Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 523: Truyền thừa Thần Đạo
Cập nhật lúc: 2025-12-22 13:26:58
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Chước xuất thần : "Giang sơn dễ đổi, Niết Bàn cổ quốc mấy đổi chủ, nhưng di vật trong quốc khố lưu giữ nhiều, thể xem thường."
Lữ Kính: "Nơi hẳn là do những lão tổ đó phát hiện niêm phong , vị Thiếu chủ mở chính là phong ấn do đại năng để ."
Thu Vũ Miên Miên
Tô Chước hiểu : "Bọn họ chắc khống chế ngọn nguồn của khí tức thần vật ."
Nếu Phương tộc rõ huyền cơ của cảnh trong cảnh , chỉ cử những đến, thái độ đó ngầm cho thấy bên trong lợi ích gì quá lớn, khí tức thần vật cũng chỉ là khí tức mà thôi.
Người khác cũng thể mơ hồ đoán điểm , do đó những giao bán thần vật để tiến cảnh trong cảnh đều chuẩn sẵn tâm lý kẻ chịu thiệt.
Mọi lượt báo danh tính, thật giả.
Tóm , những mặt ở đây coi là danh môn quý tộc nhiều.
Chiếu Vô Cổ Cảnh vốn ở Ngoại Giới hỗn loạn, tài nguyên khan hiếm, con cháu của các đại tộc coi trọng cần thiết đ.â.m đầu đến nơi .
Lữ Kính khỏi mừng thầm vì kín đáo, nếu với phận Thiên Nhân giới, ở giữa đám tuyệt đối sẽ trở thành mục tiêu công kích.
Không lâu , uy áp trong gian đột nhiên ngày càng nặng nề.
"Đây là thử thách ?" Có vẻ mặt ngưng trọng .
Thấy vẻ mặt của đám Niết Bàn Thiên giới gì khác thường, những khác cũng gì.
Chỉ là sắc mặt của một vài ngày càng khó coi.
Uy áp là đang đuổi !
Không lâu , tu sĩ lên tiếng: "Các vị, rời ."
Tu sĩ đó từng chuyện với cũng phụ họa: "Ta cũng sắp chịu nổi nữa ."
Hai nhanh chóng rời .
Uy áp vẫn đang tăng cường.
"Uy áp giống như thần vật thật sự." Lữ Kính lẩm bẩm.
Tô Chước nhíu mày: "Chỉ e rằng..."
Người của Niết Bàn Thiên giới sắp sửa động thủ .
Nàng nắm chặt tay, trong lòng bàn tay bỗng dưng xuất hiện một thanh trường kiếm, chính là Nhật Nguyệt kiếm.
lúc , đám vệ binh áo giáp đen trong cảnh giới chịu đựng áp lực nặng nề đột nhiên tay, tuy nhiên hành động vô cùng trật tự, trong nháy mắt thanh trừ nhiều tu sĩ.
Đội quân áo giáp bạc của Tạo Hóa Thiên giới cũng đồng thời động thủ, tuy nhiên hai bên hề đối đầu gay gắt như vẻ bề ngoài, mà phối hợp hành động ăn ý.
Ngoài thời cơ hành động, hai thế lực còn cùng lúc đưa một lựa chọn.
Bọn họ đều tay với Tô Chước và Lữ Kính.
Giao tranh chỉ diễn trong nháy mắt, cảnh nội nhanh chóng trở yên tĩnh, những còn ngoài của Niết Bàn Thiên giới và Tạo Hóa Thiên giới, chỉ còn bốn tu sĩ lẻ tẻ, Tô Chước và Lữ Kính cũng trong đó.
Dưới sự theo dõi của đám vệ binh áo giáp, một thiếu niên Lâm Hư cảnh đơn độc lên tiếng : "Ta là của Tiêu tộc Thiên Nhân giới."
Một thiếu nữ khác giới thiệu còn ngắn gọn hơn: "Thiên Nhân giới."
