Tiểu Sư Muội Có Chút Buông Xuôi, Nhưng Không Nhiều Lắm - Chương 540: Đại nghịch bất đạo
Cập nhật lúc: 2025-12-23 14:26:38
Lượt xem: 25
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rời khỏi Diệt Chiến Tông, Tô Chước hỏi Lữ Kính: "Những ngày ngươi dự định gì?"
Lữ Kính: "Tìm một chỗ tu luyện thôi, sư phụ đó, đ.á.n.h thì tay sai, thể hiện mặt khác thì sẽ vẻ..."
"E rằng trưởng bối sẽ cho phép ngươi tự do ở Kiếp Thiên giới ." Tô Chước nghiêm túc : "Chuyện đ.á.n.h đ.ấ.m g.i.ế.c chóc thật khá hiếm... Ngươi vẫn nên chuyên tâm tu luyện ."
Lữ Kính bước khỏi thông đạo gian, nửa tin nửa ngờ thấy gì đó: "Lá cờ trông khí thế thật..."
Trên Tụ Linh Phong, cờ bay phấp phới, hình vẽ đầu khỉ bằng mực vô cùng ngông cuồng.
Tô Chước im lặng một chút: "Đừng để ý những chi tiết nhỏ ." Sao những con khỉ nàng vẽ treo khắp nơi như ? Cả Tụ Linh Phong trông giống như một trại thổ phỉ .
Tô Chước quen thuộc với gian gần thần tông, trở về tông môn thì trực tiếp về nội môn Đệ Cửu Vực, vặn rơi xuống Tụ Linh Phong.
Chân chạm đất, con Chim Ưng lông xù bên cạnh lập tức nhận : "Chủ nhân!"
Hiện giờ Chim Ưng là đại yêu lục phẩm, nếu ở bên ngoài cũng thể coi là một cường giả.
Nó ngông cuồng như những con khỉ núi, cũng ườn như Tỳ Hưu, tốc độ tu luyện nhanh đến mức khiến nhiều bất ngờ, Hầu Vương cũng thường xuyên chỉ dẫn nó tu luyện, cứ thế nó lặng lẽ tu luyện đến mức mạnh hơn nhiều con khỉ con.
"Vừa , việc nhờ ngươi." Con Chim Ưng khổng lồ cúi xuống, Tô Chước vỗ vỗ mỏ nhọn của nó.
Sức chiến đấu của Chim Ưng trong nội môn thần tông là nổi bật nhất, nhưng trấn giữ ở Diệt Chiến Tông thì vặn.
Tính cách của nó vô cùng trầm , hơn nữa cũng xem xét cảnh.
Trong lúc đang căn dặn Chim Ưng, một đạo kim quang ẩn ẩn hiện .
Giọng nhẹ nhàng của Hầu Vương vang lên: "Tô nha đầu, còn nợ ngươi vài ân tình..."
"Ngươi chăm sóc Diệt Chiến Tông, bằng, phái một vài hậu bối của cùng ..."
Trên núi khỉ quá nhiều, ồn ào đến mức vị tổ tông cũng chịu nổi.
Tô Chước vui lòng: "Được thôi tiền bối, ở đó thiếu ."
Giây tiếp theo, chân Hầu Vương hạ xuống, chắp tay bước tới, liếc Lữ Kính: "Người của Thiên Nhân giới?"
Lữ Kính : "Chính xác."
Hầu Vương gật đầu: "Ngươi tu luyện, cứ ở núi , đừng lung tung."
Lữ Kính thành thật đáp: "Vãn bối rõ."
Bình thường nàng đương nhiên ngoan ngoãn như , nhưng Hầu Vương mạnh hơn nàng ... chỉ thể lời thôi.
Chắc là ý của gia tộc và Kiếp Thiên giới.
Thu Vũ Miên Miên
Vì Hầu Vương chuyện , Lữ Kính bèn tu luyện .
"Tô nha đầu , ngươi là Lâm Hư cảnh ?" Hầu Vương tiện thể hiện , thực trong lòng nó chấn động. một trẻ tuổi khác đến từ Thiên Nhân giới cũng là Lâm Hư cảnh, nó đành duy trì dáng vẻ cao thủ, bình tĩnh một chút.
Tô Chước Thần Thú Bia núi, nhẹ giọng : "Tiền bối, một thứ cho ngài xem, xem xong ngài sẽ thôi."
Nàng điểm một đạo linh quang.
Hầu Vương giang tay đón lấy, khó tin nàng.
Tô Chước hỏi: "Là thật giả?"
Hầu Vương: "Ối chao, giống hệt cái trong Thần Thú Bia." Dáng vẻ cao thủ biến mất.
Vậy mà là truyền thừa Thần Thú!
Nó lập tức đoán , Tô Chước chắc chắn chỉ một đạo truyền thừa Thần Đạo.
Tô Chước: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/tieu-su-muoi-co-chut-buong-xuoi-nhung-khong-nhieu-lam/chuong-540-dai-nghich-bat-dao.html.]
Hồ Linh hừ một tiếng: "Đương nhiên là thật."
Hầu Vương vui mặt: "Năm đó là linh thú trướng tiên nhân, nhưng cũng từng thấy loại bảo vật thế . Tô nha đầu , nợ ngươi mười ân tình... , một trăm cái, ngươi gì cũng hahaha..."
