cảnh mà Giang Hoàng dẫn theo cũng dám hành động thiếu suy nghĩ, khí trở nên căng thẳng như đông cứng .

lúc , trong trận một bóng bước . Một tu sĩ kiếm đạo áo đen, mày mắt sắc sảo, đôi đồng t.ử vàng băng giá thẳng về phía họ.

Hắn một lời, nhưng ánh mắt lạnh nhạt mang theo khiêu khích rõ rệt.

Ai dám nghênh chiến?

Giang Hoàng nheo mắt, bên cạnh một trưởng lão trầm giọng:

“Một tên tiểu bối Hóa Thần cảnh mà cũng dám kiêu ngạo như thế.”

“Phiền Trình lão tay.” Giang Hoàng hạ quyết tâm .

Giao hảo với thần tông là chuyện bất đắc dĩ.

Nếu thật sự thể một diệt trừ Tần Dĩ Luật… thậm chí là bốn t.ử thần tông mặt tại đây thì sẽ là một công lao to lớn!

Sự tồn tại của Huyền Đạo quả càng khiến thể trở mặt. Lợi ích quá lớn, nếu bỏ lỡ thì quả là khiến thiên nhân cũng giận.

“Đại sư giữ chân một tên Xuất Khiếu cảnh.” Trong trận, Ngu Hồng Vũ mặt mày chính trực vỗ vai Mông Nghiệp phân phó:

“Xuất Khiếu cảnh còn giao cho Ngũ sư .”

Mông Nghiệp mỉm bình thản:

“Tam sư , còn nhớ là là sư đấy?”

“A Nghiệp, là Kiếm Tôn mà.” Không từ khi nào Ngu Hồng Vũ lấy cây quạt xếp, chỉ về chiến cuộc bên ngoài, dáng vẻ thảnh thơi ung dung:

“Vài năm Dung Hồn cảnh vượt cấp g.i.ế.c Hóa Thần cảnh , giờ Hóa Thần cảnh thì g.i.ế.c một Xuất Khiếu Cảnh cũng là hợp lý.”

Mông Nghiệp nhẹ nhàng đáp:

“Lâu g.i.ế.c , tay cứng.”

Tô Chước trận, tiếc là nàng vẫn đạt đến Hóa Thần cảnh, nếu thì chẳng khác gì tự tìm đường c.h.ế.t.

Ngu Hồng Vũ khẽ :

“Hạ độc cũng , dù sư phụ cũng mặt…” Nói đến đây, ngừng .

Mông Nghiệp gì, khẽ gật đầu, mặt sư vẫn còn chút sĩ diện của một vị sư , cầm kiếm xoay rời .

Hắn bước hai bước rút kiếm khỏi vỏ, tay áo rộng của pháp y màu xanh lập tức thu thành tay hẹp tiện cho chiến đấu, bóng lưng thẳng tắp toát lên vài phần sát khí khó diễn tả thành lời.

Tô Chước cuối cùng cũng tìm chút cảm giác tồn tại:

“Sư , còn thì ?”

“Tùy cơ ứng biến.” Giọng Ngu Hồng Vũ mang theo vẻ hài lòng mà Tô Chước hiểu nổi,

“Dù cần dặn dò cũng sống .”

Tô Chước: “…”

Người ngoài thật sự khó mà hiểu nổi việc sư cổ vũ sư vượt cấp chiến Xuất Khiếu Cảnh là vì… sống .

Tình mong manh gì thế .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-441-khong-gay-them-phien.html.]

Ngu Hồng Vũ chợt thêm:

“Đến lúc , sư trông chừng chỗ .”

“Ồ.” Tô Chước gật đầu.

Ngu Hồng Vũ lướt rời , hình giữa tầng linh dịch nặng nề nhẹ nhàng tựa như chút trở ngại. Không xa phía , vài tu sĩ đang xông về hướng .

Vị trí nơi Tô Chước đang chính là rìa tàn trận mà Ngọc Môn Khô Kinh tìm , bên ngoài còn trận pháp mà Ngu Hồng Vũ bố trí. Những tu sĩ đó liên tục sát cơ vô hình ngăn cản, căn bản thể đặt chân .

Tô Chước nguyên tại chỗ, trầm ngâm giây lát rút kiếm . một lúc vẫn nghĩ nên c.h.é.m ai, thế là dứt khoát chẳng c.h.é.m ai cả, đợi xem tiếp tính.