Thiếu niên lẽ kéo đồng minh, hỏi: "Đạo hữu đến từ thiên tầng nào của tiên tộc?"
Thiếu nữ mất kiên nhẫn: "Còn hỏi nữa đ.á.n.h ngươi đó."
Thiếu niên: "..."
Cả hai đều đến từ Thiên Nhân giới.
Người của hai đại Thiên giới hề bất ngờ, về phía những phận còn rõ ràng.
Tô Chước tùy ý : "Ta là hạ giới."
Tướng lĩnh áo giáp bạc lập tức : "Cô nương thẳng thắn cho lắm."
Tô Chước: "..." Nàng rõ ràng là sự thật.
Hoàn chính xác, Huyền Mông giới chính là một hạ giới.
Lữ Kính mắt cũng chớp, thêm một câu: "Ta cũng ."
Mọi : "..."
Lữ Kính cũng thật, chỉ là nàng rõ là giống ai. Người khác mặc định nàng cùng một giới với Tô Chước, nên cũng coi như nàng đang nhăng cuội.
Họ tỏ tự tin chút sợ hãi như , ý khoe khoang bản , ngược khiến hai đại Thiên giới càng thêm cẩn trọng.
Tướng lĩnh áo giáp bạc về phía Phương Thiếu chủ: "Vị điện hạ nghĩ ?"
Phương Thiếu chủ chế nhạo: "Giả thần giả quỷ."
Nói thì , nhưng do lời nhắc nhở của Tiền Chí, ý định tay với hai Tô Chước.
Nếu há chẳng Tạo Hóa Thiên giới lợi dụng vũ khí ?
Ngay lúc đang trao đổi, uy áp nặng đến mức đặc quánh khiến thể thở nổi.
Không ai tiếp tục chuyện phiếm.
Tô Chước đột nhiên ngẩng đầu, phát hiện xung quanh đang lượt biến mất.
Ngay đó, bộ gian đột nhiên sáng lên, mặt xuất hiện một hồ nước rộng lớn trong vắt, giống như đang bên bờ hồ, tuy nhiên bờ hồ đó trông thì gần ngay mắt, nhưng thực tế xa thể với tới, Tô Chước căn bản thể qua. Không qua bao lâu, một giọng đột nhiên xuất hiện: "Thần vật ngươi, nhiều."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-523-truyen-thua-than-dao.html.]
Tô Chước bất giác một cảm ứng, đây là ý thức trong hồ nước.
giọng đó như vọng đến từ tận chân trời, vô cùng thần bí.
Tô Chước chớp mắt, hề hoảng sợ: "Có mấy món?"
Giọng thần bí: "Có mấy món chính ngươi ?"
Tô Chước: "Xem ngươi cũng ."
"Ta..."
Ý thức thần bí nên lời, nó quả thực thấu.
Tô Chước một khi kín đáo thì tuyệt đối sẽ nghiêm túc, khi học Không Gian đạo tắc, nàng cũng thể tự mở gian trữ vật, cần vật chứa bên ngoài, chỉ cần một ý niệm là thể lấy đồ, cất giữ đồ đạc của cũng kín đáo.
Ý thức thần bí : "Tóm kiếm tay ngươi là một món, ngoài vật , chắc chắn còn thứ khác."
Tô Chước lấy Tằng Tiêu kiếm: "Cái ?"
"Chính nó." Ý thức thần bí dừng một chút: "Ngươi một dùng hai thanh Thần kiếm xa xỉ như để gì?"
Tô Chước: "Ta thích." Là kiếm cứ nhất quyết theo nàng, nàng còn thể từ chối ?
Đã cùng trải qua bao nhiêu chuyện , bây giờ cho dù nàng bảo Nhật Nguyệt kiếm về Kiếm Phong gặm đất, Tiểu Kiếm cũng sẽ đồng ý.
Ý thức thần bí bình tĩnh : "Ngươi hẳn là còn mang theo thứ khác."
Tô Chước lấy thanh Vô Sao đao, đao hẹp, lưỡi bén thu trong, trông hề hung tợn.