"Tiền bối khách sáo ." Tô Chước , ân tình của Hầu Vương thật sự dùng hết... Từ nhỏ che chở cho họ đến lớn. Sư gây chuyện thường xuyên tìm nó cứu, nếu khi còn đ.á.n.h nhiều hơn.
Hầu Vương hài lòng: "Ngươi tò mò vì từng đến Tiên Vực ?"
Tô Chước quả quyết : "Tò mò."
Hầu Vương: "Hầy, cũng thật đáng tiếc, khi ở Tiên Vực tiến thủ, phong chức tướng quân, vì Tiên Vực chiến loạn, chỉ thể dẫn dắt linh thú trướng trồng trọt cây cối, hoa quả kết trái ăn ngon c.h.ế.t..."
"Trùng hợp một ngày tuần tra vườn cây ăn quả, vả mấy bạt tai tên trộm linh quả, ai ngờ cẩn thận vả trúng cháu trai tiên nhân yêu quý nhất, thế là giáng chức khỏi Tiên Vực, tu vi hao tổn."
"May mắn Vô Minh lão thu nhận. Lão phi thăng, hỏi cùng đến Tiên Giới , thôi, thì gây rắc rối cho lão."
Hầu Vương hớn hở : "May mà , nếu thứ như truyền thừa Thần Thú ."
Tô Chước mở to mắt: "Tu vi của tiền bối giống như trùng tu qua." Hơn nữa còn là thành tiên mới tu luyện ...
Hầu Vương: "Trùng tu thì , ngươi chẳng cũng từng tu luyện ?"
Tô Chước: "Lúc đó dù tu vi của còn nông cạn."
Hầu Vương: "Gần giống thôi, đ.á.n.h hạ giới đó cũng chỉ là linh thú tứ ngũ phẩm thôi, nhưng vận may , tùy tiện tìm một tiểu tu sĩ , chính là Vô Minh lão tổ của các ngươi, hahaha!"
Tô Chước nể phục: "Tiền bối thật sự may mắn." là khoe khoang.
Hầu Vương : "Con Chim Ưng của ngươi cũng may mắn, gặp ngươi, đến Tụ Linh Phong , bây giờ tu luyện đến lục phẩm , căn cơ cũng coi như tệ. Có ba phần phong độ của năm xưa... con Tỳ Hưu của ngươi thì thật sự quá lười biếng."
Nói đến Tỳ Hưu, Tô Chước lập tức lôi Chân Long và Tỳ Hưu : "Chim Ưng tu vi như ngày nay, vẫn nhờ tiền bối chỉ dẫn, hai đứa tiền bối cũng chỉ dẫn một chút ."
"Ôi, tuy lười biếng, nhưng tiến bộ khá nhanh." Hầu Vương chút kinh ngạc: "Thời gian trôi nhanh thật, hồi nhỏ còn bế các ngươi đấy."
Chân Long: "..."
Tỳ Hưu: "..."
Tiểu Hôi nhanh chóng giải thích: "Khi ở Giới ngoại Chi Địa chúng hề lười biếng, hai vị yêu vương tiền bối lúc chỉ dẫn tay cực kỳ ác liệt."
Không tiến bộ thì sẽ đánh, là thật.
Chuyện cũ dám nhắc , Tỳ Hưu .
Hầu Vương mỉm : "Yên tâm, cũng tay ác liệt. Rơi tay , các ngươi cũng tu luyện thật , hahaha..."
Cảm nhận khí tức của truyền thừa Thần Thú, mặt mày Hầu Vương hớn hở, gần như lập tức dạy hai cao đồ.
Tiểu Hôi và Vân Thôn đều nổi.
Chủ nhân còn nuông chiều nữa, cuộc sống chút khó khăn.
Tô Chước trở về Đệ Cửu Vực, Lạc Thương Sơn tất nhiên , mấy vị kiếm thị cũng đến xem náo nhiệt.
Hầu Vương vội vàng lĩnh hội truyền thừa Thần Thú, tiện thể dẫn hai cao đồ về huấn luyện.
Tô Chước từ biệt những thú cưng do nuôi lớn, hãy tu luyện thật , sẽ đến đón các ngươi... À mà cũng cần đón, dù cũng ở nhà .
"Thật sự là Lâm Hư cảnh ." Lạc Thương Sơn nhướng mày đ.á.n.h giá tiểu đồ một lúc, vô cùng hiền từ: "Rất , ."
Nhanh như thể xuất sư , nuôi đồ thật sự kích thích.
Lạc Thương Sơn vỗ vỗ vai nàng: "Chẳng mấy chốc là thể đ.á.n.h thắng vi sư ."
Tô Chước vô cùng cảnh giác: "Sư phụ, con ý tưởng đại nghịch bất đạo đó ." Sư phụ bây giờ đ.á.n.h nàng vẫn dễ dàng, chuyện cẩn thận.
Lạc Thương Sơn hài lòng: "Tốt lắm, học cái của mấy sư của con, suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện đ.á.n.h đ.ấ.m g.i.ế.c chóc." Tiểu đồ từng đánh, quả nhiên ngoan ngoãn.
Tô Chước: "..."