Nàng đạp nhẹ chân, hình lơ lửng lên tìm chỗ đoạn tường đổ gần đó. Nơi đại trận bảo vệ, mà cuộc chiến cũng đang cố tránh tổn hại di tích cổ, nên tương đối an .

Tiểu Kiếm nghiêm nghị một chút phát hiện nghiêm túc cũng là vô ích:

"Vậy là một hồi hành động, ngươi thật chẳng gì cả?"

Tô Chước đáp nghiêm túc:

"Sao gì? Ta việc quan trọng: gây rối còn gì."

Trận pháp đạo của nàng xem như là do Tam sư tự tay dạy dỗ, trong trận pháp do bố trí, nàng cảm giác như đang trở về nhà cũ, điều khiển trận cũng gặp trở ngại gì.

Ít nhất để đối phó với những tu sĩ đến gây chuyện lúc là đủ .

"Trận pháp thật dễ dùng." Tô Chước đung đưa chân tường thấp, chợt chú ý đến một tia sáng bạc thoáng qua, thì thầm:

"Còn đạo uy của trận đạo thượng cổ nữa… Sư mấy năm chẳng chỉ luyện hóa hai đạo thôi ? Ở đây chỉ thế ."

Tiểu Kiếm lập tức lên tiếng:

"Trước tiên, giúp luyện hóa ."

Tô Chước:

"Chuyện đó , nếu ngươi mà giúp luyện hóa trận đạo thượng cổ, thì cũng đến mức cũng thuộc nổi mấy quyển trận phổ..."

Tiểu Kiếm bình thản:

"...Ngươi yêu cầu cao quá đấy." Với phận là Kiếm Linh  mà vẫn bằng Tô Chước, nó cũng cam chịu .

Lúc , Tô Chước với vai trò là "trận nhãn nhân công" thì vô cùng nhàn hạ, bèn lấy cây gậy hồn biểu tượng "mò cá" chế từ gỗ Huyền Âm Thiêm Hồn.

Loại gậy ở Thượng giới vốn là đồ chơi trẻ em, nhưng mà khả năng g.i.ế.c là bằng .

Chỉ cần dùng gậy hồn để quấy nhiễu tu sĩ phá trận, nàng thể rối loạn thần thức của đối phương khiến họ kịp tránh công kích của trận pháp, đạt hiệu quả “tuyết thêm sương giá” cho mấy tu sĩ xui xẻo .

Tuy , hành động cũng rủi ro: nếu tu sĩ tấn công thần hồn mạnh hơn nàng thì nàng sẽ phản phệ bởi hồn thuật.

May , trong những kẻ phá trận hiện tại thì ai mạnh hơn thần hồn của nàng cả.

Tô Chước cầm gậy hồn chỉ chỉ điểm điểm lung tung, nhàm chán :

"Trận pháp mạnh quá, chẳng cho cơ hội luyện tay chút nào."

"Dùng đồ chơi trẻ em mà g.i.ế.c còn hài lòng?" Tiểu Kiếm cũng nhàm chán bay tới bay lui.

"Không thể hiện thực lực của ." Tô Chước nghiêm túc .

Điều bất lực khi quá nhiều sư đồng hành, chính là nàng gần như cơ hội tay. Dù thì các sư ai cũng đèn cạn dầu. Tới lúc tổng kết chiến tích, chẳng lẽ nàng dùng gậy hồn gõ c.h.ế.t mấy tên?

Bất chợt, Tô Chước chột , nghiêng đầu về phía bên trái.

Nơi đó một tia kim quang cực nhỏ, thoạt thì chẳng đáng chú ý, nhưng khi kỹ thì tựa như thể xuyên qua phòng ngự, đ.â.m thẳng mắt.

Đó là một luồng Tiễn Ý khóa chặt lấy nàng.

Có chút thú vị đây.

Cùng lúc đó, giọng của Giang Hoàng vang lên:

"Đạo hữu nghĩ kỹ ?"

"Huyền Đạo quả quan trọng hơn, là sư quý giá của quý tông quan trọng hơn?"

Tô Chước phát hiện bỗng trở thành tiêu điểm của ánh :

"..."

Chuyện gì thế ? Chẳng lẽ nàng tự né ?

Thu Vũ Miên Miên

Nàng trốn kỹ thế mà vẫn lôi con tin hả?

 

Loading...