đây thực chất là một thanh Thần đao, chỉ là phong ấn cực nặng, ngoài huyền cơ bên trong.
Nó Đao Linh, trong Thức Hải của Tô Chước, sự tồn tại của nó cũng mờ nhạt.
Bia linh lấy ở Bắc Vực của Huyền Mông giới đó bám nó, nhưng bia linh đó cũng khiêm tốn, nhiều ý thức tự chủ.
Ý thức thần bí , im lặng một lát, thật sự ?
"Ngươi cầm thanh đao ..." Giọng xa xăm đột nhiên hỏi: "Kẻ địch của ngươi là Ma Đạo, là Tiên Đạo?"
Tô Chước thản nhiên đáp: "Kẻ nào bất lợi với , đều là kẻ địch của , phân biệt đạo nào."
Giọng thần bí khẩy một tiếng: "Tiểu nha đầu nhà ngươi thật thành thật, lời gì mà thể thẳng? Nếu ngươi và Tiên Đạo chút tình nghĩa, thể nào nhiều thần vật lưu trong tay ngươi như ."
Tô Chước hỏi ngược : "Ý của tiền bối là, Tiên Đạo là một tên Chu Bái Bì(*)? Có tình nghĩa với nó, ngay cả thần vật cũng ."
(*)Chu Bái Bì: Một tên cường hào ác bá trong tác phẩm “Nửa đêm gà gáy” của Trung Quốc.
Giọng thần bí: "..." Nó Chu Bái Bì là gì, nhưng mơ hồ hiểu ý của Tô Chước.
Tiểu Kiếm lí nhí: "Tô Chước bây giờ thật sự trở nên thành thật , còn đ.á.n.h thái cực giỏi như ."
Tằng Tiêu kiếm: "Nàng vẫn luôn giỏi lừa bịp ?" Chính cũng nàng lừa đến đây.
Tiểu Kiếm: "Không, nàng còn thể nhu nhược."
Tằng Tiêu kiếm: "..." Đến đúng lúc, từng thấy.
Giọng thần bí tiếp tục: "Tiên Đạo lý do của nó, tóm ngươi và chỗ dựa của ngươi, đều sẽ là của Tiên Đạo."
Tô Chước nó hề để ý đến lập trường : "Ngài và Tiên Đạo đối đầu đúng ."
Người bình thường ở Linh giới thường sẽ đặt Ma Đạo và Tiên Đạo cùng một phe đối lập.
Cơ bản là nghĩ cũng dám nghĩ.
Giọng thần bí phủ nhận, ngạc nhiên : "Thế nhưng, ngươi Vạn Giới Khí Vận."
Tô Chước: "Ta nên ? Tại ?"
Giọng thần bí: "Tóm là nên."
Tô Chước suy nghĩ một lát: "Vật , tác dụng gì?"
Tô Chước từng cho rằng công dụng cụ thể của Vạn Giới Khí Vận là do kiến thức nông cạn.
Sau mới , đối với vật , đời thực sự lời giải thích.
Ngay cả Tam sư cũng một cách chắc chắn, chỉ phỏng đoán.
Tóm là thứ là .
Giọng thần bí lẩm bẩm: "Vạn Giới Khí Vận lúc hữu dụng, lúc vô dụng."
"Chúng sẽ ở trong tay kẻ vô dụng."
Tô Chước: "..." Nghe một câu, như một câu.
Giọng thần bí: "Trong tay một thứ, cần ngươi dùng Vạn Giới Khí Vận trong tay ngươi để đổi."
Nó cố tình úp mở.
Tô Chước suy nghĩ một lát: "Không cần ."
"Đừng vội từ chối, ngươi thể cho ngươi thứ gì ?" Giọng trung lạnh lùng : "Ngươi thở Thần Đạo trong cảnh giới là từ mà ?"
Giọng dừng ở đây lâu, Tô Chước yên lặng chờ đợi câu trả lời.
"Là bởi vì truyền thừa Thần Đạo."